Trở Về Những Năm 70: Tiểu Thư Giả Được Chàng Trai Thô Kệch Cưng Chiều

Chương 47

2024-11-13 22:31:52

Cô lén nhìn nét mặt Hạ Kiêu và nhận ra… anh không giận sao? Chẳng lẽ Hạ Kiêu lại thích kiểu con gái đanh đá? Cũng không phải là không có khả năng.

Bộ đội họ toàn những cô nàng gan dạ cả mà.

Đang mải nghĩ ngợi, thì Lưu Liễu đã phẫn nộ đến cực điểm.

Lưu Liễu chỉ vào Tô Thanh Thanh, muốn chửi mắng thậm tệ, thậm chí còn định giơ tay tát cô.

Nhưng bên cạnh là Hạ Kiêu, với ánh mắt đầy sự đáng sợ, khiến cô ta do dự.

Dù có hơi run nhưng Lưu Liễu vẫn cố nói, “Hạ Kiêu, anh lại thích loại… đồ bỏ như thế này sao…”

Nửa câu sau bị nghẹn lại trong cổ, không dám nói ra.

“Câm miệng.”

Ánh mắt Hạ Kiêu lạnh lùng đến mức kinh hoàng.

Giống như một con mãnh thú, có thể tấn công bất cứ lúc nào.

Lưu Liễu im bặt, tim cô ta suýt ngừng đập, nhưng càng căm phẫn.

Chẳng phải Tô Thanh Thanh có gương mặt quyến rũ sao? Đi đến đâu cũng thả thính, ngay cả anh chàng nông thôn như Hạ Kiêu cũng ra mặt bảo vệ cô ấy! Lưu Liễu chỉ vào Tô Thanh Thanh, tức tối hét lên, “Tô Thanh Thanh, đồ không biết xấu hổ, cô dám nói cô không vì Mạnh Tân Dân mới lấy Hạ Kiêu à?”

“Hạ Kiêu! Tô Thanh Thanh đâu có thật lòng cưới anh, anh mù rồi sao?”

Ánh mắt Hạ Kiêu càng lạnh lùng đến tê tái.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngay cả Tô Thanh Thanh cũng không khỏi rùng mình vì ánh mắt đó.

Chuyện này thì cả đội sản xuất đều biết, nhưng có cần cô phải nhắc cho Hạ Kiêu – người có thể là đại nhân vật tương lai – nghe không? Lỡ đâu anh nổi giận, lập tức đòi ly hôn, đuổi cô đi ngay thì sao? Nghĩ đến khả năng đó, Tô Thanh Thanh nhìn Lưu Liễu như thể nhìn kẻ thù! “Tôi làm gì, liên quan gì đến cô!”

“Cô thích Mạnh Tân Dân, đuổi theo anh ta đi, không buông được tôi có ích gì?”

“Cô đi mà bám lấy anh ta, làm đủ mọi cách lấy lòng anh ta, thậm chí nhảy vào ôm anh ta mà cướp về!”

Xung quanh bỗng yên tĩnh lạ thường, đến mức chính Tô Thanh Thanh cũng cảm thấy câu vừa rồi của mình có phần hơi quá.

Nhưng chẳng lẽ cần yên tĩnh thế này sao? Cô lén nhìn sang Hạ Kiêu, lại thấy anh không nhìn về phía này mà đang chăm chú nhìn sang một góc khác.

Theo ánh mắt anh, cô nhìn qua, và lập tức thấy Mạnh Tân Dân, Bạch Thiển Thiển và các thanh niên trí thức khác đang đứng không xa đó.

Mặt Mạnh Tân Dân khi thì xanh, khi thì tím, lúc lại đỏ lên, suýt nữa vặn vẹo vì tức giận.

Tô Thanh Thanh thầm nghĩ… Nếu cô nói là mình không cố ý, liệu Mạnh Tân Dân có tin không? Mạnh Tân Dân gần như nghiến răng ken két.

Cái gì mà “nhảy vào ôm”, “cướp về”? Tô Thanh Thanh đang nói hươu nói vượn gì vậy? Cả nhóm thanh niên trí thức đều ngạc nhiên nhìn Tô Thanh Thanh không thể tin nổi.

Bạch Thiển Thiển cũng sững sờ, Tô Thanh Thanh hoàn toàn không để ý đến Mạnh Tân Dân… đến mức có thể nói ra những lời như thế sao? Chẳng lẽ lời hôm qua của Mạnh Tân Dân đã tác động đến cô ấy nhiều đến vậy? Nhìn Tô Thanh Thanh đang đứng sau lưng Hạ Kiêu, được anh che chở, Bạch Thiển Thiển bỗng thấy trong lòng như có gì đó mất mát.

Nụ cười trên mặt cô ta dần gượng gạo, “Thanh Thanh, dù có giận cũng không nên nói năng tùy tiện như thế!”

Cô ta lại cố ý liếc nhìn Mạnh Tân Dân, “Mạnh Tân Dân, anh đừng giận, Thanh Thanh chỉ là quá bực thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Về Những Năm 70: Tiểu Thư Giả Được Chàng Trai Thô Kệch Cưng Chiều

Số ký tự: 0