Trèo Cao

Nhớ Uống Thuốc

2024-12-27 22:26:24

Phòng của Trình Hi có bốn người, lúc cô vào, mọi người đang ăn tối.

Trong khoa Tài chính, có rất nhiều người giàu có và quyền lực. Năm ngoái, “Phòng khiêu vũ Mạc Hà” trở nên nổi tiếng, trong đó, ông chủ của phòng sang trọng nhất chính là bố dượng của An Nhiên, người bạn ở giường bên cạnh Trình Hi.

Trình Hi và cô ấy có mối quan hệ tốt, còn với hai người kia thì bình thường.

“Đêm qua sao cậu lại đi trước vậy? Gọi điện cũng không nghe máy.”

“Tớ không khỏe.” Trình Hi ôm bộ đồ ngủ lên giường thay. “Tớ truyền nước ở bệnh viện.”

“Hình như anh Chu cũng không khỏe, Chung Văn muốn đưa anh ấy về khách sạn nghỉ ngơi, nhưng bị thư ký của anh Chu từ chối.” An Nhiên vừa nói vừa làm việc của mình: “Mục đích Chung Văn là gả vào gia đình hào môn làm một phu nhân quyền quý, lúc nào cũng nuôi “lốp dự phòng”. Ở khoa bọn mình, hai cậu là nổi tiếng nhất, cô ấy luôn muốn đấu với cậu.”

Ngực của Chung Văn, mông của Trình Hi, là hai mặt tiền của các nữ sinh trong khoa Tài chính, thậm chí còn nổi bật hơn cả nữ sinh ở khoa Ngoại ngữ. Chung Văn thích yêu đương, trong khi Trình Hi lại rất khó theo đuổi, lại không hay cười, đám con trai nhà giàu còn đặt cược, ai tán được cô thì sẽ được một chiếc Aston Martin. Nhưng tất cả đều thất bại thảm hại.

Trình Hi trốn sau tấm màn soi gương, bụng, hông, rốn, mắt cá chân, chỗ nào cũng đều đỏ tấy lên.

Chu Cảnh Thần hôn cô mạnh quá.

“Cậu xem diễn đàn của trường chưa?” An Nhiên vén màn lên, “Anh Chu đã tặng một phòng khiêu vũ và một phòng thể dục trong lễ kỷ niệm trường.”

Trình Hi hốt hoảng, lúng túng chui vào trong chăn, cuộn chặt người lại, “Tớ nghe nói rồi…”

An Nhiên vô tư không nhận ra sự khác thường của cô, “Ở ngay dưới tầng một của khu ký túc xá nữ, cuối tháng là sửa sang xong, cậu không cần phải đi xa để tập múa nữa .”

Hằng năm, lễ kỷ niệm trường sẽ mời những cựu học sinh xuất sắc của các khóa trước. Có người làm quan chức, có người làm kinh doanh, có người làm trong làng giải trí, ai cũng là những người có tiếng tăm.

Chu Cảnh Thần không thích náo nhiệt, nhưng bà Chu là hiệu trưởng danh dự, sợ mất thể diện nên anh buộc phải tham gia bữa tiệc, uống vài ly do các lãnh đạo của trường mời.

Tửu lượng của anh không tốt, nên mới xảy ra chuyện hoang đường đêm đó.

Buổi chiều, Chung Văn trở về, trên tay cầm 1 chiếc hộp: “Trình Hi, đồ chuyển phát nhanh cùng thành phố của cậu, cô quản lý ký túc xá ký nhận.”



Vừa nói, cô ta vừa xé lớp túi bọc bên ngoài, là một chiếc túi Kelly màu trắng, làm từ da cá sấu nhám phiên bản giới hạn: “Chà, trên website bán hai trăm nghìn tệ đấy, ai tặng cậu thế?

Trình Hi giật lấy chiếc túi, nhanh chóng nhét vào ngăn kéo và khóa lại: “Có người nhờ tớ mang đi tặng hộ thôi.”

“Chiếc túi đắt tiền như vậy mà không tự mang đi tặng, lại còn phải nhờ cậu tặng hộ sao?” Chung Văn cười khẩy: “ Là sugar daddy của cậu chứ gì? Giả bộ thanh cao làm gì? Chẳng phải nhận quà là việc đáng để khoe hay sao, có gì mà phải giấu giếm.”

Trình Hi mặc kệ những lời vớ vẩn của cô ta, nằm xuống ngủ thêm.

Chung Văn vừa bực vừa ghen tị. Xung quanh cô không thiếu những “tiểu thư giả”, chỉ cần đẹp và biết điều thì cái gì cũng có. Phí chia tay là một chiếc túi Chanel ba vạn tệ, hoặc một dây chuyền Van Cleef & Arpels. Những món quà trên mười vạn tệ thì phải giữ bí mật, không được tiết lộ ra ngoài. Nhưng những món quà lớn trên hai mươi vạn tệ thì Chung Văn chưa được nhận bao giờ.

Cô ta đoán rằng người đàn ông đứng sau Trình Hi không chỉ giàu có, mà còn cực kỳ hài lòng và mê mẩn cô.



Ngày hôm sau, trường tổ chức buổi diễn thuyết của ba cựu học sinh ở phòng đa phương tiện. Trình Hi vừa đến cửa, đã nghe thấy giọng của Chu Cảnh Thần, rất trầm ấm và cuốn hút.

Đẩy cửa bước vào, Chu Cảnh Thần thoáng nhìn cô một cái rồi tiếp tục bài phát biểu.

Anh mặc một chiếc áo len cổ lọ, vừa vặn che đi vết cắn dưới cằm.

Bà Chu mang một phần tư dòng máu Đức, nên gương mặt Chu Cảnh Thần có đường nét rất hài hòa, hốc mắt sâu, sống mũi cao, cộng thêm không hút thuốc, khiến cả người anh toát lên phong thái chín chắn và lịch thiệp.

Người đàn ông vừa giàu có vừa quý phái như vậy, đối với những cô gái trẻ mới bước chân vào xã hội, quả thực là có lực sát thương rất mạnh.

Trình Hi ngồi trong góc của dãy cuối cùng, giọng nói của Chu Cảnh Thần vang vọng khắp phòng học, nhưng cô không nghe thấy một từ nào. An Nhiên cứ lảm nhảm bên tai cô, khen vóc dáng của Chu Cảnh Thần gợi cảm, gầy nhưng không ốm yếu, cơ bắp săn chắc và rõ nét, tương đương với số đo 38D của phụ nữ.

Eo và hông của đàn ông càng săn chắc thì phương diện kia càng mạnh mẽ, như một chiếc máy đóng cọc không ngừng nghỉ.

Trình Hi không đáp lại, kéo cao cổ áo khoác, vô tình chạm vào ngực, cảm giác vẫn còn tê dại và đau nhức.

Không chỉ mạnh mẽ mà còn dã man.



Chu Cảnh Thần lúc này trông nhã nhặn, điềm đạm, mang phong thái dịu dàng, điềm tĩnh của một người chồng. Nhưng ban đêm, Chu Cảnh Thần lại giống như con mãnh thú mà đến chín con bò cũng không thắng được anh.

“Nghe nói anh Chu vẫn chưa kết hôn?”

Trình Hi nghịch điện thoại, không nhìn lên bục giảng: “Chắc là sẽ sớm thôi.”

An Nhiên thở dài: “Người đàn ông độc thân giàu có cuối cùng của thế kỷ này… cũng sắp bước vào nấm mồ hôn nhân rồi.”

Sau bài diễn thuyết là chuyên mục chụp ảnh tập thể. Do không gian hạn chế, mọi người chen nhau đứng, nên Trình Hi không tham gia, men theo tường đi ra nhà vệ sinh. Cô có thói quen nhìn giấy vệ sinh, trên đó có vết máu nhạt.

Trên mạng nói rằng, mấy ngày trước và sau kỳ kinh nguyệt, là khoảng thời gian phụ nữ có ham muốn nhiều nhất. Và khoái cảm đạt được cũng cao nhất.

Cô còn non nớt, chưa thể hoàn toàn thả lỏng, có điều đúng thời điểm nên không để lại ám ảnh lần đầu, có thể coi là khá hòa hợp.

Trình Hi rửa tay ở bồn nước công cộng, cô đứng thẳng lưng chỉnh lại tóc. Chu Cảnh Thần xuất hiện trong gương, không một tiếng động.

“Nhìn sắc mặt em không được tốt lắm.” Anh bước lại gần, chăm chú nhìn cô.

“Em ngủ không ngon”

Chu Cảnh Thần cao một mét tám tư, là tỉ lệ vàng 5:8. Bóng anh đổ xuống bao phủ lấy cô. Anh lấy từ túi áo ra một hộp thuốc, đưa cho Trình Hi: “Đây là thuốc giảm sưng tấy.”

Mặt Trình Hi nóng bừng, cô không cầm, cúi đầu đi vòng qua anh: “Em tự mua được.”

“Trình Hi.” Chu Cảnh Thần gọi cô, “Có một lần tôi không kiềm chế được, đừng quên uống thuốc.”

Họ đã làm hai lần, một lần trên giường, một lần trong phòng tắm. Lúc cô đang tắm, Chu Cảnh Thần xông vào, ép người cô quỳ trong bồn tắm. Lần này rất mãnh liệt, đầu gối Trình Hi đầy vết bầm tím. Trong lúc mất kiểm soát, hình như anh đã làm vào bên trong.

May mà sáng nay cô vừa đến kỳ kinh nguyệt, chắc là sẽ không có thai được.

“Túi là anh tặng à?” Trình Hi ngẩng đầu, chằm chằm nhìn anh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trèo Cao

Số ký tự: 0