[ Thập Niên 70 ] Sống Lại Ta Mỗi Ngày Chỉ Muốn Làm Ruộng
Khởi Hành [3]
Mèo May Mắn
2024-08-22 17:03:33
Hứa Như Sương chỉ có thể thở dài cũng không mở ra xem mà nhét tiền vào trong đáy hành lý.
Tàu gồm 12 toa trong đó các thanh niên trí thức được sắp xếp đầy 4 toa tàu. Tàu được thiết kế đơn giản, mỗi toa có 12 bàn xếp song song nhau, mỗi bàn gồm bốn người vì là ghế dài lên có thể chen chúc thành sáu.
Ngồi bên cạnh với Hứa Như Sương tên Khổng Hoa, bạn cùng lớp của Tô Mộng. Khổng Hoa là một người cởi mở, hào phóng, con gái của công nhân nhà máy dệt, cách nhà Hứa Như Sương một khu chung cư.
" Xin chào đồng chí, tớ tên là Khổng Hoa. Bạn của Tô Mộng, Tô Mộng nhờ tớ chăm sóc cậu một đoạn đường. "
Hứa Như Sương cũng mỉm cười lịch sự vừa đưa tay ra vừa trả lời.
" Xin chào, tôi là Hứa Như Sương em gái của Tô Mộng. Rất vui được gặp cô, Khổng Hoa! "
Khổng Hoa cũng vui vẻ bắt tay với cô, tính cách của Khổng Hoa rất tốt lại hào phóng, chỉ nói mấy câu liền thành bạn đường tri kỉ.
" Tiểu Sương, bình nước của cô đâu? Tôi giúp cô đổ đầy bình nước. " Hứa Như Sương lấy bình nước rồi xua tay với Khổng Hoa " Hay để tôi đi cùng cô nhé? " Khổng Hoa xua xua tay " Thôi, cứ để tôi tự mình lấy đi. Cô chỉ việc ở đây trông trừng hành lý là được. "
" A..vậy được, cô đi nhanh về nhanh nhé! "
Khổng Hoa làm bộ dáng tay đồng ý liền xoay người sang toa khác lấy nước.
Lúc này cũng có hai người một nam một nữ đi đến ngồi cùng bàn với Hứa Như Sương, nhìn có có lẽ là một cặp đôi.
Nữ nhân một bộ dáng không hiểu sự đời hỏi này hỏi kia.
Đối với người xa lạ Hứa Như Sương một chút cũng chẳng thèm quan tâm, chỉ nhắm mắt dưỡng thần. Nhưng trời không chiều lòng người, Hứa Như Sương không biết cô gái trước mắt có bệnh gì hay không mà đột nhiên nắm chặt lấy tay cô nói trái hỏi phải.
Hứa Như Sương âm thầm muốn rút tay nhưng không thể, trong lòng không nhịn được mà mắng mỏ kẻ trước mặt te tua. Ấy vậy mà tên thanh niên bên cạnh lại nở nụ cười sủng nịnh xoa xoa đầu cô ta.
" ...?.. " Tôi đắc tội gì đến các người à?
" Tiểu Sương đây là ai vậy? Người quen sao?.. " _ Khổng Hoa lấy nước xong liền quay về liền thấy bàn nhỏ nhiều thêm hai người đã vậy còn có một nữ nhân nắm chặt tay Hứa Như Sương không buông.
Khổng Hoa không nhịn được mà khó hiểu, nếu Hứa Như Sương có người quen là thanh niên trí thức thì cần gì Tô Mộng phải sốt sắng nhờ vả cô chăm sóc tốt trên đường cho Hứa Như Sương.
Hứa Như Sương nghe giọng của Khổng Hoa thì quay đầu lại, bàn tay cũng mạnh mẽ giẫy ra. Giọng nói lạnh lùng nhả ra hai chữ " Không quen! "
Tàu gồm 12 toa trong đó các thanh niên trí thức được sắp xếp đầy 4 toa tàu. Tàu được thiết kế đơn giản, mỗi toa có 12 bàn xếp song song nhau, mỗi bàn gồm bốn người vì là ghế dài lên có thể chen chúc thành sáu.
Ngồi bên cạnh với Hứa Như Sương tên Khổng Hoa, bạn cùng lớp của Tô Mộng. Khổng Hoa là một người cởi mở, hào phóng, con gái của công nhân nhà máy dệt, cách nhà Hứa Như Sương một khu chung cư.
" Xin chào đồng chí, tớ tên là Khổng Hoa. Bạn của Tô Mộng, Tô Mộng nhờ tớ chăm sóc cậu một đoạn đường. "
Hứa Như Sương cũng mỉm cười lịch sự vừa đưa tay ra vừa trả lời.
" Xin chào, tôi là Hứa Như Sương em gái của Tô Mộng. Rất vui được gặp cô, Khổng Hoa! "
Khổng Hoa cũng vui vẻ bắt tay với cô, tính cách của Khổng Hoa rất tốt lại hào phóng, chỉ nói mấy câu liền thành bạn đường tri kỉ.
" Tiểu Sương, bình nước của cô đâu? Tôi giúp cô đổ đầy bình nước. " Hứa Như Sương lấy bình nước rồi xua tay với Khổng Hoa " Hay để tôi đi cùng cô nhé? " Khổng Hoa xua xua tay " Thôi, cứ để tôi tự mình lấy đi. Cô chỉ việc ở đây trông trừng hành lý là được. "
" A..vậy được, cô đi nhanh về nhanh nhé! "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khổng Hoa làm bộ dáng tay đồng ý liền xoay người sang toa khác lấy nước.
Lúc này cũng có hai người một nam một nữ đi đến ngồi cùng bàn với Hứa Như Sương, nhìn có có lẽ là một cặp đôi.
Nữ nhân một bộ dáng không hiểu sự đời hỏi này hỏi kia.
Đối với người xa lạ Hứa Như Sương một chút cũng chẳng thèm quan tâm, chỉ nhắm mắt dưỡng thần. Nhưng trời không chiều lòng người, Hứa Như Sương không biết cô gái trước mắt có bệnh gì hay không mà đột nhiên nắm chặt lấy tay cô nói trái hỏi phải.
Hứa Như Sương âm thầm muốn rút tay nhưng không thể, trong lòng không nhịn được mà mắng mỏ kẻ trước mặt te tua. Ấy vậy mà tên thanh niên bên cạnh lại nở nụ cười sủng nịnh xoa xoa đầu cô ta.
" ...?.. " Tôi đắc tội gì đến các người à?
" Tiểu Sương đây là ai vậy? Người quen sao?.. " _ Khổng Hoa lấy nước xong liền quay về liền thấy bàn nhỏ nhiều thêm hai người đã vậy còn có một nữ nhân nắm chặt tay Hứa Như Sương không buông.
Khổng Hoa không nhịn được mà khó hiểu, nếu Hứa Như Sương có người quen là thanh niên trí thức thì cần gì Tô Mộng phải sốt sắng nhờ vả cô chăm sóc tốt trên đường cho Hứa Như Sương.
Hứa Như Sương nghe giọng của Khổng Hoa thì quay đầu lại, bàn tay cũng mạnh mẽ giẫy ra. Giọng nói lạnh lùng nhả ra hai chữ " Không quen! "
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro