Tiểu Kiều Của Anh Chồng Sĩ Quan, Năng Lực Siêu Cường

Hứa Nặc Nặc Cầm...

2024-11-06 00:39:20

Tiếng động này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ!

Nhưng cũng đủ để dọa sợ những người ở đây!

Hiện trường lập tức trở nên hỗn loạn: “Bác sĩ! Mau! Đi tìm bác sĩ! Cứu người đi...”

Dì hai Hứa bị vỡ đầu, máu chảy đầy mặt. Dù như vậy, tay bà ấy vẫn run rẩy chỉ thẳng vào mẹ tên ngốc họ Lưu.

Hứa Nặc Nặc là bác sĩ.

Thấy cảm xúc dì hai Hứa kích động như vậy còn bị vỡ đầu, nếu không xử lý sẽ để lại hậu quả lớn.

Cô không chút do dự nhào lên trước, xé góc áo dì hai Hứa ra, sau đó ấn mảnh vải lên trên trán dì hai Hứa...

“Dì hai, nếu dì không muốn mất máu tới chết thì đừng nói chuyện, đừng để quá kích động!”

Dì hai Hứa vừa nghe tới mất máu tới chết thì lập tức sợ tới mức mặt trắng bệch như tờ giấy.

Chẳng mấy chốc.

Bác sĩ trong thôn đã tới.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vừa thấy Hứa Nặc Nặc đang ấn lên vết thương, máu đã ngừng chảy. Ông ấy kiểm tra rồi nói: “Cũng may kịp thời xử lý, lấy thuốc này bôi lên là được.

Dì hai Hứa, miệng vết thương của bà không nông, sau này phải chú ý một chút! Đừng để dính nước, mỗi ngày đều phải đi thay thuốc, nếu không để bị nhiễm trùng thì rất phiền phức.”

Dì hai Hứa nhìn Hứa Nặc Nặc, nước mắt nước mũi đầy mặt. Sao mệnh bà ta lại khổ như vậy chứ.

Con gái Hứa Thiên Thiên trở nên như vậy.

Lại nhìn qua con gái chị dâu trưởng, ngoan ngoãn, thông minh biết bao.

Vừa rồi còn cứu ba ta một mạng.

Xứng đáng! Nếu bà ta không nảy sinh tâm tư kia, thả Hứa Thiên Thiên ra thì sao có thể có chuyện như vậy! Xứng đáng mà! Trời ạ!

Đây là mệnh của ba ta!

Sau cú va chạm của dì hai Hứa, không còn ai dám dị nghị nữa.

Tên ngốc họ Lưu bị đưa trói đưa tới cục công an trên trấn.

Ba Hứa, Hứa Tòng Dương và hai người anh nhị phòng nhà họ Hứa cùng đưa đi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mẹ Hứa đưa dì hai Hứa về nhà.

Ba Hứa còn lâu mới được về, cơm chiều không cần chờ ba Hứa và Hứa Tòng Dương nữa.

Mẹ Hứa, Hứa Nặc Nặc, Tiền Văn Phương đưa hai đứa nhỏ đi ăn.

Ngồi trên bàn cơm.

Mẹ Hứa còn đang suy nghĩ gì đó.

Hứa Nặc Nặc nhỏ giọng hỏi: “Mẹ, mẹ đang suy nghĩ gì vậy? Ăn cơm đi.”

Mẹ Hứa ngẩng đầu, khó hiểu nhìn Hứa Nặc Nặc: “Nặc Nặc, sao con lại nghĩ tới cách ấn đồ cầm máu?”

Trong thôn đều dùng tro cầm máu.

Nhưng ở chỗ văn phòng thôn không có bếp, không nhóm lửa nên không có tro. Một đống người đều ngây ngốc không biết nên làm gì.

Nhưng con gái bà ấy!

Trong chớp mắt như thể biến thành một người khác, đột nhiên xông lên xé góc áo dì hai Hứa ấn ngăn máu cho bà ta.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Kiều Của Anh Chồng Sĩ Quan, Năng Lực Siêu Cường

Số ký tự: 0