Linh Dịch Thông...
2024-12-29 06:26:07
Đạo nhân cẩn thận cầm lấy bình hồ lô màu xanh lục, dùng tay vuốt ve một lúc, sau đó mới luyến tiếc đưa cho Vương Vũ:
- Thu Diệp, nghe kỹ. Tuy sư phụ sáng lập ra Bạch Vân Quán nhưng chỉ thu nhận ngươi và Thanh Phong làm đồ đệ, căn bản không phải là môn phái tu luyện chân chính. Thực ra ta xuất thân từ Lê gia ở Lương Châu, nước Ngô cách đây mấy vạn dặm. Sau này vì một vật phẩm Trúc Cơ mà đắc tội với một kẻ thù lợi hại, từ đó bị người ta hãm hại tu vi giảm mạnh mới chạy đến thành Hoàng Thạch lánh nạn. Nhưng không ngờ kẻ thù đó thần thông quảng đại, phái người tìm đến nơi này còn mua chuộc tán tu ở thành Hoàng Thạch ra tay với ta. Vật phẩm Trúc Cơ năm đó ta lấy được mời chỉ dùng một nửa, nửa còn lại giao cho ngươi.
- Sư phụ, linh vật Trúc Cơ là gì, Trúc Cơ là gì?
Vương Vũ nhận lấy bình hồ lô, vẻ mặt bối rối.
- Ta và Thanh Phong chỉ ở giai đoạn đầu của Luyện Khí Kỳ tầng một. Âm Thủy Công có mười hai tầng, Luyện Khí Kỳ cũng chia làm mười hai tiểu cảnh giới. Nếu có thể tu luyện công pháp Luyện Khí Kỳ đến tầng mười trở lên thì có thể thử đột phá đến cảnh giới tiếp theo Trúc Cơ Kỳ. Chỉ khi tu luyện đến Trúc Cơ Kỳ mới tính là thực sự bước vào đại đạo tu tiên, đồng thời có thể kéo dài tuổi thọ lên đến hơn hai trăm năm.
Đối với tu tiên giả như chúng ta, thời gian đột phá đến Trúc Cơ Kỳ càng sớm càng tốt. Nếu không đợi đến khi tuổi già sức yếu, khí huyết không đủ thì khả năng Trúc Cơ thành công sẽ giảm mạnh.
Còn về vật linh Trúc Cơ, là vật hỗ trợ cho tu tiên giả Luyện Khí Kỳ khi đột phá đến Trúc Cơ Kỳ, vô cùng trân quý, nếu không sư phụ cũng sẽ không vì vật này mà rơi vào kết cục như bây giờ. Nhớ kỹ, trước khi bắt đầu đột phá bình cảnh, tuyệt đối không được mở hồ lô. Linh Dịch Thông Minh bên trong gặp gió sẽ tan, rất lãng phí.
Sắc mặt Xung Vân đạo nhân âm trầm dặn dò.
- Linh Dịch Thông Minh.
Vương Vũ lẩm bẩm một tiếng, không nhịn được sờ sờ bình hồ lô màu xanh lục trong tay, phát hiện mềm mại nhưng cũng vô cùng cứng rắn.
Miệng bình hồ lô bị nắp chặt, không lộ ra chút khí nào.
Đúng vậy, bình hồ lô này được gọi là Hồ Lô Thông Minh, bản thân nó cũng là một linh vật khó kiếm, có thể luyện chế thành pháp khí nhưng có thể việc có thể tạo ra Linh Dịch Thông Minh thì vạn người không có một. Đúng rồi, đây là quyển ghi chép của ta, nửa phần đầu ghi lại một số kiến thức về giới tu tiên. Còn nửa phần sau ghi chép lại mười hai tầng pháp quyết tu luyện của Âm Thủy Công và một số phương thuốc hữu dụng. Trong đó có phương thuốc của Luyện Huyết Thang.
Xung Vân đạo nhân suy nghĩ một chút, lại lấy quyển sách bìa đen từ trong bọc ra, đưa cho Vương Vũ.
- Đa tạ sư phụ.
Vương Vũ mừng rỡ nhận lấy quyển sách bìa đen, có quyển sách này, hắn có thể hiểu biết sâu hơn về lực lượng thần bí của tu tiên giả.
- Cuối cùng là hai đồ vật này, miếng ngọc bội là vật tín của gia tộc sư phụ, nếu ngươi có cơ hội đi có thể đưa nó đến Lê gia. Còn cái hộp này, xét về một phương diện nào đó, giá trị còn cao hơn nửa bình hồ lô Linh Dịch Thông Minh này, cũng là đồ vật sư phụ chuẩn bị cho một người bạn. Hoàng đạo hữu, bần đạo nói không sai chứ, làm phiền ngươi theo ta lâu như vậy.
Xung Vân đạo nhân cầm lấy cái hộp sắt dán đầy bùa chú, đột nhiên quay đầu, lạnh lùng nhìn về phía cửa vào thông đạo.
Vương Vũ nghe vậy giật mình, vội vàng cất hồ lô và sách bìa đen vào trong lòng:
- Xoẹt!
Một tiếng rút thanh kiếm bạc ra, căng thẳng nhìn về phía cửa vào.
Cửa vào thông đạo hơi tối nhưng trống rỗng, nào có ai?
Vương Vũ thấy vậy, nghi ngờ nhìn đạo nhân một cái.
- Đến lúc này rồi mà Hoàng đạo hữu còn không chịu hiện thân sao, vậy thì bần đạo chỉ có thể đắc tội rồi.
Xung Vân đạo nhân không để ý đến Vương Vũ, giơ một tay lên, chậm rãi đánh về phía cửa vào thông đạo.
- Phụt.
Một luồng hàn khí trắng xóa từ trong tay đạo nhân cuồn cuộn tràn ra, bao phủ về phía thông đạo.
- Ai, Xung Vân lão hữu hà tất phải làm vậy!
Trong hàn khí cuồn cuộn, một bóng người xuất hiện, thở dài một tiếng. Trên người bùng lên ngọn lửa màu đỏ, cuộn về bốn phương tám hướng quét sạch toàn bộ hàn khí. Đồng thời khiến nhiệt độ trong động tăng lên rất nhiều, trở nên nóng bức khó chịu.
- Quả nhiên là Hoàng đạo hữu, lúc ta bị tập kích đã nghĩ, nếu không có sự cho phép của Hoàng gia, làm sao đám tán tu kia dám ngang nhiên liên thủ tập kích bần đạo.
Xung Vân đạo nhân nhìn chằm chằm vào bóng người vừa xuất hiện, mặt không biểu cảm nói.
Người nọ mặc áo bào vàng, mặt trắng chính là Hoàng sư thúc đã đến đạo quán một lần trước đây nhưng lúc này xung quanh hắn lửa cháy hừng hực, như thể thần linh khiến người ta nhìn mà tâm thần chấn động.
- Xung Vân đạo hữu, tuy ta là chủ nhân của thành Hoàng Thạch nhưng người thực sự làm chủ Hoàng gia không phải là ta. Quyết định giao hảo với người kia là do gia tộc đưa ra, ta cũng không thể trái lệnh. Tuy nhiên, đám người lão Từ liên thủ đối phó ngươi, ta không hề tham gia. Lần này đi theo cũng chỉ vì tình nghĩa giao hảo giữa ta và ngươi muốn giúp đạo hữu xử lý hậu sự mà thôi.
Nam tử áo bào vàng mặt không đổi sắc đáp lại.
- Hừ, giúp ta xử lý hậu sự, là muốn có được bảo vật mà người kia cũng muốn đúng không.
Ánh mắt Xung Vân đạo nhân như dao nhìn chằm chằm nam tử áo bào vàng châm chọc nói.
- Đạo hữu không tin tưởng, ta cũng không có cách nào nhưng thật không ngờ bảo vật khiến đạo hữu phải đi xa quê hương lại chính là Linh Dịch Thông Minh. Nghe nói Linh vật Trúc Cơ nổi tiếng này tuy không bằng Trúc Cơ Đan nhưng cũng có một phần mười công hiệu Trúc Cơ, không ít người từng nhờ vật này mà Trúc Cơ thành công.
Nam tử áo bào vàng không phủ nhận, đáp lại hai câu, ánh mắt đột nhiên chuyển sang Vương Vũ, không thể che giấu được vẻ tham lam trên mặt.
Vương Vũ nghe nói đối phương chính là chủ nhân của thành Hoàng Thạch, trong lòng đã vô cùng kinh ngạc. Thấy ánh mắt đối phương không chút thiện ý, không khỏi nắm chặt thanh kiếm bạc.
Chủ nhân thành Hoàng Thạch thấy vậy, trong mắt lóe lên hàn quang nhưng giọng nói ôn hòa nói với Vương Vũ:
- Tiểu tử, thanh kiếm mềm trong tay ngươi là binh khí đặc chế của Hoàng gia ta, xem ra đứa cháu trai ta đã chết dưới tay ngươi rồi. Khá thú vị, đứa cháu trai của ta có tu vi Luyện Khí tầng hai, tuy chưa đúc linh căn nhưng cũng đã nắm được một hai loại pháp thuật cấp thấp, huống hồ còn có Huyền Phong Phiến hộ thân. Thôi được, chỉ cần giao ra Linh Dịch Thông Minh, ta có thể làm chủ giữ mạng cho ngươi.
Trong lòng Vương Vũ thầm nghĩ quỷ mới tin ngươi, căn bản không để ý đến lời nam tử áo bào vàng nhưng cũng khá bất ngờ khi biết thanh niên áo trắng mình giết là cháu trai của đối phương. Hiện giờ Xung Vân đạo nhân bị thương nặng mà người này lại mang theo ác ý rõ ràng như vậy đến, e rằng thật sự sẽ xảy ra chuyện lớn mất.
- Hoàng đạo hữu không giả vờ nữa sao? Cũng tốt, như vậy khi bần đạo giết ngươi cũng sẽ không do dự nữa.
Xung Vân đạo nhân chứng kiến tất cả, trên mặt lộ vẻ chán ghét, một tay quét lên chiếc hộp sắt, những lá bùa trên bề mặt hộp sắt trong ánh sáng trắng lần lượt rơi xuống.
- Xoảng.
- Thu Diệp, nghe kỹ. Tuy sư phụ sáng lập ra Bạch Vân Quán nhưng chỉ thu nhận ngươi và Thanh Phong làm đồ đệ, căn bản không phải là môn phái tu luyện chân chính. Thực ra ta xuất thân từ Lê gia ở Lương Châu, nước Ngô cách đây mấy vạn dặm. Sau này vì một vật phẩm Trúc Cơ mà đắc tội với một kẻ thù lợi hại, từ đó bị người ta hãm hại tu vi giảm mạnh mới chạy đến thành Hoàng Thạch lánh nạn. Nhưng không ngờ kẻ thù đó thần thông quảng đại, phái người tìm đến nơi này còn mua chuộc tán tu ở thành Hoàng Thạch ra tay với ta. Vật phẩm Trúc Cơ năm đó ta lấy được mời chỉ dùng một nửa, nửa còn lại giao cho ngươi.
- Sư phụ, linh vật Trúc Cơ là gì, Trúc Cơ là gì?
Vương Vũ nhận lấy bình hồ lô, vẻ mặt bối rối.
- Ta và Thanh Phong chỉ ở giai đoạn đầu của Luyện Khí Kỳ tầng một. Âm Thủy Công có mười hai tầng, Luyện Khí Kỳ cũng chia làm mười hai tiểu cảnh giới. Nếu có thể tu luyện công pháp Luyện Khí Kỳ đến tầng mười trở lên thì có thể thử đột phá đến cảnh giới tiếp theo Trúc Cơ Kỳ. Chỉ khi tu luyện đến Trúc Cơ Kỳ mới tính là thực sự bước vào đại đạo tu tiên, đồng thời có thể kéo dài tuổi thọ lên đến hơn hai trăm năm.
Đối với tu tiên giả như chúng ta, thời gian đột phá đến Trúc Cơ Kỳ càng sớm càng tốt. Nếu không đợi đến khi tuổi già sức yếu, khí huyết không đủ thì khả năng Trúc Cơ thành công sẽ giảm mạnh.
Còn về vật linh Trúc Cơ, là vật hỗ trợ cho tu tiên giả Luyện Khí Kỳ khi đột phá đến Trúc Cơ Kỳ, vô cùng trân quý, nếu không sư phụ cũng sẽ không vì vật này mà rơi vào kết cục như bây giờ. Nhớ kỹ, trước khi bắt đầu đột phá bình cảnh, tuyệt đối không được mở hồ lô. Linh Dịch Thông Minh bên trong gặp gió sẽ tan, rất lãng phí.
Sắc mặt Xung Vân đạo nhân âm trầm dặn dò.
- Linh Dịch Thông Minh.
Vương Vũ lẩm bẩm một tiếng, không nhịn được sờ sờ bình hồ lô màu xanh lục trong tay, phát hiện mềm mại nhưng cũng vô cùng cứng rắn.
Miệng bình hồ lô bị nắp chặt, không lộ ra chút khí nào.
Đúng vậy, bình hồ lô này được gọi là Hồ Lô Thông Minh, bản thân nó cũng là một linh vật khó kiếm, có thể luyện chế thành pháp khí nhưng có thể việc có thể tạo ra Linh Dịch Thông Minh thì vạn người không có một. Đúng rồi, đây là quyển ghi chép của ta, nửa phần đầu ghi lại một số kiến thức về giới tu tiên. Còn nửa phần sau ghi chép lại mười hai tầng pháp quyết tu luyện của Âm Thủy Công và một số phương thuốc hữu dụng. Trong đó có phương thuốc của Luyện Huyết Thang.
Xung Vân đạo nhân suy nghĩ một chút, lại lấy quyển sách bìa đen từ trong bọc ra, đưa cho Vương Vũ.
- Đa tạ sư phụ.
Vương Vũ mừng rỡ nhận lấy quyển sách bìa đen, có quyển sách này, hắn có thể hiểu biết sâu hơn về lực lượng thần bí của tu tiên giả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Cuối cùng là hai đồ vật này, miếng ngọc bội là vật tín của gia tộc sư phụ, nếu ngươi có cơ hội đi có thể đưa nó đến Lê gia. Còn cái hộp này, xét về một phương diện nào đó, giá trị còn cao hơn nửa bình hồ lô Linh Dịch Thông Minh này, cũng là đồ vật sư phụ chuẩn bị cho một người bạn. Hoàng đạo hữu, bần đạo nói không sai chứ, làm phiền ngươi theo ta lâu như vậy.
Xung Vân đạo nhân cầm lấy cái hộp sắt dán đầy bùa chú, đột nhiên quay đầu, lạnh lùng nhìn về phía cửa vào thông đạo.
Vương Vũ nghe vậy giật mình, vội vàng cất hồ lô và sách bìa đen vào trong lòng:
- Xoẹt!
Một tiếng rút thanh kiếm bạc ra, căng thẳng nhìn về phía cửa vào.
Cửa vào thông đạo hơi tối nhưng trống rỗng, nào có ai?
Vương Vũ thấy vậy, nghi ngờ nhìn đạo nhân một cái.
- Đến lúc này rồi mà Hoàng đạo hữu còn không chịu hiện thân sao, vậy thì bần đạo chỉ có thể đắc tội rồi.
Xung Vân đạo nhân không để ý đến Vương Vũ, giơ một tay lên, chậm rãi đánh về phía cửa vào thông đạo.
- Phụt.
Một luồng hàn khí trắng xóa từ trong tay đạo nhân cuồn cuộn tràn ra, bao phủ về phía thông đạo.
- Ai, Xung Vân lão hữu hà tất phải làm vậy!
Trong hàn khí cuồn cuộn, một bóng người xuất hiện, thở dài một tiếng. Trên người bùng lên ngọn lửa màu đỏ, cuộn về bốn phương tám hướng quét sạch toàn bộ hàn khí. Đồng thời khiến nhiệt độ trong động tăng lên rất nhiều, trở nên nóng bức khó chịu.
- Quả nhiên là Hoàng đạo hữu, lúc ta bị tập kích đã nghĩ, nếu không có sự cho phép của Hoàng gia, làm sao đám tán tu kia dám ngang nhiên liên thủ tập kích bần đạo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xung Vân đạo nhân nhìn chằm chằm vào bóng người vừa xuất hiện, mặt không biểu cảm nói.
Người nọ mặc áo bào vàng, mặt trắng chính là Hoàng sư thúc đã đến đạo quán một lần trước đây nhưng lúc này xung quanh hắn lửa cháy hừng hực, như thể thần linh khiến người ta nhìn mà tâm thần chấn động.
- Xung Vân đạo hữu, tuy ta là chủ nhân của thành Hoàng Thạch nhưng người thực sự làm chủ Hoàng gia không phải là ta. Quyết định giao hảo với người kia là do gia tộc đưa ra, ta cũng không thể trái lệnh. Tuy nhiên, đám người lão Từ liên thủ đối phó ngươi, ta không hề tham gia. Lần này đi theo cũng chỉ vì tình nghĩa giao hảo giữa ta và ngươi muốn giúp đạo hữu xử lý hậu sự mà thôi.
Nam tử áo bào vàng mặt không đổi sắc đáp lại.
- Hừ, giúp ta xử lý hậu sự, là muốn có được bảo vật mà người kia cũng muốn đúng không.
Ánh mắt Xung Vân đạo nhân như dao nhìn chằm chằm nam tử áo bào vàng châm chọc nói.
- Đạo hữu không tin tưởng, ta cũng không có cách nào nhưng thật không ngờ bảo vật khiến đạo hữu phải đi xa quê hương lại chính là Linh Dịch Thông Minh. Nghe nói Linh vật Trúc Cơ nổi tiếng này tuy không bằng Trúc Cơ Đan nhưng cũng có một phần mười công hiệu Trúc Cơ, không ít người từng nhờ vật này mà Trúc Cơ thành công.
Nam tử áo bào vàng không phủ nhận, đáp lại hai câu, ánh mắt đột nhiên chuyển sang Vương Vũ, không thể che giấu được vẻ tham lam trên mặt.
Vương Vũ nghe nói đối phương chính là chủ nhân của thành Hoàng Thạch, trong lòng đã vô cùng kinh ngạc. Thấy ánh mắt đối phương không chút thiện ý, không khỏi nắm chặt thanh kiếm bạc.
Chủ nhân thành Hoàng Thạch thấy vậy, trong mắt lóe lên hàn quang nhưng giọng nói ôn hòa nói với Vương Vũ:
- Tiểu tử, thanh kiếm mềm trong tay ngươi là binh khí đặc chế của Hoàng gia ta, xem ra đứa cháu trai ta đã chết dưới tay ngươi rồi. Khá thú vị, đứa cháu trai của ta có tu vi Luyện Khí tầng hai, tuy chưa đúc linh căn nhưng cũng đã nắm được một hai loại pháp thuật cấp thấp, huống hồ còn có Huyền Phong Phiến hộ thân. Thôi được, chỉ cần giao ra Linh Dịch Thông Minh, ta có thể làm chủ giữ mạng cho ngươi.
Trong lòng Vương Vũ thầm nghĩ quỷ mới tin ngươi, căn bản không để ý đến lời nam tử áo bào vàng nhưng cũng khá bất ngờ khi biết thanh niên áo trắng mình giết là cháu trai của đối phương. Hiện giờ Xung Vân đạo nhân bị thương nặng mà người này lại mang theo ác ý rõ ràng như vậy đến, e rằng thật sự sẽ xảy ra chuyện lớn mất.
- Hoàng đạo hữu không giả vờ nữa sao? Cũng tốt, như vậy khi bần đạo giết ngươi cũng sẽ không do dự nữa.
Xung Vân đạo nhân chứng kiến tất cả, trên mặt lộ vẻ chán ghét, một tay quét lên chiếc hộp sắt, những lá bùa trên bề mặt hộp sắt trong ánh sáng trắng lần lượt rơi xuống.
- Xoảng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro