Chương 6
2024-11-19 15:08:30
Cả 4 người đứng bên ngoài ai cũng nhìn vào 2 người ngồi trên giường "anh mặc áo trước đi đã" Thành Nam đi vào lấy áo của anh mình đưa trước mặt, cậu thật bái phục anh mình.
"chúng ta xuống nhà nói chuyện" ba cô ên tiếng phá tan bầu không khí ngượng ngùng này, ông thấy cậu trai này tuy đầu óc trẻ con nhưng cũng đáng yêu đó chứ, nhưng con gái ông thì lại không thích
"anh buông ra" Tuyết Lan ngồi trên ghế mà Thanh Phong cứ kè bên cạnh làm cô cực kỳ khó chịu, khogn6 biết cô có làm gì mà bị hành dữ vậy trời
"hai bác thông cảm về hành động vừa rồi" Thành Nam lên tiếng cúi đầu xin lỗi, anh cũng không ngờ lại xảy ra chuyện này
"không sao dù gì đây không phải lần đầu"
"dạ"
"ý ba tôi là anh trai của anh vào phogn2 chị gái tôi lần này là lần thứ 2 rồi"
"hả lần thứ 2" Thành Nam nhìn tất cả mọi người trong nhà ai cũng nhìn anh gật đầu, quả đúng là anh trai của anh cao tay thiệt sự
"bố và mẹ nghĩ nếu cậu ta thích ở đây thì cứ để cậu ta ở"
"hả" Tuyết Lan sửng sốt "tại sao chứ"
"nhìn cậu ấy cũng thật thà với lại bố cũng đang cần người giúp đỡ"
"giúp đỡ gì chứ, bố lừa người" Tuyết Nhi thờ ơ nói bị mẹ cô đánh nhẹ vào tay làm cô im bặt
"Tuyết Lan bố con nói cũng đúng mẹ ở nhà một mình cũng buồn có cậu ấy cũng vui"
"nhưng......"
"chị à bây giờ hai người cũng ngủ chugn giường rồi nếu hồi xưa là anh ta phải chịu trách nhiệm với chị đó" Tuyết Lan lém lỉnh cười cười, cô cũng không ghét cái anh chàng này lắm cô chỉ không thích em trai anh ta thôi
"Tuyết Nhi ngay cả em cũng"
"rồi trong nhà này 3 thắng 1 quyết định xong" ba cô nhân cơ hội lên tiếng làm cho Thành Nam cũng bật cười cái gia đình này rất lạ an hchua7 bao giờ thấy cuộc biểu quyết nào nhanh như vậy, Thanh Phogn ngồi bên cạnh khong hiểu gì chỉ nhìn nhìn mọi người, Tuyết Nhi vỗ vai anh
"này anh được ở lại rồi đó" Tuyết Nhi nhìn đôi mắt chớp chớp của anh làm cô bật cười "hahaha nhìn anh như vậy ai nói anh lớn tuổi hơn chị tôi chứ, này anh sử dụng mỹ phẩm laoi5 nào vậy hả"
"mỹ phẩm là gì"
"thôi thôi tôi hiểu rồi xem như chưa hỏi vậy" Tuyết Nhi quay mặt đi xuống bếp uống nước, cô thật ghen tị với da mặt của anh ta.
"như vậy làm phiền mọi người"
"không phiền, không phiền"
"như vậy cháu để anh ở lại đây vài ngày, bây giờ cháu phải trờ về cty có việc"
"khoan đã bây giờ mới 6h sáng, cháu chưa ăn gì đúng không, cô có nấu đồ ăn sáng ăn rồi hẵng đi" bà xuống bếp cùng Tuyết Nhi dọn bàn đồ ăn , Thành Nam nhìn theo trong ngực nóng ran cũng lâu rồi anh chưa có bữa ăn theo kiểu gia đình này, ông thì không ở trong nước nhiều anh trai thì ăn rất sớm thường thì anh sẽ ăn ở công ty xong mới về.
"lại đây cùng ăn đi"
Mọi người cùng ăn cùng nói cái cảm giác này dù có tiền chắc cũng không thể nào mua được, Thành Nam húp 1 ngụm canh mùi vị này rất ngon cảm giác như mẹ anh nấu có phả những bà mẹ đều có khẩu vị nêm giống nhau.
"sao có ngon không" bà nhìn anh cười hiền hỏi
"dạ rất ngon"
"ngon thì ăn nhiều vào"
Buổi sáng đó và bữa ăn sáng đó có lẽ là suốt cuộc đời này anh sẽ không muốn quên như có một sự tham lam anh vẫn muốn có nó một lần nữa.
Quay trở lại cuộc sống hằng ngày nhưng trong gia đình cô lại xuất hiện thêm 1 người
"Lan Lan đẹp không Phong vừa mới hái đó" Thanh Phong chạy lại đưa cho cô nhánh lan cười vui vẻ, nhưng gương mặt cô thì ngược lại tối sầm đi"anh hái nó ở đâu"
"ở kia" anh đưa tay chỉ lại những chậu lan mà cô đã chăm sóc 1 năm trời
"AAAAAA anh.....anh tức chết mà" Tuyết Lan bỏ mặc anh đi thẳng về nhà, Thanh Phong vẫn chưa hiểu chuyện gì ngơ ngác chạy theo cô "A Lan Lan đợi Phong" cứ thế một người trước một người chạy theo sau ai nấy trong trang trại nhìn rồi cũng quen có người còn đùa "Tuyết Lan gặp đối thủ rồi" cứ thế cả đám người làm cười ầm lên.
"chị Tuyết Nhi"
"sao thế Nguyệt Dạ"
"chị em nghe nói sắp tới có cuộc thi cấp tỉnh em muốn đăng ký"
"nhưng cuộc thi đó được đăng lý là 18 tuổi trở lên"
"em cũng 18 mà"
"em chắc chứ"
"hì hì còn thiếu 3 tháng"
"không được như vậy là phạm luật, năm sau sẽ có em đợi năm sau nha"
"nhưng....."
RENG RENG RENG
"alo, được rồi"
"Nguyệt Dạ chị có việc ra ngồi em xem võ quán dùm chị nha"
"dạ"
Tuyết Nhi đi ra ngồi cô lái con mô tô cô mua khi thắng cuộc thi vô địch thế giới lần thứ nhất cô rất thích nó dù có cũ cỡ nào, Nguyệt Dạ buồn buồn đi lại bàn Tuyết Nhi vô tình thấy tờ giấy ghi danh cô liền nảy sinh một ý định.
"chúng ta xuống nhà nói chuyện" ba cô ên tiếng phá tan bầu không khí ngượng ngùng này, ông thấy cậu trai này tuy đầu óc trẻ con nhưng cũng đáng yêu đó chứ, nhưng con gái ông thì lại không thích
"anh buông ra" Tuyết Lan ngồi trên ghế mà Thanh Phong cứ kè bên cạnh làm cô cực kỳ khó chịu, khogn6 biết cô có làm gì mà bị hành dữ vậy trời
"hai bác thông cảm về hành động vừa rồi" Thành Nam lên tiếng cúi đầu xin lỗi, anh cũng không ngờ lại xảy ra chuyện này
"không sao dù gì đây không phải lần đầu"
"dạ"
"ý ba tôi là anh trai của anh vào phogn2 chị gái tôi lần này là lần thứ 2 rồi"
"hả lần thứ 2" Thành Nam nhìn tất cả mọi người trong nhà ai cũng nhìn anh gật đầu, quả đúng là anh trai của anh cao tay thiệt sự
"bố và mẹ nghĩ nếu cậu ta thích ở đây thì cứ để cậu ta ở"
"hả" Tuyết Lan sửng sốt "tại sao chứ"
"nhìn cậu ấy cũng thật thà với lại bố cũng đang cần người giúp đỡ"
"giúp đỡ gì chứ, bố lừa người" Tuyết Nhi thờ ơ nói bị mẹ cô đánh nhẹ vào tay làm cô im bặt
"Tuyết Lan bố con nói cũng đúng mẹ ở nhà một mình cũng buồn có cậu ấy cũng vui"
"nhưng......"
"chị à bây giờ hai người cũng ngủ chugn giường rồi nếu hồi xưa là anh ta phải chịu trách nhiệm với chị đó" Tuyết Lan lém lỉnh cười cười, cô cũng không ghét cái anh chàng này lắm cô chỉ không thích em trai anh ta thôi
"Tuyết Nhi ngay cả em cũng"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"rồi trong nhà này 3 thắng 1 quyết định xong" ba cô nhân cơ hội lên tiếng làm cho Thành Nam cũng bật cười cái gia đình này rất lạ an hchua7 bao giờ thấy cuộc biểu quyết nào nhanh như vậy, Thanh Phogn ngồi bên cạnh khong hiểu gì chỉ nhìn nhìn mọi người, Tuyết Nhi vỗ vai anh
"này anh được ở lại rồi đó" Tuyết Nhi nhìn đôi mắt chớp chớp của anh làm cô bật cười "hahaha nhìn anh như vậy ai nói anh lớn tuổi hơn chị tôi chứ, này anh sử dụng mỹ phẩm laoi5 nào vậy hả"
"mỹ phẩm là gì"
"thôi thôi tôi hiểu rồi xem như chưa hỏi vậy" Tuyết Nhi quay mặt đi xuống bếp uống nước, cô thật ghen tị với da mặt của anh ta.
"như vậy làm phiền mọi người"
"không phiền, không phiền"
"như vậy cháu để anh ở lại đây vài ngày, bây giờ cháu phải trờ về cty có việc"
"khoan đã bây giờ mới 6h sáng, cháu chưa ăn gì đúng không, cô có nấu đồ ăn sáng ăn rồi hẵng đi" bà xuống bếp cùng Tuyết Nhi dọn bàn đồ ăn , Thành Nam nhìn theo trong ngực nóng ran cũng lâu rồi anh chưa có bữa ăn theo kiểu gia đình này, ông thì không ở trong nước nhiều anh trai thì ăn rất sớm thường thì anh sẽ ăn ở công ty xong mới về.
"lại đây cùng ăn đi"
Mọi người cùng ăn cùng nói cái cảm giác này dù có tiền chắc cũng không thể nào mua được, Thành Nam húp 1 ngụm canh mùi vị này rất ngon cảm giác như mẹ anh nấu có phả những bà mẹ đều có khẩu vị nêm giống nhau.
"sao có ngon không" bà nhìn anh cười hiền hỏi
"dạ rất ngon"
"ngon thì ăn nhiều vào"
Buổi sáng đó và bữa ăn sáng đó có lẽ là suốt cuộc đời này anh sẽ không muốn quên như có một sự tham lam anh vẫn muốn có nó một lần nữa.
Quay trở lại cuộc sống hằng ngày nhưng trong gia đình cô lại xuất hiện thêm 1 người
"Lan Lan đẹp không Phong vừa mới hái đó" Thanh Phong chạy lại đưa cho cô nhánh lan cười vui vẻ, nhưng gương mặt cô thì ngược lại tối sầm đi"anh hái nó ở đâu"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"ở kia" anh đưa tay chỉ lại những chậu lan mà cô đã chăm sóc 1 năm trời
"AAAAAA anh.....anh tức chết mà" Tuyết Lan bỏ mặc anh đi thẳng về nhà, Thanh Phong vẫn chưa hiểu chuyện gì ngơ ngác chạy theo cô "A Lan Lan đợi Phong" cứ thế một người trước một người chạy theo sau ai nấy trong trang trại nhìn rồi cũng quen có người còn đùa "Tuyết Lan gặp đối thủ rồi" cứ thế cả đám người làm cười ầm lên.
"chị Tuyết Nhi"
"sao thế Nguyệt Dạ"
"chị em nghe nói sắp tới có cuộc thi cấp tỉnh em muốn đăng ký"
"nhưng cuộc thi đó được đăng lý là 18 tuổi trở lên"
"em cũng 18 mà"
"em chắc chứ"
"hì hì còn thiếu 3 tháng"
"không được như vậy là phạm luật, năm sau sẽ có em đợi năm sau nha"
"nhưng....."
RENG RENG RENG
"alo, được rồi"
"Nguyệt Dạ chị có việc ra ngồi em xem võ quán dùm chị nha"
"dạ"
Tuyết Nhi đi ra ngồi cô lái con mô tô cô mua khi thắng cuộc thi vô địch thế giới lần thứ nhất cô rất thích nó dù có cũ cỡ nào, Nguyệt Dạ buồn buồn đi lại bàn Tuyết Nhi vô tình thấy tờ giấy ghi danh cô liền nảy sinh một ý định.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro