[Thập Niên 80] Sau Khi Thiên Kim Thật Trở Về, Được Quan Lớn Thủ Đô Cưng Chiều
Lần Đầu Gặp Gia...
Anh Anh Chiêu
2024-11-13 23:47:07
Bàn tay chuẩn bị mở cửa chợt khựng lại, cô ngước mắt lên nhìn Lục Chính Tây trong gương chiếu hậu, nhớ lại lời anh vừa nói, tưởng chừng như đang hỏi ý nhưng thực chất lại là mệnh lệnh.
Ánh mắt Lục Chính Tây kiên định nhìn vào gương chiếu hậu. Nơi họ vừa gặp nhau cách rất gần hẻm Du Tiền. Anh luôn cảm thấy sự xuất hiện của cô có quá nhiều sự trùng hợp.
Cho nên anh mới muốn kiểm tra cô.
Anh kiểm tra cô, thực ra có thể lấy được thông tin bằng cách đến nhà ga hoặc nhà nghỉ, có thể không cần để cô biết.
Giang Thiên Ca nghiến răng nghiến lợi, đưa tay lấy chứng minh thư ra, ném lên hàng ghế trước.
Lục Chính Tây cầm lấy chứng minh thư, cúi đầu viết tên, địa chỉ và số chứng minh thư phía trên lại, sau đó lật nó ra đọc quốc huy và cơ quan cấp ở mặt sau. Sau khi đọc xong, anh xoay người lại đưa chứng minh thư đến trước mặt Giang Thiên Ca, trầm giọng nói:
"Cảm ơn đồng chí Giang đã hợp tác."
Giang Thiên Ca cầm chứng minh thư về, trừng mắt lườm anh một cái, sau đó tức giận thở phì phò xuống xe. Ấn tượng tốt về bộ quân phục của Lục Chính Tây và khuôn mặt của anh đã không còn sót lại chút nữa.
Kiếp trước, cô luôn là người nghi ngờ và điều tra người khác. Hiện tại cô chưa làm gì mà lại bị nghi ngờ vô cớ, còn bị điều tra thân phận của cô ư?
Được, anh kiểm tra thì kiểm tra đi! Nếu không tra ra được cái đó, một ngày nào đó sẽ tìm cơ hội đánh anh một trận.
Trở lại phòng, trong lòng Giang Thiên Ca vẫn còn rất tức giận, đấm vào gối mấy cái, mới nguôi giận đi phần nào. Thấy mặt trời đã lặn, cô nằm thẳng xuống giường, đi ngủ.
Ngày hôm sau là chủ nhật, tất cả các đơn vị đều đóng cửa, sau khi Giang Thiên Ca có một giấc ngủ ngon thì tâm trạng tốt hơn rất nhiều nên cô đi dạo xung quanh.
Ngày thứ ba, tức là thứ hai, Giang Thiên Ca ăn sáng xong, bắt xe buýt đến Hoa Đại. Cô muốn đi lấy lại thông báo nhập học trước.
Mặc dù còn chưa khai giảng nhưng trong khuôn viên Hoa Đại đã có rất nhiều người, đủ cả già trẻ lớn bé.
Hầu hết những người trẻ đó đều là sinh viên trong Hoa Đại, không về nhà trong kỳ nghỉ lễ, chọn ở lại trường học. Về phần những người lớn tuổi khác, tuy đều mặc quần áo bình thường, nhìn cũng không khác gì những ông già bà lão bình thường.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Ánh mắt Lục Chính Tây kiên định nhìn vào gương chiếu hậu. Nơi họ vừa gặp nhau cách rất gần hẻm Du Tiền. Anh luôn cảm thấy sự xuất hiện của cô có quá nhiều sự trùng hợp.
Cho nên anh mới muốn kiểm tra cô.
Anh kiểm tra cô, thực ra có thể lấy được thông tin bằng cách đến nhà ga hoặc nhà nghỉ, có thể không cần để cô biết.
Giang Thiên Ca nghiến răng nghiến lợi, đưa tay lấy chứng minh thư ra, ném lên hàng ghế trước.
Lục Chính Tây cầm lấy chứng minh thư, cúi đầu viết tên, địa chỉ và số chứng minh thư phía trên lại, sau đó lật nó ra đọc quốc huy và cơ quan cấp ở mặt sau. Sau khi đọc xong, anh xoay người lại đưa chứng minh thư đến trước mặt Giang Thiên Ca, trầm giọng nói:
"Cảm ơn đồng chí Giang đã hợp tác."
Giang Thiên Ca cầm chứng minh thư về, trừng mắt lườm anh một cái, sau đó tức giận thở phì phò xuống xe. Ấn tượng tốt về bộ quân phục của Lục Chính Tây và khuôn mặt của anh đã không còn sót lại chút nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kiếp trước, cô luôn là người nghi ngờ và điều tra người khác. Hiện tại cô chưa làm gì mà lại bị nghi ngờ vô cớ, còn bị điều tra thân phận của cô ư?
Được, anh kiểm tra thì kiểm tra đi! Nếu không tra ra được cái đó, một ngày nào đó sẽ tìm cơ hội đánh anh một trận.
Trở lại phòng, trong lòng Giang Thiên Ca vẫn còn rất tức giận, đấm vào gối mấy cái, mới nguôi giận đi phần nào. Thấy mặt trời đã lặn, cô nằm thẳng xuống giường, đi ngủ.
Ngày hôm sau là chủ nhật, tất cả các đơn vị đều đóng cửa, sau khi Giang Thiên Ca có một giấc ngủ ngon thì tâm trạng tốt hơn rất nhiều nên cô đi dạo xung quanh.
Ngày thứ ba, tức là thứ hai, Giang Thiên Ca ăn sáng xong, bắt xe buýt đến Hoa Đại. Cô muốn đi lấy lại thông báo nhập học trước.
Mặc dù còn chưa khai giảng nhưng trong khuôn viên Hoa Đại đã có rất nhiều người, đủ cả già trẻ lớn bé.
Hầu hết những người trẻ đó đều là sinh viên trong Hoa Đại, không về nhà trong kỳ nghỉ lễ, chọn ở lại trường học. Về phần những người lớn tuổi khác, tuy đều mặc quần áo bình thường, nhìn cũng không khác gì những ông già bà lão bình thường.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro