[Thập Niên 90] Tôi Có Khoản Vay Mua Nhà Kếch Xù

Đùi Gà 4

Bạch Tĩnh Niên

2024-11-20 14:23:16

Chỉ thấy bà Lý vui vẻ bước ra với một bát canh gà i. Trong đó còn thịt gà, nhưng không nhiều.

"Bà nội, trong nồi còn có đùi gà, con muốn ăn đùi gà."

"Như vậy không được! Thím Dương có thể cho con một ngụm canh là đã tốt lắm rồi, không được kén chọn, đòi hỏi nọ kia!" Bà Lý vừa nhìn về phía phòng bếp vừa nói.

Chuyện gì đang xảy ra vậy, sao không có tiếng động?

Có hai chiếc đùi gà trong nồi, chia một chiếc cho cháu trai bà ta thì có gì sai?

Bà Lý nhìn hồi lâu, thấy không có phản ứng gì, lập tức bĩu môi. Người nhà họ Hứa còn không hào phóng bằng người nhà họ Nguyễn.

"Bà ơi, con muốn đùi gà!"

“Đòi đòi, chỉ biết đòi thôi!” Bà Lý duỗi tay ra đánh cháu trai: “Gà của nhà người ta, đồ ăn của người ta là để lại cho con gái nhà người ta ăn, con đòi cái gì mà đòi!”

Chát chát hai cái vào mông cháu trai.

Đứa trẻ lập tức bật khóc.

Hứa Bát Tuyết ở bên cạnh nhìn.

Viên Thục Thư muốn đi tới khuyên can, nhưng Hứa Bát Tuyết lại ngăn chị ấy lại: “Chị dâu, Phẩm Phẩm đâu, đùi gà đã làm xong rồi, bảo thằng bé mau lại đây ăn đi, một lát nữa sẽ nguội mất thì sẽ ăn không ngon đâu."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Viên Thục Thư sửng sốt: "Được không?"

Hứa Bát Tuyết: “Đương nhiên là được, thằng bé một cái em một cái.” Hứa Bát Tuyết ấn vào sau đầu: “Em bị ngã từ giường dưới, bị thương như này thực sự cần phải bồi bổ." Đây cũng không phải lời nói dối.

“Chị dâu, đi nhanh đi.” Hứa Bát Tuyết nói xong lập tức đi vào bếp lấy hai cái bát, trước tiên chọn ra phần đùi gà to, mỗi bát một cái: “Mẹ, một cái cho con, một cái cho Phẩm Phẩm.”

Cháu trai của bà Lý bất lực nhìn Hứa Bát Tuyết cầm lấy chiếc đùi gà ăn ngon lành, càng khóc lớn hơn.

"Bà Lý, đã đến giờ ăn trưa rồi, sao bà còn không về nhà ăn cơm à?" Hứa Bát Tuyết quay người vào bếp hỏi Dương Phượng Ngọc: "Mẹ, con thấy cơm hôm nay nấu chắc không đủ đâu, bà Lý muốn ở lại ăn cơm ở nhà chúng ta, con sang nhà thím Nguyễn bên cạnh mượn một ít cơm đây.”

"Không cần!"

Tiểu Nguyễn nhà bên cái gì cũng tốt, nhưng lại to mồm, Tiểu Nguyễn mà biết chuyện này, một nửa nhà máy sản xuất xe đạp chắc chắn biết chuyện này.

Bà Lý không muốn người khác nghĩ bà ta cố tình đưa cháu trai đến nhà họ Hứa ăn chực.

Canh gà cũng đã ăn xong.

Đã đến lúc phải đi.

Bà Lý dắt hai đứa cháu nhanh chóng rời đi.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 90] Tôi Có Khoản Vay Mua Nhà Kếch Xù

Số ký tự: 0