Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Thiếu tướng tặng quà cho Chung Tình [2]
Diệp Phi Dạ
2024-07-21 15:44:48
Chung Tình thở hổn hển, làm sao không nhớ anh chứ......... Quả quyết
vào giờ này khắc này, thân thể của mình thực nhanh chóng liền tới cảm
giác rồi, dán vào thân thể của anh, mềm mại đáng yêu như là một bãi
nước, miệng phát ra đều là âm điệu than thở nhỏ vụn.
Anh vươn tay, tách chân của cô ra, đầu liền chôn vào, cô co rúm lại một chút, trốn tránh về phía sau, không chịu để cho anh đến.
Ai ngờ anh lại ấn bả vai của cô, ngẩng đầu, nhìn cô nói: “Đã ẩm ướt tất nhiên là muốn anh......... để anh hôn nhẹ nó, ngoan.........”
Toàn thân Chung Tình đều bởi vì câu đó mà đỏ hoàn toàn, như là trứng tôm nấu chín, vươn chân, liền đạp về phía anh.
Miệng nghẹn nửa ngày, cũng không nghẹn ra một lời mắng anh.
Ngược lại bị ngôn ngữ rõ ràng như vậy của anh làm cho bộc phát ướt đẫm.
Dịch Giản buồn cười một chút, ấn phần eo của cô, liền hôn lên nơi ẩm ướt, nơi ẩm ướt ngược lại rất nhu thuận, mềm mại, tản ra mùi hương thần bí nhàn nhạt, đầu lưỡi anh thổi quét, hút, toàn thân cô co rúm lại, vốn là rất nhớ anh, lúc này bị anh làm như vậy, sợ đến toàn thân đều hóa thành một bãi nước xuân.
Cô ức chế không được kêu ra tiếng, muốn giãy ra từ dưới thân thể của anh, lại muốn càng để sát vào một chút, cô đỏ mặt, đẩy bờ vai của anh, ưm ưm nói: “Không được......... Đừng như vậy......... Thiếu tướng.........”
Dịch Giản không hé răng, tự mình như là đang đùa hoặc như là cố ý tra tấn cô một hồi rất lớn, cô đúng là vẫn không nhịn được, như vậy liền khiến cho chính mình lập tức nâng chân đến cao nhất, cô thở phì phò, tinh tế.
Nhắm mắt lại, một bộ dáng hưởng thụ cực kỳ thoải mái.
Lúc đợi cô mở to mắt, liền nhìn thấy con ngươi tối đen của anh gần ngay trước mắt, cô hoảng sợ, vươn tay, muốn đi đánh anh, lại bị anh ngăn chận miệng, cô biết, lúc này kích tình thuộc về anh, mới chính thức bắt đầu.
Anh luôn như vậy, ở trên giường, trước thỏa mãn cô hoàn toàn, khiến cô muốn bay lên trời, anh mới chậm rãi bắt đầu dùng thân thể của anh thỏa mãn chính mình.
Anh quấn quanh cánh môi của cô, lúc cọ sát hôn môi, liền lập tức dễ dàng đưa thô sáp vào trong nơi ẩm ướt.
Cô sớm đã không có thần chí gì, chỉ nghe được anh ở bên tai của cô, hàm hàm hồ hồ nói: “Ngoan......... Muốn anh không? Hửm?”
Anh vươn tay, tách chân của cô ra, đầu liền chôn vào, cô co rúm lại một chút, trốn tránh về phía sau, không chịu để cho anh đến.
Ai ngờ anh lại ấn bả vai của cô, ngẩng đầu, nhìn cô nói: “Đã ẩm ướt tất nhiên là muốn anh......... để anh hôn nhẹ nó, ngoan.........”
Toàn thân Chung Tình đều bởi vì câu đó mà đỏ hoàn toàn, như là trứng tôm nấu chín, vươn chân, liền đạp về phía anh.
Miệng nghẹn nửa ngày, cũng không nghẹn ra một lời mắng anh.
Ngược lại bị ngôn ngữ rõ ràng như vậy của anh làm cho bộc phát ướt đẫm.
Dịch Giản buồn cười một chút, ấn phần eo của cô, liền hôn lên nơi ẩm ướt, nơi ẩm ướt ngược lại rất nhu thuận, mềm mại, tản ra mùi hương thần bí nhàn nhạt, đầu lưỡi anh thổi quét, hút, toàn thân cô co rúm lại, vốn là rất nhớ anh, lúc này bị anh làm như vậy, sợ đến toàn thân đều hóa thành một bãi nước xuân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ức chế không được kêu ra tiếng, muốn giãy ra từ dưới thân thể của anh, lại muốn càng để sát vào một chút, cô đỏ mặt, đẩy bờ vai của anh, ưm ưm nói: “Không được......... Đừng như vậy......... Thiếu tướng.........”
Dịch Giản không hé răng, tự mình như là đang đùa hoặc như là cố ý tra tấn cô một hồi rất lớn, cô đúng là vẫn không nhịn được, như vậy liền khiến cho chính mình lập tức nâng chân đến cao nhất, cô thở phì phò, tinh tế.
Nhắm mắt lại, một bộ dáng hưởng thụ cực kỳ thoải mái.
Lúc đợi cô mở to mắt, liền nhìn thấy con ngươi tối đen của anh gần ngay trước mắt, cô hoảng sợ, vươn tay, muốn đi đánh anh, lại bị anh ngăn chận miệng, cô biết, lúc này kích tình thuộc về anh, mới chính thức bắt đầu.
Anh luôn như vậy, ở trên giường, trước thỏa mãn cô hoàn toàn, khiến cô muốn bay lên trời, anh mới chậm rãi bắt đầu dùng thân thể của anh thỏa mãn chính mình.
Anh quấn quanh cánh môi của cô, lúc cọ sát hôn môi, liền lập tức dễ dàng đưa thô sáp vào trong nơi ẩm ướt.
Cô sớm đã không có thần chí gì, chỉ nghe được anh ở bên tai của cô, hàm hàm hồ hồ nói: “Ngoan......... Muốn anh không? Hửm?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro