[Thập Niên 80] Sau Khi Thiên Kim Thật Trở Về, Được Quan Lớn Thủ Đô Cưng Chiều
Lần Đầu Gặp Gia...
Anh Anh Chiêu
2024-11-13 23:47:07
Quay đầu nhìn lại, anh ấy mới nhận ra mình suýt nữa đã ngả người vào người Giang Thiên Ca. Anh ấy vội vàng nói xin lỗi: "Xin lỗi, xin lỗi, tôi không chú ý! Tôi không cố ý đâu!"
Giang Thiên Ca nói "Ừm", cô nhìn Lục Tự Văn, sau đó lại đưa mắt nhìn về phía Lục Chính Tây ở trước mặt.
Chỉ cảm thấy cháu trai của anh ngây ngây ngô ngô, trông giống hệt dáng vẻ của một đứa cháu trai lớn.
Sau khi nhìn thấy ánh mắt của Giang Thiên Ca trong gương chiếu hậu, Lục Chính Tây: “…”
Khi trở lại Ngự Đức Phường, mấy người bạn đồng hành của Lục Tự Văn vẫn chưa rời đi.
Sau khi nhìn thấy vẻ mặt bất ngờ của Lục Chính Tây, bọn họ đều ngoan ngoãn đứng dậy, cung kính chào hỏi.
Mặc dù về tuổi thì bọn họ và Lục Chính Tây không chênh lệch bao nhiêu, nhưng cũng không có ai dám gọi thẳng tên Lục Chính Tây, đều gọi theo Lục Tự Văn, lễ phép gọi "Chú Lục."
Lục Chính Tây gật đầu với bọn họ, nói vài câu, quay người lại thấy Giang Thiên Ca đi về phía trước, bèn nói với Lục Tự Văn: “Hai người đi trước đi.”
Lục Tự Văn khó hiểu: "Chú chín, chú không muốn về nhà sao? Cháu về cùng với chú."
Lục Chính Tây: “Chú còn có việc, cháu về trước đi.”
Sau khi đám người Lục Tự Văn rời đi, Lục Chính Tây bảo tài xế lái xe đuổi theo Giang Thiên Ca.
"Lên xe đi, tôi đưa cô về."
Giang Thiên Ca liếc anh một cái, nói từ chối: "Không cần."
Lục Chính Tây: “Lúc cô đuổi theo tên trộm, tên trộm có nhìn thấy mặt cô không?”
Nghe được lời của anh, Giang Thiên Ca mới phản ứng lại, nói "Cảm ơn" rồi mở cửa ngồi vào ghế sau.
Lúc tên trộm bỏ chạy, anh ta đã nhìn thấy khuôn mặt của cô. Mặc dù đây là ở Bắc Thành, kẻ trộm cắp hẳn là cũng không hoành hành như vậy. Nhưng mà ai biết được, lỡ như tên trộm nổi giận, muốn quay lại trả thù cô thì sao?
Tốt hơn là vẫn nên cẩn thận.
Giang Thiên Ca đưa địa chỉ nhà nghỉ, lại nói cảm ơn: “Cám ơn chú Giải phóng quân.”
Lục Chính Tây liếc nhìn cô rồi bảo tài xế lái xe.
Dù biết khả năng tên trộm trả thù rất mong manh nhưng Lục Chính Tây vẫn thận trọng yêu cầu tài xế đi đường vòng thật lâu.
Xe dừng bên đường, Giang Thiên Ca đang muốn đưa tay mở cửa, lại nghe thấy Lục Chính Tây nói: "Đồng chí Giang, có thể cho tôi xem chứng minh thư của cô một chút được không?"
Giang Thiên Ca: "..."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Giang Thiên Ca nói "Ừm", cô nhìn Lục Tự Văn, sau đó lại đưa mắt nhìn về phía Lục Chính Tây ở trước mặt.
Chỉ cảm thấy cháu trai của anh ngây ngây ngô ngô, trông giống hệt dáng vẻ của một đứa cháu trai lớn.
Sau khi nhìn thấy ánh mắt của Giang Thiên Ca trong gương chiếu hậu, Lục Chính Tây: “…”
Khi trở lại Ngự Đức Phường, mấy người bạn đồng hành của Lục Tự Văn vẫn chưa rời đi.
Sau khi nhìn thấy vẻ mặt bất ngờ của Lục Chính Tây, bọn họ đều ngoan ngoãn đứng dậy, cung kính chào hỏi.
Mặc dù về tuổi thì bọn họ và Lục Chính Tây không chênh lệch bao nhiêu, nhưng cũng không có ai dám gọi thẳng tên Lục Chính Tây, đều gọi theo Lục Tự Văn, lễ phép gọi "Chú Lục."
Lục Chính Tây gật đầu với bọn họ, nói vài câu, quay người lại thấy Giang Thiên Ca đi về phía trước, bèn nói với Lục Tự Văn: “Hai người đi trước đi.”
Lục Tự Văn khó hiểu: "Chú chín, chú không muốn về nhà sao? Cháu về cùng với chú."
Lục Chính Tây: “Chú còn có việc, cháu về trước đi.”
Sau khi đám người Lục Tự Văn rời đi, Lục Chính Tây bảo tài xế lái xe đuổi theo Giang Thiên Ca.
"Lên xe đi, tôi đưa cô về."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giang Thiên Ca liếc anh một cái, nói từ chối: "Không cần."
Lục Chính Tây: “Lúc cô đuổi theo tên trộm, tên trộm có nhìn thấy mặt cô không?”
Nghe được lời của anh, Giang Thiên Ca mới phản ứng lại, nói "Cảm ơn" rồi mở cửa ngồi vào ghế sau.
Lúc tên trộm bỏ chạy, anh ta đã nhìn thấy khuôn mặt của cô. Mặc dù đây là ở Bắc Thành, kẻ trộm cắp hẳn là cũng không hoành hành như vậy. Nhưng mà ai biết được, lỡ như tên trộm nổi giận, muốn quay lại trả thù cô thì sao?
Tốt hơn là vẫn nên cẩn thận.
Giang Thiên Ca đưa địa chỉ nhà nghỉ, lại nói cảm ơn: “Cám ơn chú Giải phóng quân.”
Lục Chính Tây liếc nhìn cô rồi bảo tài xế lái xe.
Dù biết khả năng tên trộm trả thù rất mong manh nhưng Lục Chính Tây vẫn thận trọng yêu cầu tài xế đi đường vòng thật lâu.
Xe dừng bên đường, Giang Thiên Ca đang muốn đưa tay mở cửa, lại nghe thấy Lục Chính Tây nói: "Đồng chí Giang, có thể cho tôi xem chứng minh thư của cô một chút được không?"
Giang Thiên Ca: "..."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro