Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong

Chương 18

Cảnh Tố Như Cố

2024-09-08 03:10:13

“Mày không an phận đợi ở phòng hạ nhân, chạy ra đây làm gì? Là muốn làm chuyện xấu gì đây?”

Lời này... làm cho Lâm Tố Ngọc vốn không có ý gì không khỏi hoài nghi hành vi này của đối phương có phải là đang giám sát cô hay không.

“Sáng nay đẹp trời, em chỉ muốn vào bếp tìm chút đồ ăn, sao anh... sao có thể nói em như vậy?”

Bộ dáng Tố Ngọc ngoan ngoãn như trước khiến Lâm Hạo Vũ yên tâm hơn, "Được rồi được rồi, không có việc gì thì mày đừng chạy loạn.”

Lại bỏ lại một câu, Lâm Hạo Vũ xoay người rời đi. Lâm Tố Ngọc tiếp tục đi vào phòng bếp, lúc rẽ cô cố ý nhìn lại, quả nhiên, Lâm Hạo Vũ vẫn ngồi ở hành lang bên kia nhìn sang.

Là Lâm Tâm Dao sai khiến? Bằng không với tính cách của Lâm Hạo Vũ thì làm sao có thể kiên nhẫn làm những chuyện như giám sát người khác?

Lâm Tố Ngọc nhanh chóng hồi tưởng lại xem mình có chỗ nào sơ hở hay khả nghi hay không, suy nghĩ một hồi, ngoại trừ chuyện cô đến tìm Lâm đại lão gia ra, những thứ khác đều không có vấn đề gì.

Xác định rằng mình không lộ ra sơ hở, Lâm Tố Ngọc lại tiếp tục đi vào phòng bếp, nhìn đáy vại nhợt nhạt một tầng bột ngô, cô trực tiếp đổ toàn bộ ra, thêm ít hương liệu tùy tiện làm cho mình một chén canh.

Lâm gia thật sự làm tốt lắm, ngay cả chút lương thực cuối cùng cũng lấy đi nốt, ba vại lớn đựng lương thực đều đã trống không.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau giờ ngọ, Lâm Tố Ngọc đã bị Lâm đại lão gia gọi tới nói chuyện.

“Tố Ngọc, ta hỏi con một lần nữa, con thật sự không định rời đi cùng chúng ta?”

Đại khái là khi bị Lâm Tố Ngọc khóc lóc kể lể, Lâm đại lão gia rốt cục cũng có một tia áy náy của kẻ làm cha.

Đúng vậy, con muốn ở lại. "Lâm Tố Ngọc kiên định nói.”

Vậy được rồi! Ta đã đem hộ tịch của con treo trên danh nghĩa một người làm thuê trước kia của nhà chúng ta, cha con sẽ tên là Lâm Triều Anh, là người phụ trách ở phòng kế toán trước kia của Lâm gia chúng ta, từ nhỏ cậu ta không cha không mẹ được Lâm gia chúng ta nuôi lớn, năm 1952 đã lâm bệnh mà chết.

Người này là ông đã phải cất công suy nghĩ cả một đêm mới tuyển chọn ra được, hộ tịch cũng là ông tốn ba trăm cân lương thực để xin. Hiện tại nhìn thấy nét mặt hài lòng của Lâm Tố Ngọc, trong lòng Lâm đại lão gia cũng thấy an ủi.

“Đa tạ phụ thân đã lao tâm vì con.”

Thấy đối phương nhiệt tình như vậy, Lâm Tố Ngọc cô cũng không ngại cho đối phương một ánh mắt cảm kích.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong

Số ký tự: 0