[Thập Niên 90] Tôi Có Khoản Vay Mua Nhà Kếch Xù
Nghĩ Kế 4
Bạch Tĩnh Niên
2024-11-20 14:23:16
Hứa Bát Tuyết nói: "Chú Hoàng, ngoài sự an toàn, màu sắc cho chiếc xe đạp cho trẻ em này phải rực rỡ hơn thì mới thu hút sự chú ý của trẻ em. Tốt nhất nên sơn thứ gì đó mà trẻ em thích lên trên xe. Còn có cả chuông xe, cũng có thể thêm một chút tai thỏ, tai hổ nhỏ gì đó…”
Chiếc xe đạp trẻ em này không phải thứ gì mới lạ nhưng vẫn chưa có ai bắt đầu sản xuất nó trên thị trường.
Điều này có thể giúp nhà máy vượt lên trước vì có ưu thế.
Đây là một cơ hội kinh doanh tốt đấy nhé.
Giám đốc Hoàng nghe xong thì gật đầu liên tục, nhìn Hứa Bát Tuyết bằng ánh mắt khác.
Những người đã vào đại học đúng là không giống.
“Chú Hoàng, ngoài việc sản xuất xe đồ chơi cho trẻ em, cháu còn có một ý tưởng khác.” Hứa Bát Tuyết nói: “Chú có biết về xe đạp leo núi không?”
Giám đốc Hoàng dường như đã nghe nói đến nó ở đâu đó.
Nhưng trong chốc lát thì không thể nhớ ra được.
Hứa Bát Tuyết nói: “Xe đạp leo núi là loại xe đạp cao cấp hơn. Hiện tại chúng đã có mặt ở thủ đô. Cháu đọc trên báo có nói những chiếc xe đạp leo núi này đắt gấp đôi xe đạp thông thường, còn có chỗ đậu xe riêng biệt”.
Giám đốc Hoàng bây giờ nhìn Hứa Bát Tuyết như thể đang nhìn vào Thần Tài.
"Bát Tuyết, nói chuyện nãy giờ khát nước rồi đúng không?"
Giám đốc Hoàng chỉ đạo Hứa Kiến Quốc: “Lão Hứa, đi lấy cho Bát Tuyết ly nước.”
Trò chuyện suốt hai tiếng đồng hồ.
Ai cũng không đi ăn cơm, may là Hứa Bát Tuyết đã có canh gà và đùi gà lấp đầy bụng, nếu không bụng cô sẽ kêu ùng ục vì đói.
Ngoài việc đưa ra ý kiến, Hứa Bát Tuyết còn hỏi chi tiết về tình hình hiện tại của nhân viên trong nhà máy.
Và hàng loạt phản ứng dây chuyền trong nhà máy sau khi có chuyện lợi nhuận không tốt.
Tất cả đều được ghi lại.
"Bát Tuyết, cháu thực sự không muốn cân nhắc đến việc đến làm ở nhà máy của chúng ta à?" Giám đốc Hoàng miễn cưỡng tiễn Bát Tuyết rời đi. "Nếu cháu đến, chúng ta sẽ để cháu làm quản lý dây chuyền sản xuất mới trong nhà máy của chúng ta. Cháu thấy thế nào?"
"Chú Hoàng, cháu còn trẻ, trách nhiệm quan trọng này vẫn nên giao cho chú." Hứa Bát Tuyết căn bản còn không nghĩ đến việc đến nhà máy sản xuất xe đạp. “Chú, chú phải ghi nhớ tất cả những gì cháu đã nói với chú. Hôm nay chú có thể thảo luận vấn đề này với giám đốc nhà máy, trước khi làm loại chuyện này nhất định phải bảo mật, nếu không, tin tức bị lộ ra ngoài, những nhà sản xuất xe khác sẽ là người đầu tiên sản xuất trước."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Chiếc xe đạp trẻ em này không phải thứ gì mới lạ nhưng vẫn chưa có ai bắt đầu sản xuất nó trên thị trường.
Điều này có thể giúp nhà máy vượt lên trước vì có ưu thế.
Đây là một cơ hội kinh doanh tốt đấy nhé.
Giám đốc Hoàng nghe xong thì gật đầu liên tục, nhìn Hứa Bát Tuyết bằng ánh mắt khác.
Những người đã vào đại học đúng là không giống.
“Chú Hoàng, ngoài việc sản xuất xe đồ chơi cho trẻ em, cháu còn có một ý tưởng khác.” Hứa Bát Tuyết nói: “Chú có biết về xe đạp leo núi không?”
Giám đốc Hoàng dường như đã nghe nói đến nó ở đâu đó.
Nhưng trong chốc lát thì không thể nhớ ra được.
Hứa Bát Tuyết nói: “Xe đạp leo núi là loại xe đạp cao cấp hơn. Hiện tại chúng đã có mặt ở thủ đô. Cháu đọc trên báo có nói những chiếc xe đạp leo núi này đắt gấp đôi xe đạp thông thường, còn có chỗ đậu xe riêng biệt”.
Giám đốc Hoàng bây giờ nhìn Hứa Bát Tuyết như thể đang nhìn vào Thần Tài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Bát Tuyết, nói chuyện nãy giờ khát nước rồi đúng không?"
Giám đốc Hoàng chỉ đạo Hứa Kiến Quốc: “Lão Hứa, đi lấy cho Bát Tuyết ly nước.”
Trò chuyện suốt hai tiếng đồng hồ.
Ai cũng không đi ăn cơm, may là Hứa Bát Tuyết đã có canh gà và đùi gà lấp đầy bụng, nếu không bụng cô sẽ kêu ùng ục vì đói.
Ngoài việc đưa ra ý kiến, Hứa Bát Tuyết còn hỏi chi tiết về tình hình hiện tại của nhân viên trong nhà máy.
Và hàng loạt phản ứng dây chuyền trong nhà máy sau khi có chuyện lợi nhuận không tốt.
Tất cả đều được ghi lại.
"Bát Tuyết, cháu thực sự không muốn cân nhắc đến việc đến làm ở nhà máy của chúng ta à?" Giám đốc Hoàng miễn cưỡng tiễn Bát Tuyết rời đi. "Nếu cháu đến, chúng ta sẽ để cháu làm quản lý dây chuyền sản xuất mới trong nhà máy của chúng ta. Cháu thấy thế nào?"
"Chú Hoàng, cháu còn trẻ, trách nhiệm quan trọng này vẫn nên giao cho chú." Hứa Bát Tuyết căn bản còn không nghĩ đến việc đến nhà máy sản xuất xe đạp. “Chú, chú phải ghi nhớ tất cả những gì cháu đã nói với chú. Hôm nay chú có thể thảo luận vấn đề này với giám đốc nhà máy, trước khi làm loại chuyện này nhất định phải bảo mật, nếu không, tin tức bị lộ ra ngoài, những nhà sản xuất xe khác sẽ là người đầu tiên sản xuất trước."
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro