[Thập Niên 70] Xuyên Thành Mỹ Nhân Xui Xẻo Trong Hôn Nhân Hợp Đồng
Chương 44
Nguyện Bán Tường Vi
2024-11-18 18:24:45
Ban đầu, cô cũng không nhận ra đây là tiếng gì, chờ mấy tiếng lại liên tục vang lên, Đồng Vãn mới chậm chạp phát hiện...
... Là súng!
=
Trên Thanh Sơn.
Hạ Yến chạy nhanh trong rừng rậm tràn ngập cây cối, đáy mắt không áp chế được căm giận ngút trời.
Vụ án thảm thiết hơn điều anh đắn đo trước đây.
Người nước R đáng chết, lại ẩn nấp trên núi Thanh Sơn, dùng người dân của họ làm thí nghiệm.
Chỉ cần nghĩ tới vừa rồi vây quét hang ổ, những chai lọ đầy đủ kích cỡ, nhưng cơ thể cụt tay cụt chân, còn cắm đầy ống, không biết sống chết... Tất cả ... tất cả mọi chuyện, đều khiến anh hận không thể chém nét những tên khốn cặn bã này.
Nghĩ tới đây, tầm mắt của Hạ Yến khóa chặt lên người đàn ông thấp bé điên cuồng chạy thục mạng đằng trước, ánh mắt vốn lạnh lùng càng thêm đáng sợ.
Nếu không phải vì bắt sống gã, đưa gã đi hỏi thăm nước R, anh đã sớm nổ súng bắn chết gã rồi.
Nhưng... cho dù không thể bắn chết, anh cũng lấy nửa cái mạng của gã, nghĩ như vậy, sát khí trong mắt anh hóa thành thực chất, tốc độ dưới chân cũng nhanh hơn, thân hình cao lớn trong rừng rậm chật chội, linh hoạt qua lại giống như không có thứ ngăn cản.
So với sự bình tĩnh của Hạ Yến, Điền Huân bị truy đổi bởi vì tiếng bước chân sau lưng càng ngày càng gần lại trở nên căng thẳng hơn.
Vốn dĩ vào thân hình thấp bé, hơn nữa quen thuộc với cánh rừng này, cho rằng khẳng định có thể thành công thoát thân.
Chỉ cần trốn vào một cứ điểm khác trong núi, gã sẽ có thể tiếp tục bắt đầu thí nghiệm mới, dù sao Thanh Sơn quá lớn, mà tác phẩm vĩ đại của gã, nhiều nhất qua một tháng nữa là có thể hoàn thành.
Chỉ cần gã trốn thêm một tháng, gã chắc chắn thí nghiệm có thể thành công, đến lúc đó gã chính là anh hùng nước R, gã chính là thần.
Nghĩ như vậy, Điền Huân lại hận người đàn ông đuổi phía sau đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Ba năm rồi, gã đã lặn ở đây ba năm, ngăn cách với đời, chịu nhiều đau khổ, chính là chờ một ngày bỗng nhiên nổi tiếng.
Mắt thấy thắng lợi trong tầm mắt, gã cuống cuồng mang thành quả vĩ đại về nước, lúc vội vàng đã bắt thêm mấy người.
Vốn dĩ cho dù dẫn đến sự chú ý, gã cũng không lo gì, bởi vì gã có cảm giác lần này nhất định có thể thành công, cho nên dù biết bên ngoài đang theo dõi siết sao, gã cũng không quá lo lắng.
Thanh Sơn là nơi gã đặc biệt lựa chọn khi chạy khắp nước hoa, chỉ cần trốn trong đó, người bình thường, không tới nửa năm, thật sự chưa chắc có thể thăm dò ra vị trí rõ ràng.
... Là súng!
=
Trên Thanh Sơn.
Hạ Yến chạy nhanh trong rừng rậm tràn ngập cây cối, đáy mắt không áp chế được căm giận ngút trời.
Vụ án thảm thiết hơn điều anh đắn đo trước đây.
Người nước R đáng chết, lại ẩn nấp trên núi Thanh Sơn, dùng người dân của họ làm thí nghiệm.
Chỉ cần nghĩ tới vừa rồi vây quét hang ổ, những chai lọ đầy đủ kích cỡ, nhưng cơ thể cụt tay cụt chân, còn cắm đầy ống, không biết sống chết... Tất cả ... tất cả mọi chuyện, đều khiến anh hận không thể chém nét những tên khốn cặn bã này.
Nghĩ tới đây, tầm mắt của Hạ Yến khóa chặt lên người đàn ông thấp bé điên cuồng chạy thục mạng đằng trước, ánh mắt vốn lạnh lùng càng thêm đáng sợ.
Nếu không phải vì bắt sống gã, đưa gã đi hỏi thăm nước R, anh đã sớm nổ súng bắn chết gã rồi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng... cho dù không thể bắn chết, anh cũng lấy nửa cái mạng của gã, nghĩ như vậy, sát khí trong mắt anh hóa thành thực chất, tốc độ dưới chân cũng nhanh hơn, thân hình cao lớn trong rừng rậm chật chội, linh hoạt qua lại giống như không có thứ ngăn cản.
So với sự bình tĩnh của Hạ Yến, Điền Huân bị truy đổi bởi vì tiếng bước chân sau lưng càng ngày càng gần lại trở nên căng thẳng hơn.
Vốn dĩ vào thân hình thấp bé, hơn nữa quen thuộc với cánh rừng này, cho rằng khẳng định có thể thành công thoát thân.
Chỉ cần trốn vào một cứ điểm khác trong núi, gã sẽ có thể tiếp tục bắt đầu thí nghiệm mới, dù sao Thanh Sơn quá lớn, mà tác phẩm vĩ đại của gã, nhiều nhất qua một tháng nữa là có thể hoàn thành.
Chỉ cần gã trốn thêm một tháng, gã chắc chắn thí nghiệm có thể thành công, đến lúc đó gã chính là anh hùng nước R, gã chính là thần.
Nghĩ như vậy, Điền Huân lại hận người đàn ông đuổi phía sau đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Ba năm rồi, gã đã lặn ở đây ba năm, ngăn cách với đời, chịu nhiều đau khổ, chính là chờ một ngày bỗng nhiên nổi tiếng.
Mắt thấy thắng lợi trong tầm mắt, gã cuống cuồng mang thành quả vĩ đại về nước, lúc vội vàng đã bắt thêm mấy người.
Vốn dĩ cho dù dẫn đến sự chú ý, gã cũng không lo gì, bởi vì gã có cảm giác lần này nhất định có thể thành công, cho nên dù biết bên ngoài đang theo dõi siết sao, gã cũng không quá lo lắng.
Thanh Sơn là nơi gã đặc biệt lựa chọn khi chạy khắp nước hoa, chỉ cần trốn trong đó, người bình thường, không tới nửa năm, thật sự chưa chắc có thể thăm dò ra vị trí rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro