Bán Mình.
2024-12-17 03:31:15
Trong một ngày, dường như Lạc Phỉ mất hết tất cả.
Mẹ cô nợ nần bỏ trốn để lại đống nợ cho gia đình, ba cô lương thấp, trước nay đều là mẹ chăm lo, bây giờ cô còn đang là sinh viên không thể xoay sở, dường như tất cả gánh nặng đều ập tới.
Thời gian học của cô lại càng không có dư, công việc đều dựa vào vẽ tranh mà kiếm sống.
“Nghe nói ngủ một đêm sẽ được cho rất nhiều tiền.”
“Thật ư? Là ai thế? Tôi cần tiền, lại cần một đại lão gia bao dưỡng.”
“Thì chính là Tam Thiếu của Đế Xa chứ ai.”
“A, chính là người vừa có quyền có tiền đó sao? Lát nữa anh ấy sẽ đến Đế Xa đúng không?”
“Mau mau.”
Lạc Phỉ cắn môi khi vô tình nghe được cuộc đối thoại của hai nữ nhân kia, cô ngước nhìn bầu trời đêm đen mịt không trăng không sao, giống như cô lúc này đang bị giam trong lồng tối, không có lối thoát.
Không được, không được suy nghĩ như thế.
Lạc Phỉ lòng rối như tơ vò, mấy ngày nay ba cô mặc dù không nói nhưng trong nhà đã không còn tiền để mua đồ ăn nữa, ngày nào ba cũng rầu rĩ, lo lắng tiền bạc, thật sự làm cô đau lòng.
Hai tay cô cuộn chặt, mím chặt môi đưa ra quyết định.
Đế Xa nổi tiếng là một nơi ăn chơi xa hoa trụy lạc trong thành phố A, nơi tập trung những người có tiền vung tay tiêu xài hoang phí. Xe đến xe đi đều là loại xa xỉ, trị giá hàng tỷ, người ra người vào không phải vương công quý tộc cũng là tiểu thư thiếu gia.
Chính là nơi vui chơi của kẻ có tiền.
Tam Thiếu là chủ nhân của Đế Xa, Lạc Phỉ không biết mặt cũng không biết tên thật, chỉ biết người ta gọi hắn là Tam Thiếu, một kẻ tiền tài không thiếu, quyền hạn càng không cần nói đến.
Lạc Phỉ run rẩy từng bước chân nặng như đeo trì bước vào trong Đế Xa, sự trụy lạc làm cô phải cau mày, gương mặt non nớt như chú cừu nhỏ lạc vào hang sói.
Lạc Phỉ biết khu vực phòng VIP chỉ những người tai to mặt lớn mới có thể đến, cho nên cô đã lén lẻn vào không để nhân viên phát hiện.
“Mau mau, Tam thiếu ở phòng VIP 999, nhanh mang rượu vào.”
Tiếng phục vụ làm cô bừng tỉnh, cố gắng trấn an.
Cô cần tiền, phải, cô cần tiền.
Lúc gần đến phòng VIP 999, Lạc Phỉ vừa vặn trông thấy một nam nhân đang đi đến trên người mặc bộ vest đen chỉnh tề, vóc người cao lớn 1m89 cân đối, dáng đi mạnh mẽ, khuôn mặt tuấn mỹ, hoàn hảo không tỳ vết, phong thái đĩnh đạc, xuất chúng.
Khí chất vương giả, vẻ ngoài xuất chúng chỉ cần nhìn qua khó mà rời mắt. Thoạt nhìn đã thấy được địa vị của anh không phải tầm thường.
“Tam Thiếu ở bên trong.”
Tam Thiếu.
Lạc Phỉ vừa nghe đến hai chữ này tâm tình lơ lửng liền nhất thời kích động không suy nghĩ nhiều đã tiến tới, cô thu hết can đảm hai tay siết chặt để đưa ra lựa chọn có thể thay đổi cả cuộc đời mình.
Khoảnh khắc chặn trước mặt nam nhân đầy quyền lực kia, Lạc Phỉ cố gắng khống chế sự run rẩy lo sợ trong người, vệ sĩ sau lưng anh liền nhíu mày tiến lên có ý ngăn cản nhưng bị anh chặn lại.
“Tam thiếu, xin… xin hãy ngủ với tôi.”
Lạc Phỉ dường như lấy hết sức bình sinh để nói ra những lời nhục nhã này, cô giương đôi mắt xinh đẹp, dáng vẻ cam chịu nhìn anh.
Người đàn ông vẫn duy trì vẻ mặt điềm tĩnh đến khó tin như không hề bất ngờ, khóe môi nhếch nhẹ nụ cười lạnh.
Không khí ngưng trệ, vệ sĩ phía sau bị lời của cô nói làm cho ngơ ra còn nam nhân kia ở trên cao đưa đôi mắt lạnh lùng nhìn.
Cô cảm thấy bản thân bị áp chế bởi một sức mạnh vô hình, dường như không thể thở nỏi, bức bách đỉnh điểm, từ người đàn ông này tản ra một luồng khí vô cùng nguy hiểm.
“Đây là…”
Vệ sĩ định nói gì đó thì đã bị một giọng nói trầm thấp, thanh âm băng lãnh lại đặc biệt dễ nghe ngăn lại.
“Được thôi.”
Lạc Phỉ ngẩng đầu đôi mắt to tròn chạm ngay ánh nhìn sắc lạnh của anh, đôi môi kiêu bạc lộ ra nụ cười tà mị.
“Nói với người bên trong, hôm nay tôi vắng mặt.”
Dứt lời đã trực tiếp quay người, Lạc Phỉ cứng đờ người như chết trân tại chỗ.
Tại sao dễ dàng như vậy? Anh vậy mà không xem cô bị điên sao? Những người có tiền đều có thể chấp nhận lên giường tùy ý thế sao?
“Còn không đi?”
Cô thất thần bị tiếng nói lạnh như băng kia làm cho bừng tỉnh liền bình tĩnh bước chân chậm chạp đuổi theo.
Vệ sĩ khó hiểu nhìn theo bọn họ, trong lòng tự hỏi, thiếu chủ của bọn họ, đâu phải Tam Thiếu.
Tác giả: qua joyme.io/@duhuyen đọc tiếp nha ~
hoặc tiktok Du Huyễn (imduhuyen) nhaaa ~ read and cheese ~
Mẹ cô nợ nần bỏ trốn để lại đống nợ cho gia đình, ba cô lương thấp, trước nay đều là mẹ chăm lo, bây giờ cô còn đang là sinh viên không thể xoay sở, dường như tất cả gánh nặng đều ập tới.
Thời gian học của cô lại càng không có dư, công việc đều dựa vào vẽ tranh mà kiếm sống.
“Nghe nói ngủ một đêm sẽ được cho rất nhiều tiền.”
“Thật ư? Là ai thế? Tôi cần tiền, lại cần một đại lão gia bao dưỡng.”
“Thì chính là Tam Thiếu của Đế Xa chứ ai.”
“A, chính là người vừa có quyền có tiền đó sao? Lát nữa anh ấy sẽ đến Đế Xa đúng không?”
“Mau mau.”
Lạc Phỉ cắn môi khi vô tình nghe được cuộc đối thoại của hai nữ nhân kia, cô ngước nhìn bầu trời đêm đen mịt không trăng không sao, giống như cô lúc này đang bị giam trong lồng tối, không có lối thoát.
Không được, không được suy nghĩ như thế.
Lạc Phỉ lòng rối như tơ vò, mấy ngày nay ba cô mặc dù không nói nhưng trong nhà đã không còn tiền để mua đồ ăn nữa, ngày nào ba cũng rầu rĩ, lo lắng tiền bạc, thật sự làm cô đau lòng.
Hai tay cô cuộn chặt, mím chặt môi đưa ra quyết định.
Đế Xa nổi tiếng là một nơi ăn chơi xa hoa trụy lạc trong thành phố A, nơi tập trung những người có tiền vung tay tiêu xài hoang phí. Xe đến xe đi đều là loại xa xỉ, trị giá hàng tỷ, người ra người vào không phải vương công quý tộc cũng là tiểu thư thiếu gia.
Chính là nơi vui chơi của kẻ có tiền.
Tam Thiếu là chủ nhân của Đế Xa, Lạc Phỉ không biết mặt cũng không biết tên thật, chỉ biết người ta gọi hắn là Tam Thiếu, một kẻ tiền tài không thiếu, quyền hạn càng không cần nói đến.
Lạc Phỉ run rẩy từng bước chân nặng như đeo trì bước vào trong Đế Xa, sự trụy lạc làm cô phải cau mày, gương mặt non nớt như chú cừu nhỏ lạc vào hang sói.
Lạc Phỉ biết khu vực phòng VIP chỉ những người tai to mặt lớn mới có thể đến, cho nên cô đã lén lẻn vào không để nhân viên phát hiện.
“Mau mau, Tam thiếu ở phòng VIP 999, nhanh mang rượu vào.”
Tiếng phục vụ làm cô bừng tỉnh, cố gắng trấn an.
Cô cần tiền, phải, cô cần tiền.
Lúc gần đến phòng VIP 999, Lạc Phỉ vừa vặn trông thấy một nam nhân đang đi đến trên người mặc bộ vest đen chỉnh tề, vóc người cao lớn 1m89 cân đối, dáng đi mạnh mẽ, khuôn mặt tuấn mỹ, hoàn hảo không tỳ vết, phong thái đĩnh đạc, xuất chúng.
Khí chất vương giả, vẻ ngoài xuất chúng chỉ cần nhìn qua khó mà rời mắt. Thoạt nhìn đã thấy được địa vị của anh không phải tầm thường.
“Tam Thiếu ở bên trong.”
Tam Thiếu.
Lạc Phỉ vừa nghe đến hai chữ này tâm tình lơ lửng liền nhất thời kích động không suy nghĩ nhiều đã tiến tới, cô thu hết can đảm hai tay siết chặt để đưa ra lựa chọn có thể thay đổi cả cuộc đời mình.
Khoảnh khắc chặn trước mặt nam nhân đầy quyền lực kia, Lạc Phỉ cố gắng khống chế sự run rẩy lo sợ trong người, vệ sĩ sau lưng anh liền nhíu mày tiến lên có ý ngăn cản nhưng bị anh chặn lại.
“Tam thiếu, xin… xin hãy ngủ với tôi.”
Lạc Phỉ dường như lấy hết sức bình sinh để nói ra những lời nhục nhã này, cô giương đôi mắt xinh đẹp, dáng vẻ cam chịu nhìn anh.
Người đàn ông vẫn duy trì vẻ mặt điềm tĩnh đến khó tin như không hề bất ngờ, khóe môi nhếch nhẹ nụ cười lạnh.
Không khí ngưng trệ, vệ sĩ phía sau bị lời của cô nói làm cho ngơ ra còn nam nhân kia ở trên cao đưa đôi mắt lạnh lùng nhìn.
Cô cảm thấy bản thân bị áp chế bởi một sức mạnh vô hình, dường như không thể thở nỏi, bức bách đỉnh điểm, từ người đàn ông này tản ra một luồng khí vô cùng nguy hiểm.
“Đây là…”
Vệ sĩ định nói gì đó thì đã bị một giọng nói trầm thấp, thanh âm băng lãnh lại đặc biệt dễ nghe ngăn lại.
“Được thôi.”
Lạc Phỉ ngẩng đầu đôi mắt to tròn chạm ngay ánh nhìn sắc lạnh của anh, đôi môi kiêu bạc lộ ra nụ cười tà mị.
“Nói với người bên trong, hôm nay tôi vắng mặt.”
Dứt lời đã trực tiếp quay người, Lạc Phỉ cứng đờ người như chết trân tại chỗ.
Tại sao dễ dàng như vậy? Anh vậy mà không xem cô bị điên sao? Những người có tiền đều có thể chấp nhận lên giường tùy ý thế sao?
“Còn không đi?”
Cô thất thần bị tiếng nói lạnh như băng kia làm cho bừng tỉnh liền bình tĩnh bước chân chậm chạp đuổi theo.
Vệ sĩ khó hiểu nhìn theo bọn họ, trong lòng tự hỏi, thiếu chủ của bọn họ, đâu phải Tam Thiếu.
Tác giả: qua joyme.io/@duhuyen đọc tiếp nha ~
hoặc tiktok Du Huyễn (imduhuyen) nhaaa ~ read and cheese ~
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro