Tiểu Kiều Của Anh Chồng Sĩ Quan, Năng Lực Siêu Cường
Hứa Nặc Nặc Cầm...
2024-11-06 00:39:20
Bây giờ cô ưng người ta thì bọn họ lại lo người khác có được quá dễ sẽ không trân trọng con gái mình.
Mẹ Hứa lại đánh ba Hứa một cái: “Những lời này còn cần anh nói, trong lòng Nặc Nặc tự hiểu rõ.”
Ba Hứa ăn bánh tráng trứng gà, uống nước đậu xanh xong gật đầu nói: “Con gái tôi tốt như vậy, tên nhóc họ Tiêu kia nhặt được bảo bối, tôi ăn mấy cái bánh trứng của nó cũng đáng mà.”
Mẹ Hứa liếc mắt nhìn ông ấy một cái: “Đúng vậy...”
Hứa Nặc Nặc thấy ba mẹ vui vẻ như vậy trong lòng cô cũng cảm thấy mỹ mãn.
Hóa ra có ba mẹ yêu thương là loại cảm giác này.
Ngọt ngào, như cả thế giới đều trở nên tốt đẹp.
Ba mẹ Hứa vừa mới uống nước xong, thở một hơi thì bên kia đã lại đánh nhau.
Người đánh nhau chính là nhà họ Lưu và anh cả nhị phòng nhà họ Hứa.
Dù sao thì cũng là em gái ruột của mình, tên ngốc kia hủy hoại trong sạch còn muốn cưới, không phải khinh người quá đáng sao!
Anh cả nhà họ Hứa, Hứa Tòng Dương từ trên trấn về, kéo anh cả nhà họ Hứa ra rồi nhìn về phía ba Hứa nói: “Ba, ba mau quyết định đi!”
Ba Hứa uống nước xong, ăn thêm vài miếng, tinh thần cũng đã tốt lên nhiều. Ông ấy ngồi ở giữa phòng, nặng nề vỗ lên bàn một cái: “Từ Dương, trói người lại, đưa lên trấn trên! Chuyện này không thể qua loa như vậy! Chúng ta không thể vì một tập thể tiên tiến mà dung túng cho hành vi phạm tội như vậy!
Tên ngốc họ Lưu mở đầu như vậy, lỡ sau này những tên lưu manh khác trong thôn học theo thì sao? Nhà các người đều có con gái, cũng muốn con gái bị người vấy bẩn rồi còn phải gả qua đó sao?”
Các thôn dân vốn phản đối việc báo công an lập tức im lặng.
Đúng là đều có con gái.
Thay đổi góc độ để suy nghĩ, nếu con gái mình bị như vậy, dù bọn họ có đâm thủng trời cũng phải đánh chết tên khốn kiếp này.
Mẹ tên ngốc lại khóc: “Ông... các người đang muốn ép chết tôi! Các người dám báo công an... tôi... tôi sẽ đâm đầu chết ngay tại chỗ...”
Nói rồi, bà ta đứng dậy định đâm đầu vào cột đá.
Kết quả dì hai Hứa đã nhanh hơn một bước: “Người nhà họ Lưu các người khinh người quá đáng! Hủy hoại trong sạch của con gái tôi còn muốn ép con gái tôi gả cho tên ngốc nhà các người!
Không có cửa đâu! Lấy cái chết ra uy hiếp thì ai chẳng biết...”
Chưa nói dứt lời, dì hai Hứa đã trực tiếp đẩy mẹ tên ngốc họ Lưu ra, chạy tới chỗ tảng đá lớn.
Nhanh quá!
Mọi người chỉ mới chớp mắt một cái.
Dì hai Hứa đã đụng đầu rồi!
Rầm một tiếng!
Mẹ Hứa lại đánh ba Hứa một cái: “Những lời này còn cần anh nói, trong lòng Nặc Nặc tự hiểu rõ.”
Ba Hứa ăn bánh tráng trứng gà, uống nước đậu xanh xong gật đầu nói: “Con gái tôi tốt như vậy, tên nhóc họ Tiêu kia nhặt được bảo bối, tôi ăn mấy cái bánh trứng của nó cũng đáng mà.”
Mẹ Hứa liếc mắt nhìn ông ấy một cái: “Đúng vậy...”
Hứa Nặc Nặc thấy ba mẹ vui vẻ như vậy trong lòng cô cũng cảm thấy mỹ mãn.
Hóa ra có ba mẹ yêu thương là loại cảm giác này.
Ngọt ngào, như cả thế giới đều trở nên tốt đẹp.
Ba mẹ Hứa vừa mới uống nước xong, thở một hơi thì bên kia đã lại đánh nhau.
Người đánh nhau chính là nhà họ Lưu và anh cả nhị phòng nhà họ Hứa.
Dù sao thì cũng là em gái ruột của mình, tên ngốc kia hủy hoại trong sạch còn muốn cưới, không phải khinh người quá đáng sao!
Anh cả nhà họ Hứa, Hứa Tòng Dương từ trên trấn về, kéo anh cả nhà họ Hứa ra rồi nhìn về phía ba Hứa nói: “Ba, ba mau quyết định đi!”
Ba Hứa uống nước xong, ăn thêm vài miếng, tinh thần cũng đã tốt lên nhiều. Ông ấy ngồi ở giữa phòng, nặng nề vỗ lên bàn một cái: “Từ Dương, trói người lại, đưa lên trấn trên! Chuyện này không thể qua loa như vậy! Chúng ta không thể vì một tập thể tiên tiến mà dung túng cho hành vi phạm tội như vậy!
Tên ngốc họ Lưu mở đầu như vậy, lỡ sau này những tên lưu manh khác trong thôn học theo thì sao? Nhà các người đều có con gái, cũng muốn con gái bị người vấy bẩn rồi còn phải gả qua đó sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Các thôn dân vốn phản đối việc báo công an lập tức im lặng.
Đúng là đều có con gái.
Thay đổi góc độ để suy nghĩ, nếu con gái mình bị như vậy, dù bọn họ có đâm thủng trời cũng phải đánh chết tên khốn kiếp này.
Mẹ tên ngốc lại khóc: “Ông... các người đang muốn ép chết tôi! Các người dám báo công an... tôi... tôi sẽ đâm đầu chết ngay tại chỗ...”
Nói rồi, bà ta đứng dậy định đâm đầu vào cột đá.
Kết quả dì hai Hứa đã nhanh hơn một bước: “Người nhà họ Lưu các người khinh người quá đáng! Hủy hoại trong sạch của con gái tôi còn muốn ép con gái tôi gả cho tên ngốc nhà các người!
Không có cửa đâu! Lấy cái chết ra uy hiếp thì ai chẳng biết...”
Chưa nói dứt lời, dì hai Hứa đã trực tiếp đẩy mẹ tên ngốc họ Lưu ra, chạy tới chỗ tảng đá lớn.
Nhanh quá!
Mọi người chỉ mới chớp mắt một cái.
Dì hai Hứa đã đụng đầu rồi!
Rầm một tiếng!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro