[Thập Niên 70] Tiểu Pháo Hôi Mang Không Gian Mạnh Mẽ Trọng Sinh
Một Trận Thành...
2024-11-13 23:45:09
Triệu Hương Mai cưỡi lên người bà ta, hai tay như vũ bão, tập trung tấn công vào ngực.
Eo cũng không tha.
Vừa cấu vừa véo, vừa đánh vừa mắng: "Tiền Hồng Anh, đồ vô liêm sỉ, chúng mày dám ba thằng đánh một mình con trai tao."
"Tao đánh chết mày, đánh cho mày sống không bằng chết.”
“Đánh cho mày kêu cha gọi mẹ.”
“Bắt nạt người ta đến tận đầu tao rồi, hôm nay tao phải dạy cho mày một bài học, con cái nhà họ Triệu không dễ bắt nạt đâu."
"Sống yên ổn không muốn, cứ thích ăn nói bậy bạ, hôm nay tao thay mặt cả thôn trừ hại!"
"Bịch bịch!"
Tiền Hồng Anh bị đánh đến mức mắt trợn ngược, nhưng miệng vẫn không chịu thua, liên tục phản kháng: "Triệu Hương Mai, đồ tiện nhân, mày bỏ tao ra!"
Bà ta còn dùng chân đạp, đưa tay muốn cào mặt Triệu Hương Mai.
Nhưng Trần Thanh Di đâu phải dạng vừa, cô 'can ngăn' rất có bài bản, trong lúc hỗn loạn vẫn 'vô tình' giẫm lên chân Tiền Hồng Anh mấy cái.
Hai mẹ con phối hợp ăn ý, đánh cho Tiền Hồng Anh kêu gào thảm thiết.
Cổ chân sưng vù, tóc tai bị giật tung.
Tiền Hồng Anh chỉ có thể nằm im chịu trận, bà ta vội vàng tìm kiếm vũ khí xung quanh, bỗng nhiên nhìn thấy hai cô con dâu trong đám người.
Bà ta gào lên bằng cái miệng bê bết máu: "Con dâu cả, con dâu thứ, chúng mày là người chết à!”
“Nhìn mẹ chồng bị đánh mà không ra tay giúp đỡ."
Hai cô con dâu nhìn nhau, theo bản năng lùi lại một bước, họ sợ hãi.
Điều này khiến Tiền Hồng Anh đang đau đớn cuộn người lại càng thêm căm hận.
Xung quanh có người bật cười, nói lời mỉa mai: "Ôi chao, Hồng Anh à, bình thường bà đối xử tệ bạc với con dâu lắm phải không?”
“Xem kìa, chẳng có ai thèm lo cho bà."
Một người nữa cũng mỉa mai: "Vợ thằng ba, thằng tư sao cũng không ra tay giúp đỡ nhỉ!"
Mọi người xung quanh ồ lên, đúng vậy, sao hai cô con dâu này lại không ra tay.
Không giúp mẹ chồng thì cũng phải giúp chồng mình chứ, không thấy hai người đàn ông kia đang bị ba anh em nhà họ Trần đánh cho không ngóc đầu lên nổi sao!
Đầu sắp bị đạp xuống đất rồi kìa.
"Ôi chao, hai nàng dâu nhà người ta hôm nay làm việc nhẹ nhàng, đi xả nước cho ruộng lúa rồi, không có ở đây đâu."
Người nói rõ ràng là cố ý, ruộng lúa kia quanh năm có nước, căn bản không cần xả, chẳng qua là đội trưởng thiên vị nhà mình thôi.
Mọi người nghe xong đều khinh thường.
Rõ ràng chuyện này không phải xảy ra một hai lần.
Vì vậy, nhìn thấy nhà đội trưởng bị đánh, mọi người đều cảm thấy hả dạ.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Eo cũng không tha.
Vừa cấu vừa véo, vừa đánh vừa mắng: "Tiền Hồng Anh, đồ vô liêm sỉ, chúng mày dám ba thằng đánh một mình con trai tao."
"Tao đánh chết mày, đánh cho mày sống không bằng chết.”
“Đánh cho mày kêu cha gọi mẹ.”
“Bắt nạt người ta đến tận đầu tao rồi, hôm nay tao phải dạy cho mày một bài học, con cái nhà họ Triệu không dễ bắt nạt đâu."
"Sống yên ổn không muốn, cứ thích ăn nói bậy bạ, hôm nay tao thay mặt cả thôn trừ hại!"
"Bịch bịch!"
Tiền Hồng Anh bị đánh đến mức mắt trợn ngược, nhưng miệng vẫn không chịu thua, liên tục phản kháng: "Triệu Hương Mai, đồ tiện nhân, mày bỏ tao ra!"
Bà ta còn dùng chân đạp, đưa tay muốn cào mặt Triệu Hương Mai.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng Trần Thanh Di đâu phải dạng vừa, cô 'can ngăn' rất có bài bản, trong lúc hỗn loạn vẫn 'vô tình' giẫm lên chân Tiền Hồng Anh mấy cái.
Hai mẹ con phối hợp ăn ý, đánh cho Tiền Hồng Anh kêu gào thảm thiết.
Cổ chân sưng vù, tóc tai bị giật tung.
Tiền Hồng Anh chỉ có thể nằm im chịu trận, bà ta vội vàng tìm kiếm vũ khí xung quanh, bỗng nhiên nhìn thấy hai cô con dâu trong đám người.
Bà ta gào lên bằng cái miệng bê bết máu: "Con dâu cả, con dâu thứ, chúng mày là người chết à!”
“Nhìn mẹ chồng bị đánh mà không ra tay giúp đỡ."
Hai cô con dâu nhìn nhau, theo bản năng lùi lại một bước, họ sợ hãi.
Điều này khiến Tiền Hồng Anh đang đau đớn cuộn người lại càng thêm căm hận.
Xung quanh có người bật cười, nói lời mỉa mai: "Ôi chao, Hồng Anh à, bình thường bà đối xử tệ bạc với con dâu lắm phải không?”
“Xem kìa, chẳng có ai thèm lo cho bà."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một người nữa cũng mỉa mai: "Vợ thằng ba, thằng tư sao cũng không ra tay giúp đỡ nhỉ!"
Mọi người xung quanh ồ lên, đúng vậy, sao hai cô con dâu này lại không ra tay.
Không giúp mẹ chồng thì cũng phải giúp chồng mình chứ, không thấy hai người đàn ông kia đang bị ba anh em nhà họ Trần đánh cho không ngóc đầu lên nổi sao!
Đầu sắp bị đạp xuống đất rồi kìa.
"Ôi chao, hai nàng dâu nhà người ta hôm nay làm việc nhẹ nhàng, đi xả nước cho ruộng lúa rồi, không có ở đây đâu."
Người nói rõ ràng là cố ý, ruộng lúa kia quanh năm có nước, căn bản không cần xả, chẳng qua là đội trưởng thiên vị nhà mình thôi.
Mọi người nghe xong đều khinh thường.
Rõ ràng chuyện này không phải xảy ra một hai lần.
Vì vậy, nhìn thấy nhà đội trưởng bị đánh, mọi người đều cảm thấy hả dạ.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro