Trọng Sinh 80: Gả Cho Công Tử Bột
Chương 19
Vũ Gia Vân Bắc
2024-11-13 13:37:23
Tạ Cảnh Thành khịt mũi, giọng điệu rõ ràng không vui: "Chị ta biết rõ hôm nay cô muốn về nhà, còn cướp xe với cô, tiểu nhân."
Khương Tiễn Lê cười cười, "Việc nhỏ, cô ta cũng không phải cố ý."
Tạ Cảnh Thành lại lấy từ trong ví ra một xấp tiền: "Cô cầm lấy ba nghìn tệ này, cuối tuần lúc rảnh rỗi cũng đi học bằng lái. Chờ qua ít ngày nữa, tôi lại mua cho cô một chiếc xe, như vậy sau này cô có chuyện gì, có thể tự mình lái xe."
Khương Tiễn Lê nuốt một hạt dưa xuống, thiếu chút nữa bị nghẹn.
Thời đại này một chiếc xe phải hai mươi vạn!
Nhà họ Tạ tuy hào phóng, nhưng bây giờ vẫn là hai ông bà nhà họ Tạ làm chủ, sao Tạ Cảnh Thành lại có nhiều tiền như vậy?
Chẳng lẽ anh ở bên ngoài cũng có kinh doanh?
Nhưng đừng quan tâm thế nào, chồng cô hào phóng với cô như vậy, cô nhất định phải săn sóc, dịu dàng lại hiểu chuyện.
Sau khi bỏ tiền vào túi, cô vội vàng rót cho Tạ Cảnh Thành một tách trà.
Cười tươi nói: "Thật sự là quá cảm ơn anh, anh là người đối xử với tôi tốt nhất trên đời này."
Tạ Cảnh Thành nâng chén trà lên nhấp một ngụm, khóe môi cũng không tự chủ được mà nhếch lên.
Cô nhóc này vẫn còn nhỏ tuổi, dễ dỗ.
Cho chút tiền như vậy, mua xe cho, liền cảm động rối tinh rối mù.
Hôm sau.
Khương Tiễn Lê ngủ một giấc tới khi tỉnh lại, Tạ Cảnh Thành đã ra ngoài.
Trong phòng ăn, thím Vương đã chuẩn bị xong bữa sáng.
Bánh trứng gà, chả giò chiên, canh gà ác.
Đang ăn, điện thoại vang lên.
Thím Vương sau khi nhận lấy, nói với Khương Tiễn Lê: "Tứ thiếu phu nhân, nhị thiếu phu nhân mời ngài đi qua đánh bài."
Khương Tiễn Lê vốn định cự tuyệt, nhưng vừa nghĩ đến trong ngăn kéo còn có đồ trang điểm mà Diệp Đình Hoan đưa tới, liền nói: "Nói cho nhị thiếu phu nhân, một lát nữa tôi sẽ đến."
Ăn xong điểm tâm, cô trở lại phòng ngủ, rửa mặt, lấy bộ trang điểm kia ra, dùng hết mấy cái, ngay cả nước hoa cũng phun lên.
Còn cố ý thay một bộ váy liền áo tinh xảo.
Cô vốn dĩ đã mắt ngọc mày ngài, thanh lệ xinh đẹp.
Cách ăn mặc này, càng đẹp như tiên nữ hạ phàm.
Vừa vào chỗ ở của Hà Hân Nhiên, hai mắt nhị thiếu gia Tạ Cảnh Phong sáng bừng lên, không nhịn được nói: "Hôm nay thím tư thật đẹp, tiểu tử kia cưới được thím cũng là tích đức từ kiếp trước."
Đại thiếu phu nhân Quý Văn Tình và tam thiếu phu nhân Lục Tiểu Phỉ cũng tán dương theo.
"Nhìn thím tư này muốn khuôn mặt có khuôn mặt, muốn dáng người có dáng người, thật sự là mỹ nhân hiếm có."
"Chủ yếu nhất là còn trẻ, quá hâm mộ."
Khương Tiễn Lê cười cười, "Ba chị dâu cũng đều là đại mỹ nhân."
Hà Hân Nhiên ở bên cạnh trong lòng ghen ghét không thôi, nói: "Tôi thấy trên mặt thím tư trắng bệch phát sáng, là bôi phấn đúng không?"
Khương Tiễn Lê thẹn thùng sờ mặt mình: "Bị chị dâu nói đúng rồi, hôm nay em dùng đồ trang điểm mà một người bạn của Cảnh Thành tặng, nói là nhập khẩu từ nước ngoài, nếu ba vị chị dâu thích, em sẽ bảo Cảnh Thành nghĩ cách mua thêm ba bộ nữa."
Hà Hân Nhiên nói: "Vậy thì quá tốt rồi, thứ tốt này nên để mọi người cùng chia sẻ."
Cô ta đã nói Khương Tiễn Lê là một con nhóc nhà nghèo làm sao có thể lớn lên giống như Thiên Tiên, thì ra đều là công lao của đồ trang điểm.
Chờ cô ta dùng được đồ trang điểm nhập khẩu này, nhất định cũng có thể xinh đẹp như hoa, khiến lão chồng cô ta mê chết.
Khương Tiễn Lê cười cười, "Việc nhỏ, cô ta cũng không phải cố ý."
Tạ Cảnh Thành lại lấy từ trong ví ra một xấp tiền: "Cô cầm lấy ba nghìn tệ này, cuối tuần lúc rảnh rỗi cũng đi học bằng lái. Chờ qua ít ngày nữa, tôi lại mua cho cô một chiếc xe, như vậy sau này cô có chuyện gì, có thể tự mình lái xe."
Khương Tiễn Lê nuốt một hạt dưa xuống, thiếu chút nữa bị nghẹn.
Thời đại này một chiếc xe phải hai mươi vạn!
Nhà họ Tạ tuy hào phóng, nhưng bây giờ vẫn là hai ông bà nhà họ Tạ làm chủ, sao Tạ Cảnh Thành lại có nhiều tiền như vậy?
Chẳng lẽ anh ở bên ngoài cũng có kinh doanh?
Nhưng đừng quan tâm thế nào, chồng cô hào phóng với cô như vậy, cô nhất định phải săn sóc, dịu dàng lại hiểu chuyện.
Sau khi bỏ tiền vào túi, cô vội vàng rót cho Tạ Cảnh Thành một tách trà.
Cười tươi nói: "Thật sự là quá cảm ơn anh, anh là người đối xử với tôi tốt nhất trên đời này."
Tạ Cảnh Thành nâng chén trà lên nhấp một ngụm, khóe môi cũng không tự chủ được mà nhếch lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô nhóc này vẫn còn nhỏ tuổi, dễ dỗ.
Cho chút tiền như vậy, mua xe cho, liền cảm động rối tinh rối mù.
Hôm sau.
Khương Tiễn Lê ngủ một giấc tới khi tỉnh lại, Tạ Cảnh Thành đã ra ngoài.
Trong phòng ăn, thím Vương đã chuẩn bị xong bữa sáng.
Bánh trứng gà, chả giò chiên, canh gà ác.
Đang ăn, điện thoại vang lên.
Thím Vương sau khi nhận lấy, nói với Khương Tiễn Lê: "Tứ thiếu phu nhân, nhị thiếu phu nhân mời ngài đi qua đánh bài."
Khương Tiễn Lê vốn định cự tuyệt, nhưng vừa nghĩ đến trong ngăn kéo còn có đồ trang điểm mà Diệp Đình Hoan đưa tới, liền nói: "Nói cho nhị thiếu phu nhân, một lát nữa tôi sẽ đến."
Ăn xong điểm tâm, cô trở lại phòng ngủ, rửa mặt, lấy bộ trang điểm kia ra, dùng hết mấy cái, ngay cả nước hoa cũng phun lên.
Còn cố ý thay một bộ váy liền áo tinh xảo.
Cô vốn dĩ đã mắt ngọc mày ngài, thanh lệ xinh đẹp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cách ăn mặc này, càng đẹp như tiên nữ hạ phàm.
Vừa vào chỗ ở của Hà Hân Nhiên, hai mắt nhị thiếu gia Tạ Cảnh Phong sáng bừng lên, không nhịn được nói: "Hôm nay thím tư thật đẹp, tiểu tử kia cưới được thím cũng là tích đức từ kiếp trước."
Đại thiếu phu nhân Quý Văn Tình và tam thiếu phu nhân Lục Tiểu Phỉ cũng tán dương theo.
"Nhìn thím tư này muốn khuôn mặt có khuôn mặt, muốn dáng người có dáng người, thật sự là mỹ nhân hiếm có."
"Chủ yếu nhất là còn trẻ, quá hâm mộ."
Khương Tiễn Lê cười cười, "Ba chị dâu cũng đều là đại mỹ nhân."
Hà Hân Nhiên ở bên cạnh trong lòng ghen ghét không thôi, nói: "Tôi thấy trên mặt thím tư trắng bệch phát sáng, là bôi phấn đúng không?"
Khương Tiễn Lê thẹn thùng sờ mặt mình: "Bị chị dâu nói đúng rồi, hôm nay em dùng đồ trang điểm mà một người bạn của Cảnh Thành tặng, nói là nhập khẩu từ nước ngoài, nếu ba vị chị dâu thích, em sẽ bảo Cảnh Thành nghĩ cách mua thêm ba bộ nữa."
Hà Hân Nhiên nói: "Vậy thì quá tốt rồi, thứ tốt này nên để mọi người cùng chia sẻ."
Cô ta đã nói Khương Tiễn Lê là một con nhóc nhà nghèo làm sao có thể lớn lên giống như Thiên Tiên, thì ra đều là công lao của đồ trang điểm.
Chờ cô ta dùng được đồ trang điểm nhập khẩu này, nhất định cũng có thể xinh đẹp như hoa, khiến lão chồng cô ta mê chết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro