Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong

Chương 17

Cảnh Tố Như Cố

2024-09-08 03:10:13

Giống như thường ngày, người Lâm gia có việc bận rộn luôn có thể nghĩ đến sự tồn tại của Tố Ngọc trước tiên, mà lúc có chuyện tốt chia sẻ lại đồng lòng lờ đi Tố Ngọc này.

“Có nghe không? Lâm Tố Ngọc, việc ở phòng bếp mày đừng có mà lười biếng, nếu không tao mắng chết mày.... Mà quên đi, về sau mày tự giải quyết cho tốt đi.”

Hẳn là nghĩ đến việc bọn họ sắp rời đi, cho nên Lâm Hạo Vũ không tiếp tục mắng nữa.

“Chị họ, chúng ta đi mau đi! Hay là chúng ta ra ngoài mua chút đồ ăn vặt về? Nếu không chờ Lâm Tố Ngọc nấu cơm xong sợ là sẽ chết đói.”

Lâm Hạo Vũ nghĩ dù sao cũng sắp phải chuyển đi, tiền và vé tiết kiệm trong nhà không cần phải tiết kiệm như ngày xưa nữa, cậu ta dứt khoát tiêu hết tiền và vé rồi mới đi.

Ý nghĩ này không hẹn mà gặp với suy nghĩ trong lòng Lâm Tâm Dao, hai người họ quyết không để ý tới Lâm Tố Ngọc nữa, đi thẳng tới khách sạn quốc doanh gần đó.

Chỉ còn lại Lâm Tố Ngọc dùng ánh mắt đen tối nhìn bóng lưng hai người họ đi xa. Thật sự là đôi tỷ đệ đáng ghét, từ nhỏ đến lớn đều không làm ra được chút chuyện đứng đắn, chỉ biết nhăm nhe bắt nạt nguyên thân.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không ai để ý đến Lâm Tố Ngọc nữa, cô liền đi tìm hạt giống cây trồng cùng công cụ mà Lâm mụ đã để lại, mang theo vào không gian ảo cảnh. Lâm Tố Ngọc cảm thấy vô cùng may mắn vì mẹ Lâm là người phụ nữ rất đảm đang.

Lâm phủ có diện tích rất lớn, ở chân tường hậu viện Lâm mụ đã mở không ít đất trống trồng rau dưa và trái cây các loại. Hiện tại những thứ này tự nhiên thuộc về Lâm Tố Ngọc.

Kỳ thật Lâm Tố Ngọc căn bản chưa từng trồng trọt, kiến thức trồng trọt của cô đều là lý thuyết, đại khái đều là xem qua video trên mạng. Xới đất, gieo hạt giống, lại tưới nước.

Bận rộn một hồi lâu, rốt cục cô cũng đem hạt giống trong tay rải đều trên mặt đất đã được xới xong. Có nước giếng tưới, những hạt giống này hẳn là có thể nảy mầm, có thể sinh trưởng!

Vô kinh vô hiểm, một đêm yên ả lại trôi qua, so với mọi người trong Lâm phủ trước khi trốn đi đang khẩn trương lại thấp thỏm mà dẫn đến đêm không thể yên giấc. Lâm Tố Tố thì tâm tình thoải mái ngủ một giấc ngon lành không mộng mị, vì không có mẹ Lâm tận trách đánh thức mỗi sáng, cô trực tiếp ngủ thẳng đến khi nắng chiếu đến mặt tự nhiên sẽ tỉnh.

Chỉ là khi cô đi vào phòng bếp chuẩn bị làm chút đồ ăn sáng cho mình, Lâm Hạo Vũ lại đúng lúc nhảy ra làm mất hết cả hứng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong

Số ký tự: 0