Thị Trấn Dầu Mỏ Bị Bỏ Hoang Của Ta Trở Thành Đô Thị Tuyến Một (Bản Dịch)

Nơi Trú Ẩn Xa Hoa Dành Cho Kẻ Lang Thang (2)

Bát Nguyệt Hoàng

2024-11-22 21:27:11

Hệ thống cầm đồ phế liệu giống như một siêu thị lớn, có thể hỗ trợ trao đổi phế liệu, nhưng sẽ không giúp dọn dẹp khu đổ nát, lại càng không biến thành một cô hầu gái xinh đẹp để hầu hạ tận tình.

Vì vậy, Từ Hành vẫn phải tiếp tục dọn dẹp đất cát, thanh lý khu đổ nát này trước khi mặt trời lặn, sau đó chính thức dựng trại ở nơi này!

Còn điểm cầm đồ thì sao?

Chờ thu xếp chỗ ở xong xuôi, ngày mai hắn sẽ đến những khu đổ nát khác để thử vận may! Suy cho cùng, thị trấn bỏ hoang này chắc chắn còn những đồ vật do cư dân thế hệ trước để lại, biết đâu có thể đổi lấy nhiều điểm cầm đồ hơn.

Đến lúc đó, cần gì thì mua nấy.

"Làm việc thôi!"

Nói là làm, Từ Hành lại xắn tay áo lên.

Phù! Phù! Phù!

Ban đầu Từ Hành không thấy mệt lắm, bây giờ có được hệ thống, hắn lại càng tự tin hơn, hơn nữa bị kích thích bởi bởi khát vọng mãnh liệt muốn thoát khỏi Tập đoàn Từ thị.

Trong vòng ba giờ tiếp theo, ngoại trừ những lúc uống nước, thì hắn không nghỉ ngơi thêm lần nào nữa.

Cứ như vậy, khu đổ nát cũng đang thay đổi rõ rệt.

Vào lúc năm giờ chiều, toàn bộ đất cát trong khu đổ nát đã được dọn hết ra ngoài, mặt đất được lát bằng gạch đỏ cuối cùng cũng được nhìn thấy ánh sáng mặt trời sau mấy chục năm! Chưa hết, Từ Hành còn đập hết những viên gạch bùn không chắc chắn trên ba bức tường của khu đổ nát.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Năm giờ rưỡi, Từ Hành đi xung quanh, nhổ một ít cỏ dại khô rồi buộc chúng thành một cái chổi, sau đó cẩn thận quét dọn bên trong khu đổ nát, khiến cho khu đổ nát rộng ba mươi sáu mét vuông trở nên bằng phẳng và sạch sẽ hơn.

Sáu giờ chiều, Từ Hành bắt đầu dựng lều cắm trại ở một góc của khu đổ nát.

Bảy giờ tối, lều cắm trại đã được dựng lên, Từ Hành bắt đầu di chuyển từng món vật tư trên xe bán tải vào trong khu đổ nát, chất thành đống để dựa vào bức tường bên kia của lều.

Cuối cùng, hắn còn lái xe bán tải đến khu đổ nát bên đường,

Cứ như vậy, một căn phòng đơn giản đã thành hình, hơn nữa còn có thêm một lối ra vào rộng khoảng một mét. Vào ban đêm, Từ Hành chỉ cần lái xe bán tải tiến lên phía trước một chút, là có thể che chắn toàn bộ mặt tiền bên đường.

Mặc dù không thể so sánh với ngôi nhà bình thường, nhưng đối với những người lang thang và những người cực kỳ lười biếng trong thôn, thì đây đã được coi là nơi trú ẩn xa hoa.

"Tối nay coi như tạm ổn! Ngày mai mình sẽ tiếp tục nghĩ cách lắp mái nhà, bức tường ngoài cùng và cả cửa ra vào nữa. Nếu không, mưa xuống hoặc thú dữ ghé thăm đều là vấn đề cả đấy.”

Từ Hành ngẩng đầu nhìn mặt trời lớn ở phía Tây, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Khu vực Tây Bắc ở Hạ Quốc trời tối rất muộn, bảy giờ chiều vẫn là lúc mặt trời treo cao, không có ý định lặn xuống.

"Ăn chút gì đó trước, xong xuôi rồi đi nơi khác tìm củi, tối nay không được để lửa tắt."

Sau khi quay lại, Từ Hành phủi sạch đất bùn trên người, sau đó cầm một gói lương khô chui vào lều trại vừa dựng xong.

Thời gian trôi nhanh, chớp mắt cái đã chín giờ tối ,

Tại một góc khác của thị trấn bỏ hoang,

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lưu Ninh chui ra khỏi lều trại, nhìn bầu trời vẫn còn sáng tỏ, không kiềm được mà phàn nàn,

"Cái nơi quỷ quái này... Đã chín giờ tối rồi mà trời vẫn chưa tối, Tiểu Hà, cậu đi xem thử bên Từ Hành thế nào rồi? Đừng nói hắn để đến cả lều trại cũng không dựng xong!"

Nói đến chuyện hôm nay, buổi trưa bọn họ đã tìm đại một nơi bằng phẳng trong thị trấn để dựng lều trại. Sau khi ăn no uống đủ, thì bốn người lại chơi bài một lúc lâu, rồi đánh một giấc ngon lành, cho đến tận bây giờ mới vừa tỉnh dậy.

Theo quan điểm của Lưu Ninh, một bông hoa trong nhà kính như Từ Hành thì khả năng không dựng được lều trại là rất cao.

"Phát hiện ra xung quanh có phế liệu có thể cầm đồ, hệ thống cầm đồ phế liệu chính thức khởi động."

Nhưng ngay khi Từ Hành quay người đi về phía bức tường ngoài để lấy xẻng công binh, thì một âm thanh máy móc đột nhiên vang lên bên tai hắn.

"Hả? Chuyện gì thế? Ai đấy."

m thanh đột ngột vang lên khiến Từ Hành thực sự giật mình, đặc biệt là ở nơi hoang vu không một bóng người như thế này, dù có gan lớn đến đâu cũng không tin nổi âm thanh đột ngột vang lên bên tai như thế này.

Nhưng Từ Hành chưa kịp hoàn hồn,

Ngay sau đó,

Mấy âm thanh lại liên tục vang lên bên tai Từ Hành,

"Ting, hệ thống đang liên kết với ký chủ. Ký chủ hãy chuẩn bị hợp nhất với hệ thống. Sau khi hợp nhất với ký chủ, hệ thống sẽ vĩnh viễn đi theo ký chủ."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thị Trấn Dầu Mỏ Bị Bỏ Hoang Của Ta Trở Thành Đô Thị Tuyến Một (Bản Dịch)

Số ký tự: 0