[Thập Niên 90] Không Làm Trưởng Tỷ
Mì Somen
Tô Nhục Oa
2024-11-23 19:30:03
Nếu như Vương Mỹ Yêu thật sự làm cái đó, nói gì ông ta cũng sẽ không để đối phương đưa Nguyên Đường đi!
Nguyên Đường nghiêng đầu, dường như không thể hiểu nổi: “Cái đó có gì khác biệt sao ạ?”
Nguyên Đức Phát tức giận: “Đương nhiên là có khác biệt rồi! Con chính là nghĩ ba như vậy sao? Ba có thể để cho con đi làm cái đó được sao?”
Ông ta không tự giác cao giọng, vì con gái lớn không tin tưởng mình mà tức giận.
Nguyên Đường lắc lắc đầu: “Nhưng mà con cảm thấy không có khác biệt.”
“Các người nói để cho con đi làm thuê, nhưng từ đầu tới cuối các người có hỏi kỹ Vương Mỹ Yêu chưa? Triệu Hoán Đệ chỉ hỏi tiền lương liền giục con đi, liền ngay cả nhà máy nào cũng không đi hỏi.”
“Ba nói là sẽ không để con đi làm cái này, nhưng mà Vương Mỹ Yêu đưa con đi miền Nam, chưa quen cuộc sống nơi đây, trên đường đều có thể xảy ra bất kỳ điều ngoài ý muốn nào. Nếu như cô ta bán con rồi, sau đó nói con tự chạy đi, ba có đi tìm con không? Hay là nói có níu lấy nhà họ Vương hỏi cho ra lẽ không?”
Nguyên Đường nở một nụ cười giễu cợt: “Mẹ nói con ích kỷ, xác thật con rất ích kỷ. Bởi vì nếu như con không ích kỷ, không vì bản thân mà suy nghĩ, các người ai sẽ suy nghĩ cho con? Nếu như hôm nay Nguyên Đống đi mất, con tin các người sẽ đập nồi bán sắt cũng phải tìm nó về, còn nếu như con đi mất, ba sẽ chỉ thấy đáng tiếc thiếu đi bao máu có thể kiếm tiền đúng không?”
Nguyên Đức Phát chỉ cảm thấy nha đầu này thật tàn nhẫn.
“Con đừng nói mấy lời đâm vào tim ba như vậy, ba có thể thề với ông trời, Nguyên Đức Phát này nếu như để con gái bán mình, ba sẽ không chết yên lành.”
Nguyên Đường trào phúng nhếch miệng: “Ba không có nghĩ như vậy, nhưng đợi đến khi con gặp phải vấn đề này, ba lại không thể giúp con giải quyết. Ba sẽ chỉ giơ hai tay ra, nói với con ba cũng không muốn như vậy.”
Cuộc đời của Nguyên Đức Phát lần đầu hiểu được cảm giác của Triệu Hoán Đệ.
Nguyên Đường giống như một tảng đá cứng rắn, nó nhìn như bình thường không có gì kì lạ, nhưng khi gặp chuyện, lời nói của nó có thể làm đánh cho bạn chảy máu. Bạn không thay đổi được nó, một chút thiên vị cùng tình cảm giữa những người lớn, nó muốn moi ra đánh vào mặt bạn. Mặc kệ bản thân nó có khó chịu hay không, nó nhất định phải làm cho bạn khó chịu. Con gái nhà ai có thể nhẫn tâm với ba mẹ như nó cơ chứ?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nguyên Đường nghiêng đầu, dường như không thể hiểu nổi: “Cái đó có gì khác biệt sao ạ?”
Nguyên Đức Phát tức giận: “Đương nhiên là có khác biệt rồi! Con chính là nghĩ ba như vậy sao? Ba có thể để cho con đi làm cái đó được sao?”
Ông ta không tự giác cao giọng, vì con gái lớn không tin tưởng mình mà tức giận.
Nguyên Đường lắc lắc đầu: “Nhưng mà con cảm thấy không có khác biệt.”
“Các người nói để cho con đi làm thuê, nhưng từ đầu tới cuối các người có hỏi kỹ Vương Mỹ Yêu chưa? Triệu Hoán Đệ chỉ hỏi tiền lương liền giục con đi, liền ngay cả nhà máy nào cũng không đi hỏi.”
“Ba nói là sẽ không để con đi làm cái này, nhưng mà Vương Mỹ Yêu đưa con đi miền Nam, chưa quen cuộc sống nơi đây, trên đường đều có thể xảy ra bất kỳ điều ngoài ý muốn nào. Nếu như cô ta bán con rồi, sau đó nói con tự chạy đi, ba có đi tìm con không? Hay là nói có níu lấy nhà họ Vương hỏi cho ra lẽ không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nguyên Đường nở một nụ cười giễu cợt: “Mẹ nói con ích kỷ, xác thật con rất ích kỷ. Bởi vì nếu như con không ích kỷ, không vì bản thân mà suy nghĩ, các người ai sẽ suy nghĩ cho con? Nếu như hôm nay Nguyên Đống đi mất, con tin các người sẽ đập nồi bán sắt cũng phải tìm nó về, còn nếu như con đi mất, ba sẽ chỉ thấy đáng tiếc thiếu đi bao máu có thể kiếm tiền đúng không?”
Nguyên Đức Phát chỉ cảm thấy nha đầu này thật tàn nhẫn.
“Con đừng nói mấy lời đâm vào tim ba như vậy, ba có thể thề với ông trời, Nguyên Đức Phát này nếu như để con gái bán mình, ba sẽ không chết yên lành.”
Nguyên Đường trào phúng nhếch miệng: “Ba không có nghĩ như vậy, nhưng đợi đến khi con gặp phải vấn đề này, ba lại không thể giúp con giải quyết. Ba sẽ chỉ giơ hai tay ra, nói với con ba cũng không muốn như vậy.”
Cuộc đời của Nguyên Đức Phát lần đầu hiểu được cảm giác của Triệu Hoán Đệ.
Nguyên Đường giống như một tảng đá cứng rắn, nó nhìn như bình thường không có gì kì lạ, nhưng khi gặp chuyện, lời nói của nó có thể làm đánh cho bạn chảy máu. Bạn không thay đổi được nó, một chút thiên vị cùng tình cảm giữa những người lớn, nó muốn moi ra đánh vào mặt bạn. Mặc kệ bản thân nó có khó chịu hay không, nó nhất định phải làm cho bạn khó chịu. Con gái nhà ai có thể nhẫn tâm với ba mẹ như nó cơ chứ?
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro