Trì Âm (H)

Bạn Gái

2024-08-17 09:56:48

Ngón tay lưu loát khóa trái, âm thanh "cùm cụp" khiến trái tim treo lơ lửng của cô rơi xuống, sau đó cô mới nhận ra một vấn đề.

Cô chỉ cần nhốt anh lại là được rồi, sao cô lại đem cả mình nhốt vào.

Cô còn chưa kịp sửa đổi, ngoài cửa vang lên tiếng nước chân, có nam sinh lạ mặt ngân nga một bài hát đi vào phòng bên cạnh, còn có những người khác đang nói chuyện trước bồn rửa, tiếng cười vang lên qua tấm cửa, run rẩy mơ hồ.

Không gian bên trong nhỏ, Ngôn Chiêu lùi lại là bồn cầu. Hai người không thể không kề sát nhau. Trước mặt Thẩm Từ Âm là bả vai anh, chậm rãi ngẩng đầu lên, chạm phải ánh mắt anh, dùng khẩu hình miệng im lặng nói với anh: "Thật sự xin lỗi."

Ngôn Chiêu không nghe rõ, cúi đầu xuống, khuôn mặt đột nhiên gần sát, hơi thở dường như dừng lại, Thẩm Từ Âm cảm thấy không được tự nhiên, khó khăn xoay người lại, hai má chống lên ván cửa, dùng điện thoại di động gõ chữ cho anh xem:

[Tôi xin lỗi.]

Ngôn Chiêu đưa tay lên, cũng học theo cô gõ chữ.

Mặc dù Thẩm Từ Âm quay lưng lại không nhìn thấy mặt anh, nhưng cô vẫn giơ điện thoại di động lên, có thể nhìn thấy ngón tay anh thò ra từ phía sau cô, gõ nhẹ vào màn hình điện thoại di động, khớp xương rõ ràng, đầu ngón tay di chuyển linh hoạt, thỉnh thoảng cọ lên ngón tay cô, da thịt cận kề trong chớp mắt, như gần như xa.

Con trỏ nhảy lên, từng chữ từng chữ xuất hiện trên màn hình, cô đợi cho đến khi anh thu tay lại, sau đó đến gần hơn để nhìn.

[Tôi xin lỗi.]

[Nói câu khác đi, câu này nghe nhiều đến tai mọc kén rồi.]

Thẩm Từ Âm đang gõ chữ, chân đứng có chút mỏi, thay đổi tư thế, cơ thể đau nhức thả lỏng, hai chân cử động, cô lùi về phía sau, lưng đột nhiên truyền đến xúc cảm lạ thường, cơ thể cô lập tức đông cứng lại.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Rắn chắc, ấm áp, lạ lẫm, hơi thở thuộc về người khác giới.

Cô cứ như vậy va vào ngực anh.

Tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh rất nhỏ, ánh sáng lạnh lẽo trên đầu mờ nhạt, chiếu xuống buồng vệ sinh lạnh lẽo, da thịt cách quần áo kề nhau, hơi nóng bất thường chậm rãi lan khắp không gian nhỏ.

Bên cạnh vang lên tiếng sột soạt, Thẩm Từ Âm nín thở, không dám lộn xộn.

Đầu vẫn cúi thấp, chỉ chừa cho anh phần gáy, nhưng đôi tai đã phản bội cô, nó đã đỏ lên.

Thoạt nhìn có vẻ bình tĩnh, nhưng lại ngoài ý muốn rất nhát gan trong vấn đề này.

Ngôn Chiêu biết rõ còn cố hỏi: "Làm sao vậy?"

"Đậu xanh rau má, bên cạnh có người, lâu như vậy không có động tĩnh, đột nhiên lên tiếng làm ông đây sợ chết rồi...... Nhưng mà, hình như tôi vừa nghe thấy giọng của con gái? 

"Xin lỗi nha." Mặc dù Ngôn Chiêu đang trả lời phòng bên cạnh, nhưng anh vẫn cúi đầu xuống, mắt nhìn chằm chằm vào Thẩm Từ Âm, giọng điệu lười biếng, "Tôi đang nói chuyện điện thoại với bạn gái."

Thẩm Từ Âm nhắm mắt lại, mím chặt môi, giống như không nghe thấy gì cả.

Nam sinh tỏ vẻ đã hiểu: "Gọi trong nhà vệ sinh làm gì, này anh trai, lâu như vậy không có động tĩnh gì, chắc là thừa cơ làm chút gì đó rồi chứ gì."

Giọng nói cười kia tục tĩu, có chút ác ý, Thẩm Từ Âm cảm thấy không thoải mái khi nghe thấy, cau mày.

Ngôn Chiêu đưa tay che tai cô: "Tôi nói là đang nói chuyện với bạn gái, miệng chó không mọc được ngà voi, cút xa một chút." 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khi Ngôn Chiêu buông tai Thẩm Từ Âm ra, phòng bên cạnh đã trống rỗng rồi.

Cô hỏi: "Cậu vừa nói gì với phòng bên cạnh?" 

"Mắng hắn ta không có phẩm chất."

"Vậy tại sao cậu lại bịt tai tôi?"

"Cậu thích nghe người ta chửi thề?"

"Cậu thường xuyên nói như vậy à?"

"Rất ít." Ngôn Chiêu nói: "Hầu hết thời gian tôi đều rất đúng mực. "

Thẩm Từ Âm ‘phốc’ cười ra tiếng, nhưng lập tức kìm nén lại.

Cô quay đầu lại chỉ vào quần áo của anh, "Làm sao bây giờ? Bằng không mua bây giờ đi mua một cái mới cho cậu thay nhé? Lúc đến đây, tôi có thấy một trung tâm mua sắm. "

"Được."

"Vậy thì phiền cậu đợi tôi ở đây, tôi sẽ trở lại ngay lập tức." Cô nghĩ nghĩ: "Cậu có yêu cầu gì về quần áo không?"

"Không, cái gì cũng được." Ngôn Chiêu lấy điện thoại di động ra, "Thêm WeChat đi, tôi chuyển tiền cho cậu trước."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trì Âm (H)

Số ký tự: 0