[Tn70] Nam Nhân Thô Kệch Và Nàng Dâu Yêu Kiều
Giải Quyết Nhan...
Xã Khủng Nữ Hán Tử
2024-11-07 22:57:50
Chuyện này còn nhanh hơn so với dự đoán của anh, anh cho rằng còn phải ngày mai mới có thể lấy được.
“Biết rồi, việc này con bàn bạc xong với cô ấy sẽ nói lại với mọi người.”
Cha Tô vừa muốn thúc giục vài câu, còn chưa nói xong đã bị cắt đứt.
“Không có việc gì nữa, con cúp đây!” Tô Mộ Thương cúp điện thoại.
Thông tín viên: “...” Trong lòng vô cùng đồng tình với cha Tô, đoàn trưởng Tô đối xử với người nhà không hề khác biệt.
Nhưng giờ phút này thông tín viên vẫn chưa biết, đoá hoa "Cao tuổi" quân đoàn 1 của bọn họ đã bị một cô gái nhỏ tuổi hái mất rồi!
Từ nay về sau, anh sẽ thoát khỏi danh xưng đoá hoa “Cao tuổi” này.
Tô Mộ Thương đi thẳng đến căn tin, gọi hai phần thức ăn mang về, tiếng mở cửa cũng đánh thức Tống Sơ Trừng trên giường.
Từ trên giường ngồi dậy, nắm tóc hai cái, lúc này mới nhìn về phía người đàn ông ở cửa.
“Về rồi à?”
Nhìn bộ dáng lôi thôi lếch thếch của cô gái, trong lòng Tô Mộ Thương lại cảm thấy rất thoải mái.
Không cố ý thể hiện, cũng không cố ý lấy lòng, nghĩ đến hai người về sau cũng ở chung như vậy, tựa hồ cũng không tệ lắm.
“Ừ! Anh mua cơm tối về.”
Tô Mộ Thương đem hộp cơm đặt ở trên bàn, cầm lấy bình nước ấm trên bàn, pha non nửa chậu nước: “Em rửa mặt trước, như vậy sẽ thoải mái hơn.”
Tống Sơ Trừng gật đầu, từ trên giường bò dậy.
Thấy cô đứng lên, anh vội vàng mở hộp cơm ra, mùi thức ăn tràn vào chóp mũi.
Tốc độ tay Tống Sơ Trừng cũng nhanh hơn một chút!
Tô Mộ Thương thấy vậy trong mắt hiện lên nụ cười, hiện tại nhớ tới lời mẹ nói cũng không phải không có lý.
Lúc trước bà nội anh lo lắng tính tình anh như thế sẽ không tìm được vợ, mẹ anh nghe vậy lập tức giải thích với bà.
Nguyên văn mẹ Tô nói là: “Tiểu Thương sau này tìm một nửa kia nhất định là kiểu hoạt bát, tính cách người nọ như vậy sẽ rất hợp với nó!”
Tống Sơ Trừng nhìn bốn món mặn một món canh trên bàn cơm, trong lòng cũng rất hài lòng.
Một bàn thức ăn ở niên đại này, là điều rất khó có được, nhưng nhìn thấy món chính là cơm, trong lòng lại càng thêm thích thú.
Cô hiện tại vốn là người phương nam, chủ nhân cơ thể này cũng lớn lên ở phương nam, trong trí nhớ nguyên chủ, cô cũng ăn hơi nhiều cơm trắng.
“Biết rồi, việc này con bàn bạc xong với cô ấy sẽ nói lại với mọi người.”
Cha Tô vừa muốn thúc giục vài câu, còn chưa nói xong đã bị cắt đứt.
“Không có việc gì nữa, con cúp đây!” Tô Mộ Thương cúp điện thoại.
Thông tín viên: “...” Trong lòng vô cùng đồng tình với cha Tô, đoàn trưởng Tô đối xử với người nhà không hề khác biệt.
Nhưng giờ phút này thông tín viên vẫn chưa biết, đoá hoa "Cao tuổi" quân đoàn 1 của bọn họ đã bị một cô gái nhỏ tuổi hái mất rồi!
Từ nay về sau, anh sẽ thoát khỏi danh xưng đoá hoa “Cao tuổi” này.
Tô Mộ Thương đi thẳng đến căn tin, gọi hai phần thức ăn mang về, tiếng mở cửa cũng đánh thức Tống Sơ Trừng trên giường.
Từ trên giường ngồi dậy, nắm tóc hai cái, lúc này mới nhìn về phía người đàn ông ở cửa.
“Về rồi à?”
Nhìn bộ dáng lôi thôi lếch thếch của cô gái, trong lòng Tô Mộ Thương lại cảm thấy rất thoải mái.
Không cố ý thể hiện, cũng không cố ý lấy lòng, nghĩ đến hai người về sau cũng ở chung như vậy, tựa hồ cũng không tệ lắm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ừ! Anh mua cơm tối về.”
Tô Mộ Thương đem hộp cơm đặt ở trên bàn, cầm lấy bình nước ấm trên bàn, pha non nửa chậu nước: “Em rửa mặt trước, như vậy sẽ thoải mái hơn.”
Tống Sơ Trừng gật đầu, từ trên giường bò dậy.
Thấy cô đứng lên, anh vội vàng mở hộp cơm ra, mùi thức ăn tràn vào chóp mũi.
Tốc độ tay Tống Sơ Trừng cũng nhanh hơn một chút!
Tô Mộ Thương thấy vậy trong mắt hiện lên nụ cười, hiện tại nhớ tới lời mẹ nói cũng không phải không có lý.
Lúc trước bà nội anh lo lắng tính tình anh như thế sẽ không tìm được vợ, mẹ anh nghe vậy lập tức giải thích với bà.
Nguyên văn mẹ Tô nói là: “Tiểu Thương sau này tìm một nửa kia nhất định là kiểu hoạt bát, tính cách người nọ như vậy sẽ rất hợp với nó!”
Tống Sơ Trừng nhìn bốn món mặn một món canh trên bàn cơm, trong lòng cũng rất hài lòng.
Một bàn thức ăn ở niên đại này, là điều rất khó có được, nhưng nhìn thấy món chính là cơm, trong lòng lại càng thêm thích thú.
Cô hiện tại vốn là người phương nam, chủ nhân cơ thể này cũng lớn lên ở phương nam, trong trí nhớ nguyên chủ, cô cũng ăn hơi nhiều cơm trắng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro