[Tn70] Nam Nhân Thô Kệch Và Nàng Dâu Yêu Kiều
Giải Quyết Nhan...
Xã Khủng Nữ Hán Tử
2024-11-07 22:57:50
Thị lực và thính lực đều không chỉ đạt mức tối đa mà chắc còn có chút vượt chỉ tiêu, Tống Sơ Trừng đứng ở trước gương, tỉ mỉ đánh giá mình một lần.
Thân thể này khuôn mặt này "Chậc chậc" thật sự chỗ nào cũng đẹp, Tống Sơ Trừng cô có tài đức gì có thể có được dung mạo và dáng người như vậy?
Tuy rằng trước kia cô đẹp cũng không thua kém, cũng cao 1m65, nhưng thật sự không thể so sánh với cơ thể hiện tại, cô cũng không sợ Tô Mộ Thương phát hiện ra, bọn họ tổng cộng chỉ gặp nhau vài lần.
Hơn thế nữa! Tối hôm qua bọn họ mới thân mật xong, bởi vì cái gọi là tình nhân trong mắt hoá Tây Thi, một lát không gặp, lúc trở về, liếc mắt một cái cũng sẽ cảm thấy càng nhìn càng đẹp, đây không phải là chuyện hiển nhiên sao?
Mặc quần áo vào rồi ra khỏi không gian, không bao lâu cô đã ngủ thiếp đi.
Tô Mộ Thương giải quyết mọi việc ổn thỏa, vừa trở lại nơi đóng quân đã bị thông tín viên gọi lại.
“Đoàn trưởng Tô, cha anh gọi điện thoại cho anh, anh nghe điện thoại một chút.”
Sau khi đưa điện thoại cho Tô Mộ Thương, cậu ấy nhanh chóng trở về vị trí làm việc của mình tiếp tục bận rộn.
“Cha!”
Nếu cẩn thận lắng nghe giọng nói Tô Mộ Thương, sẽ nhận ra chút vội vàng hơn bình thường.
Bên kia điện thoại, cha Tô nhìn mẹ Tô ở bên cạnh điên cuồng nháy mắt với mình, khóe miệng ông ấy giương lên nói với Tô Mộ Thương: “Con trực tiếp dẫn cô gái kia đi lĩnh chứng trước, cha đã bảo Tiểu Trần liên hệ trước rồi.”
“Chuyện hôn lễ, con và cô gái kia cứ làm cho có lệ, chờ trở lại đảo Lê Châu con gái người ta muốn làm cái gì thì con làm cái đó! Tuyệt đối không được ngại phiền toái biết chưa?”
Cha Tô vô cùng hao tâm tổn trí về đứa con trai này, toàn bộ đại viện chỉ còn lại một thằng trai già ế vợ là anh, thật sự là đâm vào tim ông ấy!
Những lão già trong đại viện kia, mỗi lần đánh cờ thua cha anh, sẽ lấy chuyện thằng con trai lớn chọc tức ông ấy, sau đó ông ấy lại tìm anh gây chuyện, những năm tháng đó anh sống dễ dàng sao?
Thật vất vả mới nhìn trúng một người, nên ông ấy phải bảo cho con trai mình bớt bớt cái nết nó lại, dỗ ngọt con gái nhà người ta, bằng bị không dọa chạy mất! Những ngày tốt lành của anh sẽ chấm dứt.
Tô Mộ Thương: “....”
Thân thể này khuôn mặt này "Chậc chậc" thật sự chỗ nào cũng đẹp, Tống Sơ Trừng cô có tài đức gì có thể có được dung mạo và dáng người như vậy?
Tuy rằng trước kia cô đẹp cũng không thua kém, cũng cao 1m65, nhưng thật sự không thể so sánh với cơ thể hiện tại, cô cũng không sợ Tô Mộ Thương phát hiện ra, bọn họ tổng cộng chỉ gặp nhau vài lần.
Hơn thế nữa! Tối hôm qua bọn họ mới thân mật xong, bởi vì cái gọi là tình nhân trong mắt hoá Tây Thi, một lát không gặp, lúc trở về, liếc mắt một cái cũng sẽ cảm thấy càng nhìn càng đẹp, đây không phải là chuyện hiển nhiên sao?
Mặc quần áo vào rồi ra khỏi không gian, không bao lâu cô đã ngủ thiếp đi.
Tô Mộ Thương giải quyết mọi việc ổn thỏa, vừa trở lại nơi đóng quân đã bị thông tín viên gọi lại.
“Đoàn trưởng Tô, cha anh gọi điện thoại cho anh, anh nghe điện thoại một chút.”
Sau khi đưa điện thoại cho Tô Mộ Thương, cậu ấy nhanh chóng trở về vị trí làm việc của mình tiếp tục bận rộn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cha!”
Nếu cẩn thận lắng nghe giọng nói Tô Mộ Thương, sẽ nhận ra chút vội vàng hơn bình thường.
Bên kia điện thoại, cha Tô nhìn mẹ Tô ở bên cạnh điên cuồng nháy mắt với mình, khóe miệng ông ấy giương lên nói với Tô Mộ Thương: “Con trực tiếp dẫn cô gái kia đi lĩnh chứng trước, cha đã bảo Tiểu Trần liên hệ trước rồi.”
“Chuyện hôn lễ, con và cô gái kia cứ làm cho có lệ, chờ trở lại đảo Lê Châu con gái người ta muốn làm cái gì thì con làm cái đó! Tuyệt đối không được ngại phiền toái biết chưa?”
Cha Tô vô cùng hao tâm tổn trí về đứa con trai này, toàn bộ đại viện chỉ còn lại một thằng trai già ế vợ là anh, thật sự là đâm vào tim ông ấy!
Những lão già trong đại viện kia, mỗi lần đánh cờ thua cha anh, sẽ lấy chuyện thằng con trai lớn chọc tức ông ấy, sau đó ông ấy lại tìm anh gây chuyện, những năm tháng đó anh sống dễ dàng sao?
Thật vất vả mới nhìn trúng một người, nên ông ấy phải bảo cho con trai mình bớt bớt cái nết nó lại, dỗ ngọt con gái nhà người ta, bằng bị không dọa chạy mất! Những ngày tốt lành của anh sẽ chấm dứt.
Tô Mộ Thương: “....”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro