Trở Về 70: Mỹ Nhân Yêu Kiều Gả Chồng Cẩm Lý
Chương 1
2024-11-25 23:43:40
Tú Thủy Thôn.
Ôn Hòa cảm thấy đau nhói trên đầu, từ từ mở mắt, thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt cô là bức tường gạch đơn sơ của một ngôi nhà nông thôn. Trong đầu cô đột nhiên xuất hiện nhiều ký ức không thuộc về mình, từng đoạn ngắn một, không rõ nguồn gốc.
Chưa kịp hiểu rõ mọi chuyện, một cơn đau từ cánh tay truyền tới.
"Con nhỏ chết tiệt, chỉ giỏi giả chết! Cho dù có chết thật thì cũng phải để xác mày đem tới nhà họ Trương. Đã nhận tiền rồi, mày sống là người nhà họ, chết cũng là ma của nhà họ!"
Người phụ nữ nói xong, giơ tay định tát vào mặt Ôn Hòa.
Lúc này, ký ức bất ngờ ùa về khiến Ôn Hòa hiểu rõ những gì đang diễn ra.
Cô chụp lấy tay người phụ nữ kia, ánh mắt lạnh lẽo: "Ai đồng ý thì đi! Dù sao cũng không phải là tôi, tôi thấy bà tuổi tác cũng xấp xỉ với ông ta rồi đấy!"
Giọng nói của Ôn Hòa đầy trào phúng. Người phụ nữ này chính là mẹ đẻ của cơ thể mà cô đang chiếm giữ - Dương Kim Hoa.
Vì hai trăm đồng tiền sính lễ, Dương Kim Hoa bán con gái mới mười bảy tuổi của mình cho một người góa vợ trên trấn. Người đàn ông đó còn có bốn đứa con, và "nguyên chủ" của cơ thể này đến để làm mẹ kế cho chúng. Nghe nói, đứa lớn nhất đã mười lăm tuổi rồi.
"Nguyên chủ" từ năm 4 tuổi đã phải làm việc nhà, cắt cỏ cho lợn. Để có thể bán được con với giá tốt hơn, Dương Kim Hoa miễn cưỡng cho cô đi học tiểu học. Sau đó, cô luôn bị buộc ra đồng kiếm công điểm. Năm 17 tuổi, ba mẹ cô không chờ được nữa, muốn bán cô đi.
Cô vốn là một người thật thà, hiền lành, nghe lời ba mẹ bảo rằng người kia là cán bộ, mỗi tháng đều có tiền lương và hàng hóa cung ứng. Mấy lời như thế cũng đủ để dỗ dành cô, khiến cô tin rằng ba mẹ đang tìm cho mình một cuộc hôn nhân tốt.
Nếu không phải vì cô chị họ ghen tị, cố tình phá đám và tiết lộ sự thật, cô cũng không biết rằng mình sẽ phải làm mẹ kế cho bốn đứa trẻ, và người đàn ông kia tuổi đã ngang bằng cha mình. Một cô gái mười bảy tuổi, làm sao có thể chấp nhận được chuyện đó?
Gia đình đó nếu thật sự tốt, thì những cô gái trong huyện đã tranh nhau lấy từ lâu rồi, còn đến lượt cô - một cô gái nông thôn nghèo hèn hay sao? Cả đời làm bảo mẫu cho người khác, rồi phải ngủ cùng một người mình không yêu, ai có thể đẩy con gái mình vào cái hố lửa đó chứ?
Ôn Hòa cảm thấy đau nhói trên đầu, từ từ mở mắt, thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt cô là bức tường gạch đơn sơ của một ngôi nhà nông thôn. Trong đầu cô đột nhiên xuất hiện nhiều ký ức không thuộc về mình, từng đoạn ngắn một, không rõ nguồn gốc.
Chưa kịp hiểu rõ mọi chuyện, một cơn đau từ cánh tay truyền tới.
"Con nhỏ chết tiệt, chỉ giỏi giả chết! Cho dù có chết thật thì cũng phải để xác mày đem tới nhà họ Trương. Đã nhận tiền rồi, mày sống là người nhà họ, chết cũng là ma của nhà họ!"
Người phụ nữ nói xong, giơ tay định tát vào mặt Ôn Hòa.
Lúc này, ký ức bất ngờ ùa về khiến Ôn Hòa hiểu rõ những gì đang diễn ra.
Cô chụp lấy tay người phụ nữ kia, ánh mắt lạnh lẽo: "Ai đồng ý thì đi! Dù sao cũng không phải là tôi, tôi thấy bà tuổi tác cũng xấp xỉ với ông ta rồi đấy!"
Giọng nói của Ôn Hòa đầy trào phúng. Người phụ nữ này chính là mẹ đẻ của cơ thể mà cô đang chiếm giữ - Dương Kim Hoa.
Vì hai trăm đồng tiền sính lễ, Dương Kim Hoa bán con gái mới mười bảy tuổi của mình cho một người góa vợ trên trấn. Người đàn ông đó còn có bốn đứa con, và "nguyên chủ" của cơ thể này đến để làm mẹ kế cho chúng. Nghe nói, đứa lớn nhất đã mười lăm tuổi rồi.
"Nguyên chủ" từ năm 4 tuổi đã phải làm việc nhà, cắt cỏ cho lợn. Để có thể bán được con với giá tốt hơn, Dương Kim Hoa miễn cưỡng cho cô đi học tiểu học. Sau đó, cô luôn bị buộc ra đồng kiếm công điểm. Năm 17 tuổi, ba mẹ cô không chờ được nữa, muốn bán cô đi.
Cô vốn là một người thật thà, hiền lành, nghe lời ba mẹ bảo rằng người kia là cán bộ, mỗi tháng đều có tiền lương và hàng hóa cung ứng. Mấy lời như thế cũng đủ để dỗ dành cô, khiến cô tin rằng ba mẹ đang tìm cho mình một cuộc hôn nhân tốt.
Nếu không phải vì cô chị họ ghen tị, cố tình phá đám và tiết lộ sự thật, cô cũng không biết rằng mình sẽ phải làm mẹ kế cho bốn đứa trẻ, và người đàn ông kia tuổi đã ngang bằng cha mình. Một cô gái mười bảy tuổi, làm sao có thể chấp nhận được chuyện đó?
Gia đình đó nếu thật sự tốt, thì những cô gái trong huyện đã tranh nhau lấy từ lâu rồi, còn đến lượt cô - một cô gái nông thôn nghèo hèn hay sao? Cả đời làm bảo mẫu cho người khác, rồi phải ngủ cùng một người mình không yêu, ai có thể đẩy con gái mình vào cái hố lửa đó chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro