Thập Niên 80: Tái Hôn Gây Dựng Lại Gia Đình
Chương 6
2024-11-02 00:45:22
Lưu Tố Phân vuốt ve Thiệu Mỹ Lâm đang ngồi làm bài tập trên bàn học, lại vuốt tóc Thiệu Mỹ Thiền đang chơi búp bê: “Hai chị em sau này nhớ phải mở to mắt ra, tìm người tốt để kết hôn, rồi sau đó sống một cuộc đời thật hạnh phúc.”
Thiệu Mỹ Thiền còn nhỏ tuổi, tính tình ít nói, Lưu Tố Phân nói chuyện với cô bé, bé cũng chỉ chăm chú tự chơi búp bê của mình.
Thiệu Hoa thấy thế thở dài, xem ra cô con gái nhặt hời này của cô, sau này lớn lên có xu hướng trở thành mỹ nhân băng tuyết lạnh lùng.
Thiệu Mỹ Lâm thì không như vậy, dường như miệng của con bé sinh ra là để nói thay luôn cả phần của em gái Thiệu Mỹ Thiền, nói như người lớn: “Kết hôn, con sẽ không kết hôn đâu.”
Lưu Tố Phân nghe xong cảm thấy lạ, hỏi lại: “Sao lại không kết hôn? Phụ nữ đều phải kết hôn, con nghĩ xem, mẹ con không kết hôn làm sao có con? Làm sao có em gái con?”
Thiệu Mỹ Lâm cái miệng nhỏ liên thanh như pháo, giọng nói vang dội :” Con là từ cục đá nhảy ra, kết hôn (婚) là gồm chữ nữ (女) và chữ hôn (昏: hôn trong hôn quân, lờ mờ, lẩm cẩm), chứng tỏ chỉ có nữ nhân hôn đầu ( đầu óc ngu ngốc) mới kết hôn, con mới không bị ngu đâu.”
Thiệu Hoa không nhịn được phụt cười ra tiếng.
Lần trước khi xử lý thủ tục ly hôn với Triệu Tùng cần phải cầm theo giấy đăng ký kết hôn, đúng lúc để cho Thiệu Mỹ Lâm nhìn thấy, liền chỉ vào chữ Hôn hỏi cô viết như thế có ý nghĩa gì? Cô đang lúc bực mình liền giải thích cho con bé kiểu lý giải biến tấu của đời sau.
Không nghĩ tới con nhóc con này nhớ kỹ, giờ còn nói lại cho bà ngoại nó nghe.
Chết thật, tai hoạ luôn cả mẹ ruột.
“Thiệu Hoa!” Lưu Tố Phân hét to, “Con xem con dạy Mỹ Lâm cái gì thế này!”
Thiệu Hoa nhún nhún vai nhìn hai chị em: “Lão đại, lão nhị, mẹ mới tìm cho hai đứa một người cha mới.”
“Cha mới?” Thiệu Mỹ Lâm hỏi lại.
Thiệu Mỹ Thiền buông búp bê vải trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Thiệu Hoa.
Lưu Tố Phân vội vàng nói: “Hai đứa nó còn nhỏ, con nói với chúng chuyện này làm gì? Chờ về sau ở cùng nhau chúng sẽ từ từ hiểu rõ.”
Thiệu Hoa lại không đồng ý: “Đừng nghĩ trẻ con còn nhỏ cái gì cũng không hiểu, thực ra trong lòng chúng nó rành rành, con cùng Tần Lệ kết hôn, không phải chỉ là chuyện của con và anh ấy. Mà lão đại, lão nhị cũng có một người cha mới. Mẹ nói xem có phải chúng nó cũng có quyền lên tiếng hay không?"
“Quyền cái gì mà quyền.” Lưu Tố Phân xua xua tay, “Dù sao mẹ cũng già rồi không quản được chuyện các con nữa.”
Lưu Tố Phân không ngăn trở, Thiệu Hoa liền tiếp tục nói tiếp: “Hai đứa có ý kiến gì không? Có thể nói ra hoặc không nói, tuỳ các con.”
Thiệu Mỹ Lâm cúi đầu nghĩ nghĩ, giơ tay lên: “Mẹ, con có ý kiến”
Thiệu Hoa: “ Mẹ đoán ngay được kiểu gì con cũng có ý kiến.”
“Nếu đổi một người cha mới thì sau này chúng còn có thể ngày ngày ăn thịt, uống nước có ga không?"
“Nói giống như trước khi chưa đổi chúng ta ngày ngày ăn thịt uống nước có ga à?” Thiệu Hoa véo nhẹ gương mặt nhỏ nhắn của cô bé.
Nhớ lần trước gặp Tần Lệ nói qua lương tháng của anh là 135 đồng, gấp bốn lần lương Triệu Tùng, nói thế nào thì cuộc sống sau này cũng không thể kém hơn trước kia được đúng không?
Vì thế đáp ứng: “Ít nhất một tháng ăn hai bữa thịt, uống một lần nước có ga.”
Thiệu Mỹ Lâm hai mắt sáng rực :” Con đây không có ý kiến, đổi cha mới tốt lắm.”
Lưu Tố Phân lẩm bẩm: “ Đứa nhỏ này sao không có tí tình cảm thân thương nào với cha ruột của nó nhỉ."
Thiệu Hoa bĩu môi: “Từ sau khi con sinh con bé ra, Triệu Tùng chưa từng thay tã cho nó một lần, chưa từng đút cho nó ăn một lần, càng đừng nói là mang con bé ra ngoài đi chơi, một tuần có thể gặp mặt một lần đã là nhiều, đổi lại là mẹ, mẹ còn thương không?"
Lưu Tố Phân tư tưởng vẫn tương đối truyền thống: “Cũng không thể nói như vậy được, dù sao cũng còn quan hệ huyết thống ở đó, chờ sau này Triệu Tùng già yếu bệnh tật, Mỹ Lâm Mỹ Thiền sao có thể không đi chăm sóc? Nói ra ngoài sẽ bị mọi người chọc cột sống."
Thiệu Mỹ Thiền còn nhỏ tuổi, tính tình ít nói, Lưu Tố Phân nói chuyện với cô bé, bé cũng chỉ chăm chú tự chơi búp bê của mình.
Thiệu Hoa thấy thế thở dài, xem ra cô con gái nhặt hời này của cô, sau này lớn lên có xu hướng trở thành mỹ nhân băng tuyết lạnh lùng.
Thiệu Mỹ Lâm thì không như vậy, dường như miệng của con bé sinh ra là để nói thay luôn cả phần của em gái Thiệu Mỹ Thiền, nói như người lớn: “Kết hôn, con sẽ không kết hôn đâu.”
Lưu Tố Phân nghe xong cảm thấy lạ, hỏi lại: “Sao lại không kết hôn? Phụ nữ đều phải kết hôn, con nghĩ xem, mẹ con không kết hôn làm sao có con? Làm sao có em gái con?”
Thiệu Mỹ Lâm cái miệng nhỏ liên thanh như pháo, giọng nói vang dội :” Con là từ cục đá nhảy ra, kết hôn (婚) là gồm chữ nữ (女) và chữ hôn (昏: hôn trong hôn quân, lờ mờ, lẩm cẩm), chứng tỏ chỉ có nữ nhân hôn đầu ( đầu óc ngu ngốc) mới kết hôn, con mới không bị ngu đâu.”
Thiệu Hoa không nhịn được phụt cười ra tiếng.
Lần trước khi xử lý thủ tục ly hôn với Triệu Tùng cần phải cầm theo giấy đăng ký kết hôn, đúng lúc để cho Thiệu Mỹ Lâm nhìn thấy, liền chỉ vào chữ Hôn hỏi cô viết như thế có ý nghĩa gì? Cô đang lúc bực mình liền giải thích cho con bé kiểu lý giải biến tấu của đời sau.
Không nghĩ tới con nhóc con này nhớ kỹ, giờ còn nói lại cho bà ngoại nó nghe.
Chết thật, tai hoạ luôn cả mẹ ruột.
“Thiệu Hoa!” Lưu Tố Phân hét to, “Con xem con dạy Mỹ Lâm cái gì thế này!”
Thiệu Hoa nhún nhún vai nhìn hai chị em: “Lão đại, lão nhị, mẹ mới tìm cho hai đứa một người cha mới.”
“Cha mới?” Thiệu Mỹ Lâm hỏi lại.
Thiệu Mỹ Thiền buông búp bê vải trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn về phía Thiệu Hoa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lưu Tố Phân vội vàng nói: “Hai đứa nó còn nhỏ, con nói với chúng chuyện này làm gì? Chờ về sau ở cùng nhau chúng sẽ từ từ hiểu rõ.”
Thiệu Hoa lại không đồng ý: “Đừng nghĩ trẻ con còn nhỏ cái gì cũng không hiểu, thực ra trong lòng chúng nó rành rành, con cùng Tần Lệ kết hôn, không phải chỉ là chuyện của con và anh ấy. Mà lão đại, lão nhị cũng có một người cha mới. Mẹ nói xem có phải chúng nó cũng có quyền lên tiếng hay không?"
“Quyền cái gì mà quyền.” Lưu Tố Phân xua xua tay, “Dù sao mẹ cũng già rồi không quản được chuyện các con nữa.”
Lưu Tố Phân không ngăn trở, Thiệu Hoa liền tiếp tục nói tiếp: “Hai đứa có ý kiến gì không? Có thể nói ra hoặc không nói, tuỳ các con.”
Thiệu Mỹ Lâm cúi đầu nghĩ nghĩ, giơ tay lên: “Mẹ, con có ý kiến”
Thiệu Hoa: “ Mẹ đoán ngay được kiểu gì con cũng có ý kiến.”
“Nếu đổi một người cha mới thì sau này chúng còn có thể ngày ngày ăn thịt, uống nước có ga không?"
“Nói giống như trước khi chưa đổi chúng ta ngày ngày ăn thịt uống nước có ga à?” Thiệu Hoa véo nhẹ gương mặt nhỏ nhắn của cô bé.
Nhớ lần trước gặp Tần Lệ nói qua lương tháng của anh là 135 đồng, gấp bốn lần lương Triệu Tùng, nói thế nào thì cuộc sống sau này cũng không thể kém hơn trước kia được đúng không?
Vì thế đáp ứng: “Ít nhất một tháng ăn hai bữa thịt, uống một lần nước có ga.”
Thiệu Mỹ Lâm hai mắt sáng rực :” Con đây không có ý kiến, đổi cha mới tốt lắm.”
Lưu Tố Phân lẩm bẩm: “ Đứa nhỏ này sao không có tí tình cảm thân thương nào với cha ruột của nó nhỉ."
Thiệu Hoa bĩu môi: “Từ sau khi con sinh con bé ra, Triệu Tùng chưa từng thay tã cho nó một lần, chưa từng đút cho nó ăn một lần, càng đừng nói là mang con bé ra ngoài đi chơi, một tuần có thể gặp mặt một lần đã là nhiều, đổi lại là mẹ, mẹ còn thương không?"
Lưu Tố Phân tư tưởng vẫn tương đối truyền thống: “Cũng không thể nói như vậy được, dù sao cũng còn quan hệ huyết thống ở đó, chờ sau này Triệu Tùng già yếu bệnh tật, Mỹ Lâm Mỹ Thiền sao có thể không đi chăm sóc? Nói ra ngoài sẽ bị mọi người chọc cột sống."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro