Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa

 Ký Chủ, Chi Ti...

Quýnh Quýnh Hữu Bì

2024-09-24 10:52:41

Cầm cà rốt tới chợ đen, chất đầy một thùng đựng nước có thể bán được hai hào đã tốt lắm rồi, còn không được coi là thứ gì hiếm có, điểm kinh nghiệm lại không tính là nhiều nên cô không tính trồng cà rốt.

Thu hoạch lần này cuối cùng cô cũng có tiền dư để mua gà, thế là cô không chút do dự mua hai con gà giống.

Dùng tinh thần lực vào không gian, người sẽ trông ngốc trệ hoặc là hiện ra trạng thái ngủ, lúc này cô đương nhiên không có cách nào tiến vào không gian, mặc dù thật sự tò mò về không gian nông trường, nhưng lại ngẫm lại tỷ số lưu động thời gian sai lệch của không gian nông trường, liền từ bỏ, không có cô gái nào không sợ già đi cả, dù là đứng nhìn từ phía rất xa cũng không khiến cho cơ thể cô bị lão hóa, nhưng mà cứ nghĩ đến, vẫn nên cách xa chút nữa thì hơn.

Cũng không đi không gian tham gia náo nhiệt nữa.

Gà đương nhiên cần cỏ, cũng may hệ thống tự mang một phần cỏ nuôi gia súc, chỉ là cần phải thuê một robot cắt cỏ cho gà ăn, Lâm Ngọc Trúc vô cùng giàu có, không quan tâm chút tiền lẻ này, thuê!

Nghĩ đến việc không lâu sau liền có thể có trứng gà để ăn, trong miệng không nhịn được chảy nước miếng, xem xem đã ép người ta thành cái dạng gì rồi, đến một quả trứng gà cũng thèm nữa.

Vương Tiểu Mai vừa rồi lấy kem đánh răng, Hương Lan đều nhìn thấy, lúc này ra rửa mặt, đến bên người Lâm Ngọc Trúc bĩu môi nói thầm: "Cũng chưa thấy cô ta mua kem đánh răng bao giờ, mấy ngày không đánh răng, cứ đánh răng thì chỉ biết đi mượn."

Giọng nói không lớn, nhưng Lâm Ngọc Trúc nghe rất rõ ràng, trong lòng suy nghĩ, cũng đỉnh ghê nhỉ, chỉ cần da mặt dày liền có thể không tốn tiền.

Lâm Ngọc Trúc vừa rửa mặt vừa nghĩ, chợ đen sợ là nhất định phải đi cân nhắc lại, cô không có nhiều phiếu công nghiệp, như kiểu phích nước nóng, đèn pin. Mấy đồ kiểu này cô căn bản không mua được, không có nước nóng, dùng nước giếng rửa mặt là thật lạnh, mùa hè còn đỡ, đến mùa đông thì không chịu nổi, mà mùa đông cũng không thể không có nước nóng uống, nghĩ lại cô còn muốn mua thật nhiều đồ.

Muốn đi chợ đen kiếm tiền và phiếu vậy thì phải có hàng, muốn có hàng cô phải tăng tốc thăng cấp, trong lòng động viên tinh thần, thầm nói cố lên! Lúc thế giới vẫn đang rất tốt đẹp thì nghe thấy một tiếng hét xuyên tận mây xanh từ trong sân sau truyền đến.

Mọi người đều vội vã chạy tới sân sau xem chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Trương Diễm Thu từ trong nhà vệ sinh chạy ra, nôn một trận.

Nhà vệ sinh nông gia còn có thể sạch sẽ đến đâu được chứ, người trong thôn đều đem phân tích lại một lượng nhất định đi bón cho đồng ruộng tính điểm công.

Những thanh niên trí thức đều ghét bỏ, không muốn giành cái điểm công này, đều chỉ đi vệ sinh, chẳng ai đi bốc cả, trời nóng thì sẽ sinh dòi, nhìn qua, ừm...., không miêu tả nổi.

Lý Hướng Vãn và Trương Diễm đều chưa thấy qua nhà xí ở nông thôn. Thời điểm này, nhà vệ sinh ở thành phố vẫn rất là sạch sẽ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lý Hướng Bắc nhìn nhà vệ sinh cũng có chút không bình tĩnh, lúc mọi người ăn điểm tâm anh ấy vẫn cứ không ăn, lấy cháo chia cho Vương Dương.

Lâm Ngọc Trúc lúc này mới nhớ tới nam chính có chút bệnh sạch sẽ.

Lại nói về việc đi vệ sinh đây, cũng là việc lớn của đời người, Lâm Ngọc Trúc trong lòng lẩm bẩm, muốn thích ứng được quả thật có chút gian nan.

Đột nhiên trước mắt xuất hiện một màn sáng, từng dãy ô biểu tượng ba hoa chích chòe đang lăn lộn: "Ký chủ, chỉ cần cô có điểm cống hiến, trong không gian không có cái gì là không thể mua được.

Nhìn thấy hệ thống phòng ốc trong cửa hàng Khải Lục chưa, chúng tôi có cả nhà tranh đến biệt thự sang trọng, các loại món ăn có thể chọn lựa, ký chủ còn có thể mua gia cụ tới trang trí phòng nhỏ của cô.

Tôi còn có thể chuẩn bị các phương án sử dụng trang trí của các người dùng khác để cô tham khảo nữa nha~"

Nhìn thấy thanh niên trí thức cũ đều mang theo mũ rơm khăn mặt, bốn người trẻ vội vàng học theo, cùng đi ra ngoài.

Đến ruộng lúa mạch, thôn trưởng thấy các cô đều đến cả, trên mặt hiện ra vẻ hài lòng, lúc thôn dân nhau nhao nhao đến đông đủ, thôn trưởng giới thiệu một lần những người mới tới.

Phần lớn thôn dân đều nhìn bọn họ như là đang xem khỉ vậy,  Lâm Ngọc Trúc da mặt dày, không thấy khó chịu gì cả. Nhìn thì nhìn, cũng chẳng mất miếng thịt nào.

Trong bốn người cũng chỉ có Trương Diễm Thu bị nhìn chằm chằm không thoải mái lắm, mặt dần dần đỏ lên, có bác gái trêu chọc: “Ô!Cái em gái ở giữa kia sao mà còn thẹn thùng nữa thế, vừa ý thằng nhóc nhà ai rồi à."

Bốn phía truyền đến tiếng cười vang...

Mặt Trương Diễm Thu trở nên càng đỏ hơn, trong lòng cảm thấy người thôn này quá mức thô tục.

Trưởng thôn thấy tất cả mọi người đều ùa theo, quát lớn: "Nhà Trương nhị mau im miệng đi, nhao nhao cái gì, lại nói hươu nói vượn nữa tôi trừ công điểm của cô."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Xuyên Thành Quần Chúng Ăn Dưa

Số ký tự: 0