Tiểu Kiều Của Anh Chồng Sĩ Quan, Năng Lực Siêu Cường

Hứa Thiên Thiên...

2024-11-06 00:39:20

Hứa Thiên Thiên còn chưa nói xong.

Cơ thể cô ta lại bay lên không trung.

Loại cảm giác sợ hãi ban nãy lần nữa ập tới.

Tiêu Vân Đình chưa từng gặp cô gái nào vô sỉ như vậy. Dù cô ta là con gái thì anh cũng không định hạ thủ lưu tình!

Bởi vì ý đồ của cô ta thật đáng chết.

Cô ta muốn hủy hoại Hứa Nặc Nặc!

Cô ta muốn đẩy Hứa Nặc Nặc vào trong địa ngục.

Tiêu Vân Đình không thể kiềm chế cơn giận, bàn tay bóp chặt như muốn bóp gãy cổ cô ta.

Hứa Thiên Thiên thật sự rất sợ, nước mắt lần lượt rơi xuống.

Cô ta muốn xin giúp đỡ nhưng xung quanh không có lấy một bóng người.

Bây giờ cô ta đang tự tìm đường chết cho mình sao?

Không biết do trái tim và não bộ đình chỉ công việc hay không, các khí quan trong cơ thể cũng bắt đầu tạo phản...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hứa Thiên Thiên không nhịn được cơn buồn tiểu!

Dòng nước ấm áp chảy ra từ giữa hai chân cô ta.

Tiêu Vân Đình ngửi được mùi khai, trên mặt lộ ra vẻ ghét bỏ. Anh đột nhiên buông cô ta ra, còn lấy khăn lau đi bàn tay đã đụng chạm vào người cô ta.

Toàn thân Hứa Thiên Thiên run rẩy.

Cực kỳ hoảng sợ nhìn Tiêu Vân Đình: “Tôi... tôi sai rồi... tôi thật sự sai rồi... tôi sẽ không bao giờ nói như vậy nữa, thật đó...”

Tiêu Vân Đình nhìn Hứa Thiên Thiên vừa dơ vừa xấu, đôi mắt nham hiểm chưa từng thu lại: “Cô tưởng vậy là kết thúc rồi? Dám bắt nạt người của tôi, cô còn phải đau khổ nhiều!”

Dứt lời, Tiêu Vân Đình quay đi.

Trời tháng sáu.

Không khí rất nóng.

Nhưng Hứa Thiên Thiên lại lạnh thấu xương như thể rơi vào trong hầm băng.

Cô ta nhìn bóng dáng Tiêu Vân Đình, tay chậm rãi đâm mạnh vào bùn. Cô ta hận!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vì sao cái gì của cô ta cũng không bằng Hứa Nặc Nặc...

Vì sao.

Vào lúc Hứa Thiên Thiên đang tuyệt vọng, lại có một bóng dáng đi tới gần.

Cô ta tưởng Tiêu Vân Đình trở lại, kết quả ngẩng đầu lên lại đối diện với một hàm răng vàng khè.

Cô ta hoảng sợ trừng lớn mắt: “Đồ ngốc, anh... anh mau cút cho tôi!”

Tên ngốc cười ha hả: “Vợ! Tôi muốn vợ! Cô làm vợ tôi đi!”

Nói rồi, anh ta trực tiếp vươn tay ôm lấy Hứa Thiên Thiên.

Hứa Thiên Thiên chán ghét thét chói tai: “A... cứu mạng... đừng... tôi không phải vợ anh, anh cút ngay cho tôi! Tên khốn kiếp này!”

Tên ngốc mặc kệ Hứa Thiên Thiên kêu gào, kéo tay cô ta vào rừng cây nhỏ bên cạnh.

Ngay sau đó là tiếng thét chói tai đầy thống khổ của người phụ nữ và tiếng cười dâm đãng của tên đàn ông.

Bên này, Hứa Nặc Nặc tiễn Tiêu Vân Đình đi xong thì quay lại phòng ngủ trưa.

Cô ngủ một giấc tới tận lúc chạng vạng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Kiều Của Anh Chồng Sĩ Quan, Năng Lực Siêu Cường

Số ký tự: 0