Chừa Thể Diện
Nịnh Mông Cửu
2024-08-07 21:16:37
Hạ Thược và Hạ Vạn Huy cũng mặc kệ sắc mặt ông ta có dễ nhìn hay không, xách bánh quy và táo đi về.
Trước khi ra khỏi cửa, Hạ Vạn Huy lại nhớ đến chuyện nào đó, vui vẻ chạy lại hỏi Lý Lai Đệ:
"Không phải cô nói bọn họ xem thường chị của tôi ư? Xem thường mà còn đến tận nhà cố gắng cứu vãn à?"
Lý Lai Đệ: "…"
Sao hai chị em này lại phiền phức thế chứ?
Chẳng có ai tốt lành cả!
…
Lưu Thiết Bình đi từ nhà họ Lý đến nhà mẹ đẻ, đến khi trời tối mới trở về nhà.
Cô ta vào cửa, chỉ thấy nhà cửa vắng hoe, không chỉ không có tiếng người, mà cơm cũng không nấu, cô ta hơi bực bội:
"Cả ngày chỉ biết chạy ở ngoài đường, thằng nhỏ đã không về mà ông lớn cũng không biết đường về nhà."
Vừa định đi vào trong nhà uống miếng nước, Lưu Thiết Bình đã phát hiện ra Lý Thường Thuận đang ngồi trên chiếc giường sưởi cạnh cửa nhìn chằm chặp vào mình.
Cô ta hoảng sợ: "Sao anh không phát ra tiếng động gì thế?"
Sau đó lại hỏi: "Ký Bắc đâu? Lại chạy đi đâu rồi?"
"Nó muốn chừa lại cho em chút thể diện, nên chủ động ra ngoài tránh mặt rồi."
Lưu Thiết Bình vẫn không hiểu được có gì đó không đúng, khinh khỉnh hừ một tiếng:
"Nó còn biết quan sát tình hình à? Em không trở về thì ngay cả cơm còn chẳng biết nấu."
Lục Trạch Đồng không muốn nghe cô ta nói nhảm nữa: "Buổi trưa em đã đến nhà họ Lý."
Đây là câu khẳng định chứ không phải câu nghi vấn, động tác của Lưu Thiết Bình chợt khựng lại.
Giọng nói của Lục Trạch Đồng càng trầm hơn: "Em không ưa Ký Bắc đến vậy sao? Nó không kết hôn được thì em có lợi lộc gì?"
Bình thường anh ta rất ít khi nổi nóng, nói năng như thế này là thực sự rất tức giận.
Lưu Thiết Bình hơi chột dạ, nhưng sau đó lại nói năng hùng hồn:
"Em thì có lợi lộc gì cơ chứ? Chẳng phải là vì muốn tốt cho nó sao?
Con nhóc mà nhà họ Lý giới thiệu là một đứa từ dưới quê lên, không có công việc không có hộ khẩu, ở nhà cũ còn có cả một gia đình lớn và họ hàng đang chờ giúp đỡ."
Nếu đã bị phát hiện, cô ta cũng dứt khoát nhân cơ hội này để nói rõ ràng.
"Dù sao em cũng chướng mắt với con nhóc kia, em đã giúp Ký Bắc hỏi thăm em gái nhà mẹ ruột của Xảo Vân, chính là Xảo Quyên, anh từng gặp rồi đấy.
Đó mới đúng là một người giỏi giang, chăm sóc cho chị nó lúc ở cữ rất cẩn thận, hơn nữa còn có hộ khẩu ở thị trấn."
Tháng trước, em dâu của Lưu Thiết Bình là Dương Xảo Vân sinh được một thằng cu mập mạp, là đứa cháu trai đầu tiên trong thế hệ này của nhà họ Lưu.
Đáng tiếc là bà Lưu đã qua đời, bà Dương lại vừa có cháu trai nên rất bận rộn, đành bảo con gái nhỏ là Dương Xảo Quyên sang đó chăm sóc một thời gian.
Trước khi ra khỏi cửa, Hạ Vạn Huy lại nhớ đến chuyện nào đó, vui vẻ chạy lại hỏi Lý Lai Đệ:
"Không phải cô nói bọn họ xem thường chị của tôi ư? Xem thường mà còn đến tận nhà cố gắng cứu vãn à?"
Lý Lai Đệ: "…"
Sao hai chị em này lại phiền phức thế chứ?
Chẳng có ai tốt lành cả!
…
Lưu Thiết Bình đi từ nhà họ Lý đến nhà mẹ đẻ, đến khi trời tối mới trở về nhà.
Cô ta vào cửa, chỉ thấy nhà cửa vắng hoe, không chỉ không có tiếng người, mà cơm cũng không nấu, cô ta hơi bực bội:
"Cả ngày chỉ biết chạy ở ngoài đường, thằng nhỏ đã không về mà ông lớn cũng không biết đường về nhà."
Vừa định đi vào trong nhà uống miếng nước, Lưu Thiết Bình đã phát hiện ra Lý Thường Thuận đang ngồi trên chiếc giường sưởi cạnh cửa nhìn chằm chặp vào mình.
Cô ta hoảng sợ: "Sao anh không phát ra tiếng động gì thế?"
Sau đó lại hỏi: "Ký Bắc đâu? Lại chạy đi đâu rồi?"
"Nó muốn chừa lại cho em chút thể diện, nên chủ động ra ngoài tránh mặt rồi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lưu Thiết Bình vẫn không hiểu được có gì đó không đúng, khinh khỉnh hừ một tiếng:
"Nó còn biết quan sát tình hình à? Em không trở về thì ngay cả cơm còn chẳng biết nấu."
Lục Trạch Đồng không muốn nghe cô ta nói nhảm nữa: "Buổi trưa em đã đến nhà họ Lý."
Đây là câu khẳng định chứ không phải câu nghi vấn, động tác của Lưu Thiết Bình chợt khựng lại.
Giọng nói của Lục Trạch Đồng càng trầm hơn: "Em không ưa Ký Bắc đến vậy sao? Nó không kết hôn được thì em có lợi lộc gì?"
Bình thường anh ta rất ít khi nổi nóng, nói năng như thế này là thực sự rất tức giận.
Lưu Thiết Bình hơi chột dạ, nhưng sau đó lại nói năng hùng hồn:
"Em thì có lợi lộc gì cơ chứ? Chẳng phải là vì muốn tốt cho nó sao?
Con nhóc mà nhà họ Lý giới thiệu là một đứa từ dưới quê lên, không có công việc không có hộ khẩu, ở nhà cũ còn có cả một gia đình lớn và họ hàng đang chờ giúp đỡ."
Nếu đã bị phát hiện, cô ta cũng dứt khoát nhân cơ hội này để nói rõ ràng.
"Dù sao em cũng chướng mắt với con nhóc kia, em đã giúp Ký Bắc hỏi thăm em gái nhà mẹ ruột của Xảo Vân, chính là Xảo Quyên, anh từng gặp rồi đấy.
Đó mới đúng là một người giỏi giang, chăm sóc cho chị nó lúc ở cữ rất cẩn thận, hơn nữa còn có hộ khẩu ở thị trấn."
Tháng trước, em dâu của Lưu Thiết Bình là Dương Xảo Vân sinh được một thằng cu mập mạp, là đứa cháu trai đầu tiên trong thế hệ này của nhà họ Lưu.
Đáng tiếc là bà Lưu đã qua đời, bà Dương lại vừa có cháu trai nên rất bận rộn, đành bảo con gái nhỏ là Dương Xảo Quyên sang đó chăm sóc một thời gian.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro