[Thập Niên 90] Không Làm Trưởng Tỷ

Mì Somen

Tô Nhục Oa

2024-11-23 19:30:03

Những ánh mắt khinh bỉ kia, người nhà xấu hổ, cạo nửa bên tóc, trên cổ đeo gông…..gọi tỉnh lại ác mộng trước đây của cô ta.

Vương Mỹ Yêu gần như chạy chối chết, sắc mặt cô ta tái nhợt, bước chân run rẩy, làm cho người xung quanh có chút không hiểu chuyện gì. Mẹ Trần Châu còn muốn lôi kéo cô ta hỏi chuyện đi miền Nam, Vương Mỹ Yêu lại không có tâm tình kia.

Cô ta chạy rồi, để lại một sân người nghẹn họng trân trối nhìn người nhà họ Nguyên.

Ánh mắt Nguyên Đường tĩnh mịch, nhìn theo bóng lưng Vương Mỹ Yêu, thẳng cho đến khi không nhìn thấy nữa.

Buồn cười biết bao, kiếp trước chỉ vì một cuộc điện thoại của Vương Mỹ Yêu, liền cơ hồ hủy hoại cuộc đời của mình. Còn tưởng rằng cô ta nhẫn tâm lắm, thì ra cô ta cũng biết sợ?

Phải rồi, lúc không rơi vào trên người mình, kiểu gì cũng sẽ khuyên người khác nghĩ thoáng lên, rơi vào người của mình rồi, dù chỉ là có thể, cũng không oan uổng cô ta, liền có thể dọa cho cô ta sợ hết hồn.

Vương Mỹ Yêu vừa đi, nước mắt của Triệu Hoán Đệ cũng không còn ý nghĩa nữa, bà ta bĩu môi, có chút nghi ngờ.

Tâm tư Nguyên Đức Phát xoay chuyển rất nhanh, chỉ cần một lát ông ta liền nghĩ đến một phỏng đoán, sắc mặt bỗng chốc trở nên rất khó coi.

Sao Nguyên Đường lại đột nhiên nói đến cái này? Chẳng lẽ là nha đầu nhà họ Vương đó ở bên ngoài kiếm tiền không chính đáng…..

Nguyên Đức Phát đầu đổ mồ hôi hột, trong lòng cũng nặng trĩu.

Nếu thật sự là như thế, vậy Nguyên Đường không đi là đúng đắn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cũng may mắn là ông ta không để Nguyên Đường đi.

Ông ta nhìn chằm chằm vào Nguyên Đường, hạ giọng nói: “Nhị Nha, con đi đóng cửa lại đi.”

Cổng vừa đóng, mấy người phụ nữ liền biết điều mà tản đi.

Nguyên Đức Phát mới nhỏ giọng gọi Nguyên Đường: “Đại Nha, con theo ba vào phòng.”

Không cần biết có phải hay không, việc không có chứng cứ, không cần thiết để người ngoài biết, ngoảnh đầu lại ngược lại kết thù với nhà họ Vương. Nhưng mà ông ta vẫn gấp gáp muốn biết được đáp án.

Nguyên Đường là làm sao mà biết được Vương Mỹ Yêu làm loại chuyện đó.

Nguyên Đường vẫn là dáng vẻ đó, con ngươi vừa đen lại vừa to, giống như nhìn vào được tận đáy lòng người ta.

Vào trong phòng khách, Nguyên Đức Phát đóng cửa xong liền không chờ được vội vàng hỏi: “Đại Nha, con có phải là nghe nói cái gì hay không?”

Nguyên Đường hờ hững nói: “Con nghe thấy cái gì quan trọng sao?”

Nguyên Đức Phát bị cô làm cho nghẹn một lúc, miễn cưỡng ổn định lại: “Đương nhiên là quan trọng rồi!”

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 90] Không Làm Trưởng Tỷ

Số ký tự: 0