Tn70 Mỹ Nhân Hoán Thân Mang Thai, Quân Nhân Sủng Thê Thành Nghiện

Lên Huyện Mua S...

2025-01-09 20:45:03

Cố Dã móc tiền đưa cho phụ xe rồi dẫn Thẩm Trĩ Dữu đến chỗ ngồi.

Khéo là đúng lúc trên xe chỉ còn một chỗ có hai ghế ngồi cạnh nhau, để Thẩm Trĩ Dữu ngồi vào trong trước rồi anh mới ngồi ngoài.

Trên xe có đủ thứ, nào là mang theo gà sống, nào là mang theo dưa muối, còn có cả cá đã làm sẵn.

Mùi gì cũng có nên việc đầu tiên Thẩm Trĩ Dữu làm sau khi ngồi xuống là mở cửa sổ.

"Khó chịu à?"

Cố Dã là một người đàn ông, lúc huấn luyện bên ngoài là có khi cả tháng không tắm, tối đến mọi người ngủ cùng với nhau, mùi mồ hôi thì đã thối rồi, vậy mà còn pha lẫn với mùi chân thối, có thể hun cho không mở nổi mắt ra ấy.

Vậy nên so với chuyện đó thì đây chẳng là gì cả.

Cố Dã hoàn toàn không cảm thấy khó chịu, nhưng anh nhìn ra được sắc mặt của Thẩm Trĩ Dữu không được tốt lắm.

Sao đồng chí nữ này lại trắng thế nhở.

Cũng không phải là trong đoàn văn công không có người da trắng, nhưng không ai như cô, trắng đến trong suốt, cứ như chỉ cần bóp một cái là sẽ để lại dấu vết.

Chỉ cần không thoải mái một chút là cũng thấy vô cùng rõ ràng.

Thẩm Trĩ Dữu khẽ cau mày, nhìn quanh một vòng, xung quanh toàn là người.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô kéo kéo tay áo của anh, ra hiệu cho anh cúi đầu xuống một chút.

Cố Dã nhíu mày, mấy đồng chí nữ thật là lắm chuyện, nói chuyện mà cũng phải bảo anh cúi đầu.

Anh không động đậy, áo lại bị người ta kéo, hơn nữa còn dùng sức nhiều hơn nãy.

Rũ mắt nhìn xuống, ngón tay đang kéo áo anh vừa trắng vừa mảnh khảnh, chỉ hơi dùng lực một chút là đầu ngón đã ửng đỏ, yếu ớt quá thể!

Trong lòng thì thầm chửi thề, nhưng mà lần này anh vẫn ngoan ngoãn cúi xuống.

Sợ người xung quanh nghe thấy, Thẩm Trĩ Dữu hạ giọng xuống mức cực thấp, gần như chỉ dùng hơi để nói: "Mùi nặng quá, em thấy hơi khó chịu."

Ngay lúc cô đang nói thì xe bắt đầu lăn bánh.

Không may tiếng động cơ nổ máy ầm ầm che mất tiếng của cô, chỉ có hơi thở nhè nhẹ của đồng chí nữ phả lên tai anh.

Như là có chiếc lông vũ khẽ quệt qua, từ tai xuống má rồi đến cổ, ngứa.

Nói xong, thấy anh không có phản ứng gì, Thẩm Trĩ Dữu chớp chớp mắt: “Anh có nghe thấy không?"

Cố Dã hoàn hồn, đáp lại một tiếng "Ừ".

Thấy anh không có phản ứng gì, Thẩm Trĩ Dữu lại cảm thán quyết định không chủ động nói chuyện với anh suốt dọc đường của mình thật là sáng suốt!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tn70 Mỹ Nhân Hoán Thân Mang Thai, Quân Nhân Sủng Thê Thành Nghiện

Số ký tự: 0