Tiểu Kiều Của Anh Chồng Sĩ Quan, Năng Lực Siêu Cường
Xem Mắt 2
2024-11-06 00:39:20
Hơn nữa con trai nhà họ Tiêu, Tiêu Vân Đình còn là đồng đội với con trai thứ hai, nhân phẩm tên nhóc này lại không có gì để chê. Hơn nữa con trai thứ hai đã thử dò xét, Tiêu Vân Đình cũng nguyện ý.
Đã tìm hiểu tận gốc rễ nên mẹ Hứa không muốn từ bỏ.
Hai ngày trước, Tiền Văn Phương có nhắc tới Tiêu Vân Đình với cô. Cô ấy đã biết quan hệ giữa mẹ Tiêu và mẹ Hứa, hơn nữa chuyện Tiêu Vân Đình đồng ý cũng đã được nhắc tới trong thư anh thứ hai viết gửi về.
Tiền Văn Phương lại tận tình khuyên bảo rất nhiều nên cô có phần buông lỏng.
Bây giờ mẹ Hứa hỏi như vậy, cô có thể thuận thế đồng ý, nhưng vẫn giả vờ rối rắm nửa ngày mới gật đầu: “Mẹ, vậy đi xem thử đi. Con vẫn nên buông bỏ quá khứ thôi.”
Trái tim mẹ Hứa như thắt lại, thấy Hứa Nặc Nặc đồng ý, khóe miệng bất giác cong lên: “Được! Nặc Nặc, mẹ cũng thương con nhưng con đã lớn rồi, nên gả chồng rồi.”
Hứa Nặc Nặc nhìn mẹ Hứa: “Mẹ, xem thử trước đã, nếu hợp mắt con đồng ý thử qua lại với anh ấy. Chuyện kết hôn chưa vội, con muốn ở bên mẹ nhiều hơn.”
Vì chưa từng được cảm nhận tình thương của mẹ nên Hứa Nặc Nặc rất quyến luyến ngôi nhà hiện tại.
Mẹ Hứa gật đầu đồng ý. Con gái bà ấy chịu xem mắt với con trai nhà họ Tiêu, nguyện ý buông bỏ quá khứ là bà ấy đã an tâm rồi.
Ra khỏi phòng Hứa Nặc Nặc, mẹ Hứa đi qua nhà họ Hứa thứ hai gõ cửa. Nhà họ Hứa thứ hai lập tức hiểu ý, nhốt Hứa Thiên Thiên lại.
...
Thời gian trôi qua rất nhanh.
Đảo mắt cái đã tới ba ngày sau.
Ngày Hứa Nặc Nặc xem mắt Tiêu Vân Đình đã tới.
Địa điểm hẹn xem mắt là ở công viên tại trung tâm thị trấn.
Mẹ Hứa và Tiền Văn Phương cùng đưa Hứa Nặc Nặc tới.
Trên đường, mẹ Hứa nói: “Anh hai con nói tuy tính tình thằng nhóc nhà họ Tiêu hơi lạnh lùng nhưng là người rất tốt, có sức mạnh nhất cả quân đội, ngay cả sư đoàn trưởng cũng muốn gả con gái cho nó.
Nhưng Nặc Nặc, con cũng không kém. Nếu con thấy hợp thì nói mẹ, chướng mắt thì cũng đừng ủy khuất bản thân, biết chưa?”
Hứa Nặc Nặc ôm lấy cánh tay mẹ Hứa: “Mẹ, mẹ là người mẹ tốt nhất trên đời, con biết, con sẽ xem xét cẩn thận.”
Tiền Văn Phương buồn cười, thuận tay kéo tay áo Hứa Nặc Nặc sau đó tán thưởng: “Em gái chị đẹp như vậy, tên nhóc nhà họ Tiêu nhất định sẽ mê!”
Mẹ Hứa rất thích nghe những lời này, đôi mắt mỉm cười cong lên thành hình vòm cung.
Kỳ thực bầu không khí của gia đình nhà họ Hứa rất tốt.
Ba Hứa hướng ngoại, mẹ Hứa hướng nội.
Đã tìm hiểu tận gốc rễ nên mẹ Hứa không muốn từ bỏ.
Hai ngày trước, Tiền Văn Phương có nhắc tới Tiêu Vân Đình với cô. Cô ấy đã biết quan hệ giữa mẹ Tiêu và mẹ Hứa, hơn nữa chuyện Tiêu Vân Đình đồng ý cũng đã được nhắc tới trong thư anh thứ hai viết gửi về.
Tiền Văn Phương lại tận tình khuyên bảo rất nhiều nên cô có phần buông lỏng.
Bây giờ mẹ Hứa hỏi như vậy, cô có thể thuận thế đồng ý, nhưng vẫn giả vờ rối rắm nửa ngày mới gật đầu: “Mẹ, vậy đi xem thử đi. Con vẫn nên buông bỏ quá khứ thôi.”
Trái tim mẹ Hứa như thắt lại, thấy Hứa Nặc Nặc đồng ý, khóe miệng bất giác cong lên: “Được! Nặc Nặc, mẹ cũng thương con nhưng con đã lớn rồi, nên gả chồng rồi.”
Hứa Nặc Nặc nhìn mẹ Hứa: “Mẹ, xem thử trước đã, nếu hợp mắt con đồng ý thử qua lại với anh ấy. Chuyện kết hôn chưa vội, con muốn ở bên mẹ nhiều hơn.”
Vì chưa từng được cảm nhận tình thương của mẹ nên Hứa Nặc Nặc rất quyến luyến ngôi nhà hiện tại.
Mẹ Hứa gật đầu đồng ý. Con gái bà ấy chịu xem mắt với con trai nhà họ Tiêu, nguyện ý buông bỏ quá khứ là bà ấy đã an tâm rồi.
Ra khỏi phòng Hứa Nặc Nặc, mẹ Hứa đi qua nhà họ Hứa thứ hai gõ cửa. Nhà họ Hứa thứ hai lập tức hiểu ý, nhốt Hứa Thiên Thiên lại.
...
Thời gian trôi qua rất nhanh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đảo mắt cái đã tới ba ngày sau.
Ngày Hứa Nặc Nặc xem mắt Tiêu Vân Đình đã tới.
Địa điểm hẹn xem mắt là ở công viên tại trung tâm thị trấn.
Mẹ Hứa và Tiền Văn Phương cùng đưa Hứa Nặc Nặc tới.
Trên đường, mẹ Hứa nói: “Anh hai con nói tuy tính tình thằng nhóc nhà họ Tiêu hơi lạnh lùng nhưng là người rất tốt, có sức mạnh nhất cả quân đội, ngay cả sư đoàn trưởng cũng muốn gả con gái cho nó.
Nhưng Nặc Nặc, con cũng không kém. Nếu con thấy hợp thì nói mẹ, chướng mắt thì cũng đừng ủy khuất bản thân, biết chưa?”
Hứa Nặc Nặc ôm lấy cánh tay mẹ Hứa: “Mẹ, mẹ là người mẹ tốt nhất trên đời, con biết, con sẽ xem xét cẩn thận.”
Tiền Văn Phương buồn cười, thuận tay kéo tay áo Hứa Nặc Nặc sau đó tán thưởng: “Em gái chị đẹp như vậy, tên nhóc nhà họ Tiêu nhất định sẽ mê!”
Mẹ Hứa rất thích nghe những lời này, đôi mắt mỉm cười cong lên thành hình vòm cung.
Kỳ thực bầu không khí của gia đình nhà họ Hứa rất tốt.
Ba Hứa hướng ngoại, mẹ Hứa hướng nội.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro