Trở Thành Tang Thi Mang Thai Trong Sách
Chương 46
2024-11-21 23:20:39
Lâm Không Lộc: “……”
*
Vì người sau nắm balo người trước, ba người trông y như tổ đội ngăn diều hâu bắt gà con, cẩn thận xuống lầu.
Lúc trước Giang Từ một đường chém từ tầng hai lên tầng sáu, phần lớn thây ma, quái vật đều bị hắn chém giết, lần này đi suốt một đường cũng không thấy gì nguy hiểm.
Đến được tầng một, hắn đảo mắt một vòng liền nhanh chóng tìm thấy vị trí của phòng hồ sơ.
Trước cửa phòng hồ sơ đầy thây ma mặc áo blouse trắng loạng choạng qua lại, trên quần áo dính đầy máu đã khô thành màu nâu.
Giang Từ điều khiển phi tiêu vàng bắn vào đầu bọn chúng, xác nhận đã chết thật, mới đưa hai người Lâm Không Lộc đi qua, dùng dây kim loại cạy cửa phòng hồ sơ.
Khi vào cửa, mấy cái chân của con nhện được Triệu Tinh Mặc đeo trên lưng bị vướng lại ở cửa, khiến anh ta khựng lại, kéo theo Lâm Không Lộc và Giang Từ cũng bị lùi lại.
Giang Từ hung hăng nhíu mày, Lâm Không Lộc vội quay đầu nhỏ giọng nhắc nhở anh ta: “Nghiêng người.”
Triệu Tinh Mặc xấu hổ không thôi, mặt mày đỏ ửng gật đầu như điên: “Biết rồi, biết rồi.”
Khi đã vào được bên trong, Triệu Tinh Mặc khóa trái cửa rồi tựa lưng lên cửa, dự định dùng vỏ con nhện để làm vật phòng thủ.
Lâm Không Lộc nhìn chỗ để hồ sơ phủ đầy bụi, tò mò quay đầu hỏi Giang Từ: “Sao lại phải tới phòng hồ sơ vậy?”
Giang Từ nhìn kỹ những cái hồ sơ nằm trên quầy, nói: “Lấy bệnh án, xem bệnh án liên quan đến năng lực không gian.”
“Hả?” Lâm Không Lộc ngạc nhiên.
Quái vật không gian kia từng là bệnh nhân ở đây à?
Nói đúng hơn thì, tại sao trong bệnh án lại lưu trữ nội dung liên quan đến năng lực không gian? Trước khi tận thế bệnh viện này đã tiếp nhận những ca bệnh như thế à?
May mắn là Giang Từ đã nhanh chóng giải thích, “Đây là bệnh viện tư. Vào ba năm trước, nó bắt đầu không nhận những bệnh nhân bình thường nữa. Chúng tôi đã phát hiện một số phòng bệnh trong khu nội trú có dấu hiệu cho thấy bệnh viện này đã nghiên cứu về biến dị và thức tỉnh trước cả khi tận thế. Thật ra nhiều loài động thực vật trong bệnh viện đều là đối tượng nghiên cứu và thí nghiệm ở đây, thậm chí bao gồm cả con người.”
Nói đến đây, giọng Giang Từ trở nên trầm lắng.
Lâm Không Lộc ngạc nhiên trố mắt.
Nói cách khác, bệnh viện biến thành như bây giờ có thể do con người gây ra.
Giang Từ tiếp tục giải thích, “Tận thế chỉ mới xảy ra có hai tháng, năng lực của quái vật không gian lại mạnh như thế, rất có thể không phải do tự nhiên mà có. Có khả năng nó từng là đối tượng thí nghiệm ở đây, nếu tìm được hồ sơ liên quan thì có thể biết được điểm yếu của nó.”
Điều quan trọng nhất là, hắn nghi ngờ rằng con quái vật đó luôn âm thầm quan sát mọi người, nếu nó nhận ra họ đang điều tra năng lực của nó, có thể sẽ xuất hiện.
Ánh mắt Giang Từ trở nên thâm sâu. Đây mới là mục đích thực sự của hắn, chỉ có tiêu diệt được con quái vật không gian đó, họ mới có thể rời khỏi bệnh viện này.
*
Vì người sau nắm balo người trước, ba người trông y như tổ đội ngăn diều hâu bắt gà con, cẩn thận xuống lầu.
Lúc trước Giang Từ một đường chém từ tầng hai lên tầng sáu, phần lớn thây ma, quái vật đều bị hắn chém giết, lần này đi suốt một đường cũng không thấy gì nguy hiểm.
Đến được tầng một, hắn đảo mắt một vòng liền nhanh chóng tìm thấy vị trí của phòng hồ sơ.
Trước cửa phòng hồ sơ đầy thây ma mặc áo blouse trắng loạng choạng qua lại, trên quần áo dính đầy máu đã khô thành màu nâu.
Giang Từ điều khiển phi tiêu vàng bắn vào đầu bọn chúng, xác nhận đã chết thật, mới đưa hai người Lâm Không Lộc đi qua, dùng dây kim loại cạy cửa phòng hồ sơ.
Khi vào cửa, mấy cái chân của con nhện được Triệu Tinh Mặc đeo trên lưng bị vướng lại ở cửa, khiến anh ta khựng lại, kéo theo Lâm Không Lộc và Giang Từ cũng bị lùi lại.
Giang Từ hung hăng nhíu mày, Lâm Không Lộc vội quay đầu nhỏ giọng nhắc nhở anh ta: “Nghiêng người.”
Triệu Tinh Mặc xấu hổ không thôi, mặt mày đỏ ửng gật đầu như điên: “Biết rồi, biết rồi.”
Khi đã vào được bên trong, Triệu Tinh Mặc khóa trái cửa rồi tựa lưng lên cửa, dự định dùng vỏ con nhện để làm vật phòng thủ.
Lâm Không Lộc nhìn chỗ để hồ sơ phủ đầy bụi, tò mò quay đầu hỏi Giang Từ: “Sao lại phải tới phòng hồ sơ vậy?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Giang Từ nhìn kỹ những cái hồ sơ nằm trên quầy, nói: “Lấy bệnh án, xem bệnh án liên quan đến năng lực không gian.”
“Hả?” Lâm Không Lộc ngạc nhiên.
Quái vật không gian kia từng là bệnh nhân ở đây à?
Nói đúng hơn thì, tại sao trong bệnh án lại lưu trữ nội dung liên quan đến năng lực không gian? Trước khi tận thế bệnh viện này đã tiếp nhận những ca bệnh như thế à?
May mắn là Giang Từ đã nhanh chóng giải thích, “Đây là bệnh viện tư. Vào ba năm trước, nó bắt đầu không nhận những bệnh nhân bình thường nữa. Chúng tôi đã phát hiện một số phòng bệnh trong khu nội trú có dấu hiệu cho thấy bệnh viện này đã nghiên cứu về biến dị và thức tỉnh trước cả khi tận thế. Thật ra nhiều loài động thực vật trong bệnh viện đều là đối tượng nghiên cứu và thí nghiệm ở đây, thậm chí bao gồm cả con người.”
Nói đến đây, giọng Giang Từ trở nên trầm lắng.
Lâm Không Lộc ngạc nhiên trố mắt.
Nói cách khác, bệnh viện biến thành như bây giờ có thể do con người gây ra.
Giang Từ tiếp tục giải thích, “Tận thế chỉ mới xảy ra có hai tháng, năng lực của quái vật không gian lại mạnh như thế, rất có thể không phải do tự nhiên mà có. Có khả năng nó từng là đối tượng thí nghiệm ở đây, nếu tìm được hồ sơ liên quan thì có thể biết được điểm yếu của nó.”
Điều quan trọng nhất là, hắn nghi ngờ rằng con quái vật đó luôn âm thầm quan sát mọi người, nếu nó nhận ra họ đang điều tra năng lực của nó, có thể sẽ xuất hiện.
Ánh mắt Giang Từ trở nên thâm sâu. Đây mới là mục đích thực sự của hắn, chỉ có tiêu diệt được con quái vật không gian đó, họ mới có thể rời khỏi bệnh viện này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro