Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong
Chương 19
Cảnh Tố Như Cố
2024-09-08 03:10:13
“Tố Ngọc, ta đã sắp xếp xong cho con rồi, ta cũng chuyển quyền thừa kế nhà của Lâm Triều Anh cho con, con nhớ đến văn phòng đại diện tổ dân phố làm hồ sơ, còn có phong thư này con nhớ cất kỹ. Bên trong là một ít chi phiếu ta chuẩn bị cho con, còn có năm trăm đồng, sau này tất cả đều phải dựa vào chính con rồi.”
Lâm đại lão gia mang một cái phong thư thật dày đặt ở trên tay Lâm Tố Ngọc, thật sự là chuyện đáng mừng. Thiện chí cuối cùng của Lâm đại lão gia dành cho con gái khiến Lâm Tố Ngọc vô cùng hài lòng.
Quả nhiên là đứa trẻ nào biết khóc sẽ luôn có kẹo ăn, cô chỉ là giả vờ khát khao tình thân mà khóc lóc kể lể một chút, vậy mà Lâm đại lão gia liền phát thiện tâm thu xếp cho cô nhiều thứ như vậy.
"Cảm tạ phụ thân đã ưu ái nữ nhi, con sẽ chăm sóc thật tốt cho bản thân mình, nữ nhi chúc phụ thân sau này cả đời thuận lợi đại cát đại lợi..."
Lời nói không mất tiền mua, Lâm Tố Ngọc dảo miệng chúc phúc cho Lâm đại lão gia khiến ông ấy cao hứng cười tít mắt, trong lòng ông ấy cảm thấy nỗ lực của mình dường như đã được đền đáp, lập tức ông lại viết cho Lâm Tố Ngọc vài dòng gồm có một cái tên, số điện thoại cùng địa chỉ.
“Người này còn nợ ta một đại ân tình, sau này nếu con có đại sự không giải quyết được có thể đến tìm người này, cứ nói là Tân Môn Lâm gia thỉnh cầu một lần cuối cùng, người đó nhất định sẽ giúp con giải quyết. Nhưng mà con nhất định phải nhớ kỹ, ân tình này chỉ dùng được một lần, không phải chuyện lớn thì con không thể dùng lung tung.”
Ngay cả mạng lưới quan hệ cũng được Lâm đại lão gia cấp cho, lần này là đến phiên Lâm Tố Ngọc trở nên cao hứng, thu hoạch bất ngờ này khiến Lâm Tố Ngọc cảm thấy chút tình cảm cha con kia hẳn cũng không phải chỉ ở trên danh nghĩa. Chi bằng cô tranh thủ nịnh nọt để kiếm thêm chút lợi ích nữa.....
“Được rồi, Tố Ngọc, con cũng nhanh chóng đến phòng làm việc của tổ dân phố đi! Trực tiếp đến văn phòng bên kia tìm chủ nhiệm Vương là được.”
Lâm đại lão gia dặn dò xong việc lại vội vàng vàng đi theo Lâm nhị lão gia ra ngoài. Lâm Tố Ngọc có chút tiếc nuối đem phong thư hộ tịch thả vào không gian.
Quả nhiên cô mới bước ra cửa đã thấy bóng dáng của Lâm Hạo Vũ. Thật sự là âm hồn bất tán, bị người ta theo dõi sát sao cũng thật bất tiện, rất nhiều chuyện đều không dễ đi làm. Phiền quá!
Lâm đại lão gia mang một cái phong thư thật dày đặt ở trên tay Lâm Tố Ngọc, thật sự là chuyện đáng mừng. Thiện chí cuối cùng của Lâm đại lão gia dành cho con gái khiến Lâm Tố Ngọc vô cùng hài lòng.
Quả nhiên là đứa trẻ nào biết khóc sẽ luôn có kẹo ăn, cô chỉ là giả vờ khát khao tình thân mà khóc lóc kể lể một chút, vậy mà Lâm đại lão gia liền phát thiện tâm thu xếp cho cô nhiều thứ như vậy.
"Cảm tạ phụ thân đã ưu ái nữ nhi, con sẽ chăm sóc thật tốt cho bản thân mình, nữ nhi chúc phụ thân sau này cả đời thuận lợi đại cát đại lợi..."
Lời nói không mất tiền mua, Lâm Tố Ngọc dảo miệng chúc phúc cho Lâm đại lão gia khiến ông ấy cao hứng cười tít mắt, trong lòng ông ấy cảm thấy nỗ lực của mình dường như đã được đền đáp, lập tức ông lại viết cho Lâm Tố Ngọc vài dòng gồm có một cái tên, số điện thoại cùng địa chỉ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Người này còn nợ ta một đại ân tình, sau này nếu con có đại sự không giải quyết được có thể đến tìm người này, cứ nói là Tân Môn Lâm gia thỉnh cầu một lần cuối cùng, người đó nhất định sẽ giúp con giải quyết. Nhưng mà con nhất định phải nhớ kỹ, ân tình này chỉ dùng được một lần, không phải chuyện lớn thì con không thể dùng lung tung.”
Ngay cả mạng lưới quan hệ cũng được Lâm đại lão gia cấp cho, lần này là đến phiên Lâm Tố Ngọc trở nên cao hứng, thu hoạch bất ngờ này khiến Lâm Tố Ngọc cảm thấy chút tình cảm cha con kia hẳn cũng không phải chỉ ở trên danh nghĩa. Chi bằng cô tranh thủ nịnh nọt để kiếm thêm chút lợi ích nữa.....
“Được rồi, Tố Ngọc, con cũng nhanh chóng đến phòng làm việc của tổ dân phố đi! Trực tiếp đến văn phòng bên kia tìm chủ nhiệm Vương là được.”
Lâm đại lão gia dặn dò xong việc lại vội vàng vàng đi theo Lâm nhị lão gia ra ngoài. Lâm Tố Ngọc có chút tiếc nuối đem phong thư hộ tịch thả vào không gian.
Quả nhiên cô mới bước ra cửa đã thấy bóng dáng của Lâm Hạo Vũ. Thật sự là âm hồn bất tán, bị người ta theo dõi sát sao cũng thật bất tiện, rất nhiều chuyện đều không dễ đi làm. Phiền quá!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro