Tn70 Mỹ Nhân Hoán Thân Mang Thai, Quân Nhân Sủng Thê Thành Nghiện

Tay Ngứa, Muốn...

2025-01-09 20:45:03

Thảo nào điều kiện của anh tốt thế mà mãi vẫn độc thân.

Với cái nết ít nói này, Thẩm Trĩ Dữu cũng lập tức mất hứng nói chuyện tiếp với anh, cô dựa vào lưng ghế rồi nhìn ra ngoài cửa sổ.

Ngay khi cô nghĩ rằng anh sẽ không nói gì nữa thì người đàn ông bên cạnh bỗng mở miệng: "Sau khi kết hôn em sẽ phải theo anh đến đơn vị."

Không hiểu sao anh lại tự dưng nói chuyện này, Thẩm Trĩ Dữu "ừm" một tiếng: “Em biết mà."

"Môi trường trong đơn vị cũng không tốt lắm, em phải tập làm quen."

Tim Thẩm Trĩ Dữu lập tức đập thình thịch, cô mở to mắt: “Không tốt đến mức nào?"

Cố Dã nghĩ một hồi, thật ra cũng không khác gì ở quê lắm.

Nhưng cô quá yếu đuối, vậy nên vẫn phải để cô chuẩn bị tâm lý.

"Ví dụ nhé, chỗ bọn anh không có nước máy, nhưng nơi lấy nước thì rất gần."

Anh còn chưa nói hết, Thẩm Trĩ Dữu đã hiểu rồi.

Cắn nhẹ môi dưới, cô hỏi: "Anh không lấy giúp em à?"

Cố Dã đang định nói, khi anh ở nhà thì nước chắc chắn sẽ là do anh lấy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng có những lúc anh phải đi làm nhiệm vụ, phải đi huấn luyện, khả năng là cả mười ngày nửa tháng cũng không về. Vậy nên chắc chắn cô phải rèn luyện bản thân cho tốt để tự lấy nước được.

Nhưng khi chạm phải ánh mắt của cô, Cố Dã nghẹn lời, tự dưng không nói ra được nữa.

Đường ở dưới nông thôn thật sự rất khó đi.

Hầu như toàn là đường đất.

Cộng thêm mùa hè mưa nhiều, đường đất sau khi bị lún thành các rãnh rồi khô đi, khiến cho mặt đường tạm thời trở nên gập ghềnh.

Xe cũng lắc lư chao đảo.

Lúc xuống xe, chân cô đã nhũn hết cả ra rồi.

Cố Dã xuống xe trước cô, như thể sau lưng người đàn ông có mắt vậy, ngay lúc chân cô nhũn đến nỗi suýt thì đâm đầu xuống đất tạo ra tư thế chó ăn phân thì anh đã quay lại duỗi tay đỡ lấy cô.

Được anh đỡ, Thẩm Trĩ Dữu loạng choạng xuống xe, tay bám chặt vào cánh tay anh, trông cô chẳng khác gì một cây rau xanh vừa bị tàn phá, rũ xuống trông vô cùng ỉu xìu. Vẫn có chút chưa ổn định tinh thần, cô nhỏ giọng nói với anh: "Lúc nãy cảm ơn anh nhé."

"Ừm."

Vừa nóng, vừa ngột ngạt, cộng thêm việc cô vốn đã say xe.

Suốt dọc đường, cả người Thẩm Trĩ Dữu cứ lơ mơ mãi, phản ứng chậm đi mất nửa nhịp, hoàn toàn không nhận ra mình vẫn đang ôm cánh tay của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tn70 Mỹ Nhân Hoán Thân Mang Thai, Quân Nhân Sủng Thê Thành Nghiện

Số ký tự: 0