Dương Vật Anh C...
2024-08-14 06:07:40
Cô cũng không biết mình bị làm sao, chỉ cần anh chạm vào một chút, thân thể giống như mất hết sức lực, cả người không thể phát ra chút lực nào.
Lúc này, Đổng Kiến Huy đã cởi trần trụi nửa người trên, để lộ đường cong cơ ngực vạm vỡ và săn chắc.
Dưới thân mặc chiếc quần rộng thùng thình, thân hình cao lớn ưỡn lên, đem mặt mình vùi vào giữa cổ cô, thở hổn hển nói.
"Vợ à, sao trên người em lúc nào cũng thơm như vậy? Chỉ nghe mùi một chút thôi, dương vật của anh đều cứng ngắc rồi." Vừa nói, đôi môi mềm mại khô ráo vừa hạ xuống bờ vai trắng nõn của cô một chuỗi dấu hôn.
Bàn tay thô ráp của anh nhận lấy chiếc khăn ướt sũng từ tay cô, nuốt ực một chút nước miếng.
Đôi mắt của anh như thiêu như đốt, giống như lang sói nhìn chằm chằm vào thân hình mềm mại và duyên dáng của vợ mình.
Dưới ánh sáng mờ nhạt của bóng đèn rọi xuống, không tìm thấy một chút tì vết nào.
Làn da non mịn như được phủ một lớp phấn mịn, nhất là cặp nhũ hoa trắng tuyết căng đầy trước ngực, đầu vú nhỏ nhắn hồng hào, giống như quả anh đào chín mọng nước, như thể đang sẵn sàng cho mình hái bất cứ lúc nào.
Chỉ nhìn như vậy thôi cũng đủ khiến bên dưới của anh căng cứng phát đau, hô hấp nặng nề không ổn định.
Anh nuốt nước bọt, cầm lấy chiếc khăn lên lau người giúp cô.
Một giây sau, Dư Mạn Linh liền đưa tay ngăn cản, hai gò má cô đã sớm đỏ bừng, ngay cả ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng vào Đổng Kiến Huy.
Tuy là hai người đã là vợ chồng được hơn một năm, nhưng lúc trước mỗi lần làm với nhau, anh đều là cởi quần rồi trực tiếp cầm thứ to lớn đó đâm vào.
Mỗi lần như vậy phía dưới đều rất đau đớn, cô hoàn toàn không thể cảm nhận được vui sướng khi làm loại chuyện này.
Sức lực của anh vô cùng lớn, cứ sau mỗi lần như vậy, khắp người cô đều bị anh để lại nhiều vết tím tái!
Nhưng hiện tại, anh tựa hồ rất muốn làm, rồi lại nhịn xuống...
Cô chưa bao giờ cởi sạch hết như thế này ở trước mặt anh, bị anh nhìn chằm chằm vào như vậy.
Thực sự là xấu hổ muốn chết.
"Anh tránh ra đi, tôi tự mình làm."
Cô vươn tay giật lấy chiếc khăn tắm.
Làm sao Đổng Kiến Huy có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, anh liếm đôi môi khô khốc, yết hầu trượt lên trượt xuống, giọng nói mang theo sự trầm khàn.
“Đừng nhúc nhích, để anh làm.” Anh nói rồi tránh đi bàn tay đang vươn đến của cô.
Quỳ một gối xuống đất, anh đưa mắt nhìn về bộ lông mu rậm rạp chỗ khe hở giữa hai chân cô.
Vợ mình da dẻ vốn đã trắng nõn, lại thêm bộ lông mu dày rậm này, càng đặc biệt hấp dẫn.
Vén đám lông mu rậm rạp sang một bên, để lộ ra âm hộ hồng hào.
Hơi thở anh gấp gáp, giúp cô lau giữa hai chân như trân bảo.
Mặt Dư Mạn Linh lúc này đã xấu hổ đến đỏ bừng như sắp chảy máu, cô làm sao chịu được Đổng Kiến Huy nhìn chằm chằm vào nơi đáng xấu hổ của mình như vậy được.
Cô biết rõ người này làm sao muốn giúp cô lau chùi được... anh chỉ đang đùa giỡn lưu manh mà thôi.
Nhưng không biết vì sao, cô bây giờ không chán ghét anh làm như vậy chút nào, chỉ cảm thấy thẹn thùng chết đi được, thực sự là giày vò người ta mà.
Khi cảm nhận được đầu ngón tay thô ráp của anh chạm vào nơi riêng tư của mình, cô giống như bị điện giật, suýt chút nữa đứng không vững, hai tay theo bản năng ôm đầu anh làm điểm tựa.
m thanh mang theo tiếng rên rỉ run rẩy, anh thúc giục.
“A~~ Anh nhanh lên.” Lúc nói chuyện, cô cảm nhận được hơi thở nóng rực của anh phả vào bụng dưới.
Nghe thấy tiếng thúc giục của vợ truyền đến trên đỉnh đầu, Đổng Kiến Huy ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào lớp lông dưới âm hộ hồng hào của vợ mình, muốn nếm thử một chút xem nó có vị gì.
Nghĩ thế, cũng thật sự làm như vậy, anh vươn hai tay ôm lấy cặp mông đẫy đà và căng tròn của vợ mình, cúi đầu tiến lại gần, cách một lớp lông khẽ ngậm phần thịt mềm trong âm hộ.
Lúc này, Đổng Kiến Huy đã cởi trần trụi nửa người trên, để lộ đường cong cơ ngực vạm vỡ và săn chắc.
Dưới thân mặc chiếc quần rộng thùng thình, thân hình cao lớn ưỡn lên, đem mặt mình vùi vào giữa cổ cô, thở hổn hển nói.
"Vợ à, sao trên người em lúc nào cũng thơm như vậy? Chỉ nghe mùi một chút thôi, dương vật của anh đều cứng ngắc rồi." Vừa nói, đôi môi mềm mại khô ráo vừa hạ xuống bờ vai trắng nõn của cô một chuỗi dấu hôn.
Bàn tay thô ráp của anh nhận lấy chiếc khăn ướt sũng từ tay cô, nuốt ực một chút nước miếng.
Đôi mắt của anh như thiêu như đốt, giống như lang sói nhìn chằm chằm vào thân hình mềm mại và duyên dáng của vợ mình.
Dưới ánh sáng mờ nhạt của bóng đèn rọi xuống, không tìm thấy một chút tì vết nào.
Làn da non mịn như được phủ một lớp phấn mịn, nhất là cặp nhũ hoa trắng tuyết căng đầy trước ngực, đầu vú nhỏ nhắn hồng hào, giống như quả anh đào chín mọng nước, như thể đang sẵn sàng cho mình hái bất cứ lúc nào.
Chỉ nhìn như vậy thôi cũng đủ khiến bên dưới của anh căng cứng phát đau, hô hấp nặng nề không ổn định.
Anh nuốt nước bọt, cầm lấy chiếc khăn lên lau người giúp cô.
Một giây sau, Dư Mạn Linh liền đưa tay ngăn cản, hai gò má cô đã sớm đỏ bừng, ngay cả ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng vào Đổng Kiến Huy.
Tuy là hai người đã là vợ chồng được hơn một năm, nhưng lúc trước mỗi lần làm với nhau, anh đều là cởi quần rồi trực tiếp cầm thứ to lớn đó đâm vào.
Mỗi lần như vậy phía dưới đều rất đau đớn, cô hoàn toàn không thể cảm nhận được vui sướng khi làm loại chuyện này.
Sức lực của anh vô cùng lớn, cứ sau mỗi lần như vậy, khắp người cô đều bị anh để lại nhiều vết tím tái!
Nhưng hiện tại, anh tựa hồ rất muốn làm, rồi lại nhịn xuống...
Cô chưa bao giờ cởi sạch hết như thế này ở trước mặt anh, bị anh nhìn chằm chằm vào như vậy.
Thực sự là xấu hổ muốn chết.
"Anh tránh ra đi, tôi tự mình làm."
Cô vươn tay giật lấy chiếc khăn tắm.
Làm sao Đổng Kiến Huy có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy, anh liếm đôi môi khô khốc, yết hầu trượt lên trượt xuống, giọng nói mang theo sự trầm khàn.
“Đừng nhúc nhích, để anh làm.” Anh nói rồi tránh đi bàn tay đang vươn đến của cô.
Quỳ một gối xuống đất, anh đưa mắt nhìn về bộ lông mu rậm rạp chỗ khe hở giữa hai chân cô.
Vợ mình da dẻ vốn đã trắng nõn, lại thêm bộ lông mu dày rậm này, càng đặc biệt hấp dẫn.
Vén đám lông mu rậm rạp sang một bên, để lộ ra âm hộ hồng hào.
Hơi thở anh gấp gáp, giúp cô lau giữa hai chân như trân bảo.
Mặt Dư Mạn Linh lúc này đã xấu hổ đến đỏ bừng như sắp chảy máu, cô làm sao chịu được Đổng Kiến Huy nhìn chằm chằm vào nơi đáng xấu hổ của mình như vậy được.
Cô biết rõ người này làm sao muốn giúp cô lau chùi được... anh chỉ đang đùa giỡn lưu manh mà thôi.
Nhưng không biết vì sao, cô bây giờ không chán ghét anh làm như vậy chút nào, chỉ cảm thấy thẹn thùng chết đi được, thực sự là giày vò người ta mà.
Khi cảm nhận được đầu ngón tay thô ráp của anh chạm vào nơi riêng tư của mình, cô giống như bị điện giật, suýt chút nữa đứng không vững, hai tay theo bản năng ôm đầu anh làm điểm tựa.
m thanh mang theo tiếng rên rỉ run rẩy, anh thúc giục.
“A~~ Anh nhanh lên.” Lúc nói chuyện, cô cảm nhận được hơi thở nóng rực của anh phả vào bụng dưới.
Nghe thấy tiếng thúc giục của vợ truyền đến trên đỉnh đầu, Đổng Kiến Huy ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào lớp lông dưới âm hộ hồng hào của vợ mình, muốn nếm thử một chút xem nó có vị gì.
Nghĩ thế, cũng thật sự làm như vậy, anh vươn hai tay ôm lấy cặp mông đẫy đà và căng tròn của vợ mình, cúi đầu tiến lại gần, cách một lớp lông khẽ ngậm phần thịt mềm trong âm hộ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro