Thập Niên 80: Tái Hôn Gây Dựng Lại Gia Đình

Chương 9

2024-11-02 00:45:22

"Cái này hả, tôi còn tưởng chuyện gì." Thiệu Hoa lại ngồi về chỗ cũ, không nhanh không chậm mà bóc vỏ trứng. "Lúc tôi sinh lão đại ra, bà nội trên danh nghĩa huyết thống của chúng nó ghét bỏ nó là con gái nên không chịu cho con bé theo họ Triệu. Tên là do tôi đặt, nhưng chỉ có tên không có họ làm sao được, nên lấy cho con bé theo họ tôi luôn, lão nhị cũng thế."

Vì chuyện này mà nguyên chủ thiếu chút nữa là khóc mù mắt.

Hoá ra ngọn nguồn câu chuyện là như vậy, Tần Lệ sắc mặt không được tốt lắm, lúng túng hỏi: "Cái đó, hai đứa bé không ngại sao?"

Thiệu Hoa nhìn thẳng Tần Lệ, nghiêm túc nói: "Họ gì, theo họ ai, quan trọng sao? Kể cả hai đứa nó có là họ Triệu thì vẫn là con gái ruột của Thiệu Hoa tôi, từ trong bụng tôi bò ra. Lại không ăn gạo của Triệu gia, ai hiếm lạ gì cái họ rách kia của nhà bọn họ."

Tần Lệ ngẩn ngơ, mỉm cười khoé miệng cong lên: "Là do tôi suy nghĩ hẹp hòi."

Thiệu Mỹ Lâm quay đầu lại, nhỏ mà lanh, hỏi: "Mẹ, con không thích họ Triệu, cũng không muốn họ Thiệu nữa."

Thiệu Hoa cũng lười phản ứng lại con bé, ứng phó nói: "Thế con muốn họ gì?"

Thiệu Mỹ Lâm chống hai tay dưới cằm, khuôn mặt nhỏ đắn đo trái phải: "Con muốn lấy họ Đường vậy thì ngày nào cũng đều có đường ăn."

Tần Lệ bật cười, trong đầu cô bé này toàn cái gì, cả ngày chỉ nghĩ tới đồ ăn.

Thiệu Hoa: "Sao con không lấy họ heo luôn đi, ngày nào cũng có thịt heo ăn."

Thiệu Mỹ Lâm hai mắt càng sáng hơn: "Họ này càng tốt, mẹ, lúc nào đi sửa họ cho con?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thiệu Hoa nhéo khuôn mặt nhỏ của cô bé một trận: "Mẹ thấy mặt con cũng giống đầu heo sữa nhỏ đấy. Đợi lát nữa đến trạm dừng, mẹ đưa con đến lò mổ nhờ người ta làm thịt nhé. Vậy thì nhà ta sẽ không lo thiếu thịt ăn."

Lúc cô nói chuyện với Thiệu Mỹ Lâm cũng không bỏ quên Thiệu Mỹ Thiền: "Nhưng mà lão nhị à, chị con là heo sữa nhỏ, nên con cũng là heo sửa nhỏ nhỏ, mẹ sẽ thương lượng tốt với lò mổ, đưa một tặng một luôn."

Thiệu Mỹ Thiền ngoảnh mặt đi, mũi hừ một cái ra tiếng.

Thiệu Mỹ Lâm chống eo, giống như cái bình trà nhỏ: "Mẹ!"

"Cái gì, tai mẹ không điếc, con nói nhỏ tiếng chút." Thiệu Hoa dùng ngón út ngoáy ngoáy lỗ tai.

Tần Lệ một bên ngồi nhìn đầy mới lạ, nhịn không được hỏi Thiệu Hoa: "Con gái cô tranh luận với cô?"

Thiệu Hoa gật đầu: "Tôi biết. Tính tình này của lão đại, ba ngày không đánh thì leo lên nóc nhà lật ngói."

Tần Lệ trong lòng lẩm bẩm, nói thế nhưng tôi cũng có thấy cô sửa chữa uốn nắn gì con bé đâu. Tiểu nha đầu dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn, vừa nhìn là biết ở nhà được chiều chuộng vô cùng.

Nhưng anh không biết rằng vốn dĩ nguyên chủ luôn cảm thấy không cho hai chị em theo họ bố được, lúc nào cũng thấy hổ thẹn với các con, vì thế luôn muốn gì được nấy, nuông chiều không giới hạn.

Chờ đến khi Thiệu Hoa tới, được không hai cô con gái, bảo cô xem các bé như con gái ruột nuôi nấng, cô trong một thời gian ngắn cũng làm không được.

Vậy nên thật ra lúc ở chung với hai cô bé con lanh lợi này, cô vẫn luôn dùng thái độ đối đãi như bạn bè. Mọi chuyện đều cùng hai chị em thương lượng, khơi gợi nên hứng thú của chúng, Thiệu Mỹ Lâm cũng càng ngày càng dám nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tần Lệ nhìn Thiệu Mỹ Lâm thần thái phi dương, phảng phất như mỗi sợi tóc trên đầu con bé cũng toát ra vẻ nũng nịu đáng yêu, nhìn cơ linh vô cùng.

Lại nghĩ tới con trai lớn thẹn thà thẹn thùng, lúc nào cũng như cái hũ nút và con trai nhỏ bệnh tật ốm yếu nhà mình, trong lòng không nhịn được nghĩ thầm, đến lúc đó không chừng hai con trai sẽ bị hai con gái bắt nạt mất?

Thiệu Hoa ăn xong trứng gà, dọn dẹp sạch sẽ, cất lại hộp nhôm.

"Trạm tiếp theo chúng ta tới thẳng đảo Hoàng Nhi luôn à?"

Tần Lệ lắc đầu: "Trước tiên tới nhà anh trai tôi để đón hai đứa con trai tôi đã. Sau đó lại đi ra đảo."

Thiệu Hoa chớp chớp mắt, lảng sang đề tài khác. "Cũng sắp tới giờ ăn cơm trưa rồi."

Vừa nói xong thì nghe được tiếng rao to của nhân viên trên tàu đẩy xe ăn: "Cơm da heo đông, cơm gà quay đây....Đồng giá hai hào 5 xu."

Tần Lệ hỏi Thiệu Hoa và hai chị em: "Mọi người muốn ăn cơm gì?"

Thiệu Mỹ Lâm thanh thuý trả lời: "Cháu muốn ăn cơm da heo đông."

"Tôi muốn một phần cơm gà quay, lượng cơm lão nhị ít, để con bé ăn chung với tôi thôi. Đợi lát nữa tôi lấy nước ấm pha sữa cho con bé uống thêm là được." Thiệu Hoa nói.

Tần Lệ đứng lên tìm nhân viên phục vụ trên tàu mua cơm, còn thuận đường đi lấy một bình nước sôi để nguội và một bình nước ấm.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 80: Tái Hôn Gây Dựng Lại Gia Đình

Số ký tự: 0