Tn70 Mỹ Nhân Hoán Thân Mang Thai, Quân Nhân Sủng Thê Thành Nghiện
Lên Huyện Mua S...
2025-01-09 20:45:03
Dữu Dữu ốm yếu từ bé. Ở trong nhà, chúng tôi chưa từng để con bé chịu uất ức bao giờ, việc nặng cũng không đành lòng để nó làm. Nói thật, chúng tôi cũng không nỡ gả nó đi.
Có điều nếu đã gả đi rồi, chắc chắn chúng tôi sẽ cố hết sức để nó được sống tốt. Chúng tôi cũng không giữ lại số tiền sính lễ này. Dữu Dữu cầm lấy đi con, coi như tiền riêng để đáy hòm của con."
Vừa nghe thấy những lời này, cả căn phòng đều trở nên yên tĩnh.
Của hồi môn nhiều như thế mà không cần sính lễ. Bọn họ sống lâu như vậy rồi, nhưng lần đầu tiên gặp người như Trần Thuý Quyên!
Trong sách cũng viết như vậy.
Những dòng chữ cứng nhắc ấy khi ở trong sách cũng đã khiến người ta nhìn mà đau lòng, bây giờ xảy ra trong thực tế lại càng khiến cô khó kìm nén hơn.
Nghẹn ngào gọi một tiếng "mẹ", từng giọt nước mắt cứ thế lăn dài.
"Khóc gì chứ, đây là chuyện vui, Tiểu Cố là một đồng chí tốt, con gả sang đấy thì mẹ cũng yên tâm rồi."
Cố Dã thấy cô khóc thì lồng ngực cũng khựng lại, không nói được là cảm giác gì.
Phụ nữ đúng là làm từ nước mà, hôm qua khóc lúc ban ngày, khóc trong mơ của anh, bây giờ lại khóc.
Sao mà khóc được ghê thế chứ.
Nếu như không phải vì kéo dài thêm chút nữa là sẽ không kịp xe lên huyện, thì có lẽ họ còn trò chuyện thêm lúc nữa.
Thẩm Trĩ Dữu lại đi rửa mặt, thoa một chút dầu ngao, lấy cái mũ rơm rồi cùng ra ngoài với Cố Dã.
Lúc ra khỏi nhà, Trần Thúy Quyên còn dặn dò Cố Dã: "Sức khoẻ của Dữu Dữu nhà thím không tốt. Tiểu Cố, cháu nhớ chăm sóc nó nhiều hơn nhé."
Cố Dã nhìn Thẩm Trĩ Dữu đang đứng bên cạnh mình.
Cùng là người nơi thôn quê, bản thân thì đen như than, không hiểu sao cô lại trắng đến vậy.
Mới rửa mặt xong, làn da trắng sáng đến nỗi trông như là trong suốt, đôi mắt vừa mới khóc đỏ hoe, chả khác gì phần đít của quả đào, khiến cho cả người càng thêm đẹp đẽ.
"Vâng, là con nên làm mà."
Trần Thúy Quyên cười: "Được rồi, hai đứa đi đi. Dữu Dữu, nhớ mua quần áo đấy, đừng nghĩ tiết kiệm tiền mà mua vải về tự may. Cưới xin là chuyện lớn, nhất định đừng tiết kiệm."
Những năm này, mua một bộ quần áo may sẵn phải mất hơn mười tệ.
Có điều nếu đã gả đi rồi, chắc chắn chúng tôi sẽ cố hết sức để nó được sống tốt. Chúng tôi cũng không giữ lại số tiền sính lễ này. Dữu Dữu cầm lấy đi con, coi như tiền riêng để đáy hòm của con."
Vừa nghe thấy những lời này, cả căn phòng đều trở nên yên tĩnh.
Của hồi môn nhiều như thế mà không cần sính lễ. Bọn họ sống lâu như vậy rồi, nhưng lần đầu tiên gặp người như Trần Thuý Quyên!
Trong sách cũng viết như vậy.
Những dòng chữ cứng nhắc ấy khi ở trong sách cũng đã khiến người ta nhìn mà đau lòng, bây giờ xảy ra trong thực tế lại càng khiến cô khó kìm nén hơn.
Nghẹn ngào gọi một tiếng "mẹ", từng giọt nước mắt cứ thế lăn dài.
"Khóc gì chứ, đây là chuyện vui, Tiểu Cố là một đồng chí tốt, con gả sang đấy thì mẹ cũng yên tâm rồi."
Cố Dã thấy cô khóc thì lồng ngực cũng khựng lại, không nói được là cảm giác gì.
Phụ nữ đúng là làm từ nước mà, hôm qua khóc lúc ban ngày, khóc trong mơ của anh, bây giờ lại khóc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sao mà khóc được ghê thế chứ.
Nếu như không phải vì kéo dài thêm chút nữa là sẽ không kịp xe lên huyện, thì có lẽ họ còn trò chuyện thêm lúc nữa.
Thẩm Trĩ Dữu lại đi rửa mặt, thoa một chút dầu ngao, lấy cái mũ rơm rồi cùng ra ngoài với Cố Dã.
Lúc ra khỏi nhà, Trần Thúy Quyên còn dặn dò Cố Dã: "Sức khoẻ của Dữu Dữu nhà thím không tốt. Tiểu Cố, cháu nhớ chăm sóc nó nhiều hơn nhé."
Cố Dã nhìn Thẩm Trĩ Dữu đang đứng bên cạnh mình.
Cùng là người nơi thôn quê, bản thân thì đen như than, không hiểu sao cô lại trắng đến vậy.
Mới rửa mặt xong, làn da trắng sáng đến nỗi trông như là trong suốt, đôi mắt vừa mới khóc đỏ hoe, chả khác gì phần đít của quả đào, khiến cho cả người càng thêm đẹp đẽ.
"Vâng, là con nên làm mà."
Trần Thúy Quyên cười: "Được rồi, hai đứa đi đi. Dữu Dữu, nhớ mua quần áo đấy, đừng nghĩ tiết kiệm tiền mà mua vải về tự may. Cưới xin là chuyện lớn, nhất định đừng tiết kiệm."
Những năm này, mua một bộ quần áo may sẵn phải mất hơn mười tệ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro