Cám dỗ ngọt ngào
Tâm Ngữ Phong
2024-07-14 18:04:59
Nửa giờ sau, Diệp Thanh mặc bộ đồ ngủ cổ áo hình chữ V thoải mái bước ra,
Thời Úy nhất thời không nhịn được nhìn sang.
Sau khi tắm xong, tóc Diệp Thanh có chút ướt át tán loạn, gương mặt tinh xảo có chút hơi nước cùng ửng đỏ, làn da nõn nà, lộ ra cần cổ thon dài cùng xương quai xanh hấp dẫn, vô cùng chọc ghẹo người ta.
Lông mi dài nhọn của cậu nhẹ nhàng nhấp nháy nhìn về phía Thời Úy, làn môi đỏ mỏng nhẹ cong: "Tôi tắm xong rồi, cậu đi đi"
Trái tim Thời Úy giờ khắc này nhảy rất nhanh, yết hầu hơi chuyển động, cả người nóng ran.
Âm thầm khắc chế bản thân một chút, Thời Úy kéo cậu ngồi xuống ghế sô pha, tìm máy sấy tóc, mở ra giúp cậu thôi tóc, động tác rất nhẹ nhàng: "Tôi giúp cậu sấy khô tóc"
"Tôi có thể tự làm"
Diệp Thanh có chút ngượng ngùng, Thời Úy vẫn nhẹ nhàng giúp cậu sấy tóc, ngón tay thon dài nhẹ nhàng giao thao trên đầu cậu, làm cho da đầu Diệp Thanh có chút tê dại.
Thời Úy cúi đầu, nhìn thấy đôi tai thanh khiết như bạch ngọc của cậu hơi đỏ lên, âm thầm cong môi mỉm cười, ngón tay nhẹ động, như có như không nhẹ nhàng lướt qua vành tai trắng tinh của cậu.
"Ưm"
Diệp Thanh tựa như bị điện giật vậy, cả người tê dại, vội vàng dùng tay bịt kín lỗ tai.
"Sao vậy?"
Thời Úy giả vờ mặt đầy kinh ngạc, vẻ mặt có chút nghi ngờ.
"Không...không có gì!"
Diệp Thanh xoa xoa lỗ tai, lỗ tai cậu là nơi nhạy cảm, bị Thời Úy đụng vào như vậy, cậu có chút xấu hổ vì cảm giác của mình vừa rồi.
Thời Úy không chọc Diệp Thanh nữa, sau khi giúp cậu sấy tóc thì đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.
Diệp Thanh xoa bóp vành tai vừa rồi bị Thời Úy chạm qua, cảm giác tựa như còn có chút tê dại cùng cảm giác ngứa, cậu dứt khoát nằm sấp ở trên giường xem di động.
Sau khi vào phòng tắm, trong đầu Thời Úy không nhịn được hiện ra dáng vẻ dụ người của Diệp Thanh lúc vừa tắm xong bước ra, còn có phản ứng nhạy cảm vừa rồi bị chạm vào vành tai, tiếng "Ưm" nhẹ kia vang vọng trong đầu Thời Úy, tựa như mang một dòng điện, khiến cho sức sống ở nơi nào đó trong nháy mắt tăng lên cả trăm lần.
Đây thật là hành hạ ngọt ngào! Thời Úy cong môi.
Một lát sau, trong phòng tắm vang lên tiếng thở dốc trầm thấp u ám...
Diệp Thanh nằm sấp ở trên giường chơi điện thoại, không hiểu sao hôm nay Thời Úy tắm lâu như vậy, khoảng hơn một giờ sau mới ra ngoài.
Cửa vang lên thanh âm ken két, Thời Úy chỉ bọc khăn tắm bước ra.
"Tôi tắm xong rồi"
Diệp Thanh nghe thấy giọng Thời Úy ngẩng đầu lên, đập vào mắt là hình ảnh khiến cho cậu đỏ mặt tim đập nhanh.
Tóc Thời Úy có chút mất trật tự, một ít giọt nước chưa lau khô theo gò má vô cùng tuấn mỹ của cậu ta chảy xuống thân thể.
Thân thể cậu ta cao lớn rắn chắc, bờ vai rộng, eo thon, có đường cong lưu loát, cơ bụng hiện rõ tám khối bắp thịt, hai chân thon dài có lực từng bước từng bước đi tới hướng Diệp Thanh, lại làm cho Diệp Thanh cảm thất có chút áp bức cùng hoảng hốt vô hình, nhịp tim đập rối loạn.
"Tôi...Tôi đi xuống mua chai nước!"
Không biết tại sao, Diệp Thanh có chút bối rối và căng thẳng, vì hóa giải loại cảm giác kỳ quái này, cậu bỏ lại một câu như vậy rồi chạy đi mở cửa ra ngoài.
Thời Úy nhìn bóng lưng Diệp Thanh vội vàng đi ra, gương mặt lạnh lùng câu môi hiện ra một nụ cười, đây là xấu hổ sao!
Thời Úy thấy Diệp Thanh đi ra vội vàng ngay cả thẻ mở cửa phòng cũng quên cầm, sợ mình sấy tóc sẽ không nghe được tiếng gõ cửa đành mở cửa phòng ra một chút, tiện cho Diệp Thanh trở lại.
Qua mấy phút sau, Thời Úy nghe thấy có người nhẹ nhàng đẩy cửa mở ra, cho rằng Diệp Thanh đã trở lại, quay đầu nhìn sang mới phát hiện là Hạ Tuấn Hi nhiều lần tới bắt chuyện.
"Đi ra ngoài!" Thời Úy cau mày, ánh mắt lạnh như băng.
Hạ Tuấn Phi chỉ mặc một bộ đồ ngủ màu đen mang chút hấp dẫn, một người đàn ông, đồ ngủ vừa cám dỗ lại sexy, lộ ra một mảng da thịt trắng nõn.
Lúc này, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Thời Úy, thấy cậu ta chỉ quấn khăn tắm làm hắn nuốt nước bọt một cái, ánh mắt quyến rũ nhìn về phía Thời Úy: "Máy nước nóng phòng tôi bị hỏng, có thể tới đây mượn dùng một chút không?"
Nói xong thậm chí còn nhẹ nhàng vén áo lên, lộ ra bả vai cùng bộ ngực phong phanh.
Thời Úy tự nhận tính khí bản thân coi như không tệ, mặc dùng hơi lạnh lùng một chút nhưng không tính là nóng nảy, có thể lúc này, cậu ta chỉ muốn ném người trước mặt ra bên ngoài.
"Bây giờ, ngay, lập tức, biến mất khỏi phòng tôi!"
Giờ khắc này gương mặt Thời Úy lạnh lùng, ánh mắt lạnh như băng khiến cho cậu ta toát ra mấy phần nguy hiểm.
Hạ Tuấn Hi bị ánh mắt Thời Úy nhìn có chút nhũn chân, nhưng vẫn cố chấp không thay đổi, lại giả vờ dáng vẻ như vô tình không đứng vững, nhào về phía Thời Úy.
Mà Diệp Thanh mua xong nước đi lên, chính là đúng lúc lúng túng này trở về, cậu vừa vặn thấy Hạ Tuấn Hi ăn mặc quần áo hở hang sexy nhào về phía trong ngực Thời Úy.
Một loại ưu tư không vui khó hiểu xông lên đầu, Diệp Thanh cau mày nhìn hai người, đang lúc cậu cho rằng Thời Úy sẽ đỡ Hạ Tuấn Hi, không ngờ Thời Úy lại trực tiếp vung một nắm đấm ra ngoài, Hạ Tuấn Hi nhất thời kêu thảm một tiếng, trên mặt nhiều thêm một quầng thâm mắt.
Chuyện xảy ra bất ngờ làm cho Diệp Thanh sửng sốt một giây, nhìn thoáng qua Hạ Tuấn Hi che mắt kêu rên, nhất thời có một loại xúc động đặc biệt muốn cười, nhưng mà bây giờ người ta thống khổ như vậy, cậu cười lại không hay, chỉ có thể cố gắng kìm nén.
Thời Úy kéo Diệp Thanh ra phía sau, rút cái khăn giấy lau nắm tay một chút, nói với Hạ Tuấn Hi: "Cút! Nếu không tôi không ngại làm cho vết thương trên mặt cậu trở nên cân đối hơn một chút!"
Hạ Tuấn Hi nghe vậy cũng không đoái hoài tới dụ dỗ Thời Úy nữa, nhất thời hình tượng gì đều mất hết, khóc lóc chạy đi.
Đóng cửa lại, Diệp Thanh rốt cuộc không cần kìm nén, bật cười: "Tại sao tôi lại cảm thấy buồn cười như vậy! Haha"
Thời Úy cau mày, đi rứa tay, mới dùng sức xóa bóp đầu Diệp Thanh một chút: "Cười cái gì, hắn thật sự quá phiền!"
"Ha ha"
Diệp Thanh cười nói: "Đột nhiên tôi phát hiện, cậu có lúc rất thú vị!"
"Phải không? Cậu là người đầu tiên nói tôi như vậy!"
Chưa từng có ai nói cậu ta thú vị, từ nhỏ cậu ta đã thành thục chững chạc hơn những đứa trẻ cùng lứa, hơn nữa không quá thích cười, người khác nói về cậu ta nhiều nhất là lạnh lùng, chững chạc, thông minh.
"Đúng vậy, tôi cảm thấy cậu rất thú vị!"
"Vậy cậu thích không?" Thời Úy bất ngờ hỏi ra câu này.
"...Thích"
Diệp Thanh dừng lại một chút, luôn cảm thấy lời này có chút kỳ quái, nhưng nếu như khi làm bạn với cậu ta, cậu thật sự rất thích, cho nên trả lời thích.
Thời Úy biết "thích" Diệp Thanh nói lúc này, chẳng qua là thích đối với bằng hữu, nhưng cậu ta tin tưởng, sớm muộn sẽ có một ngày, Diệp Thanh nói thích với cậu ta sẽ biến thành một loại thích khác.
Phòng lớn chỉ có một giường, một chăn. Mặc dù tương đối lớn, nhưng hai người thanh niên thân cao chân dài cùng đắp vẫn có chút nhỏ, sau khi hai người chui vào trong chăn phải dựa vào gần một chút mới có thể cùng đắp.
Ban đêm nhiệt độ trên núi có thể thấp hơn một chút so với dưới núi, Diệp Thanh đang đắp chăn, có thể cảm giác được nhiệt độ cơ thể Thời Úy, cái này làm cho cậu có chút không quen cùng căng thẳng.
"Đi ngủ!" Thời Úy vỗ nhẹ lên lưng Diệp Thanh, đã sớm phát hiện cậu căng thẳng.
Mặc dù lúc này cậu rất muốn ôm Diệp Thanh vào trong lòng, nhưng vì từng bước phát triển không thể dọa cậu, cậu ta chỉ có thể âm thầm nhẫn nại.
Coi như không có ôm ấp hôn nhẹ, chỉ đơn giản dựa chung một chỗ như vậy, thân thể cậu ta cũng không nhịn được nổi lên phản ứng.
Thì ra cùng người mình thích ngủ chung một chỗ, nhẫn nhịn không đi đụng chạm, ôm ấp lại khó đến vậy, đây thật là loại cám dỗ ngọt ngào.
"Tôi bóp vai cho cậu, không chừng cậu sẽ ngủ nhanh hơn một chút"
"Không cần, cậu cũng mệt cả ngày rồi, đi ngủ đi!"
"Không sao!"
Vì hóa giải căng thẳng của Diệp Thanh, ngón tay thon dài của Thời Úy đè lên bả vai Diệp Thanh, nhẹ nhàng xoa lên cổ gáy cùng bả vai cậu, không biết qua bao lâu, cho đến khi nghe thấy hô hấp Diệp Thanh trở nên đều đều, thấy cậu ngủ, Thời Úy mới dừng lại.
Thời Úy nhìn Diệp Thanh ngủ say, hai người cách nhau gần như vậy, cậu ta nghiêng đầu là có thể nhìn thấy vẻ mặt an tĩnh tốt đẹp lúc ngủ của cậu.
Tầm mắt từ lông mi dày đặc xoắn lên của cậu, chuyển tới chóp mũi cao thẳng, rơi vào trên môi đỏ thắm mê người của cậu, giờ khắc này sự khắc chế của cậu ta rốt cuộc cũng sụp đổ, cũng không kìm nén được cảm thụ trong lòng nữa, chậm rãi cúi đầu, cẩn thận hôn lên.
Hai đôi môi dán vào nhau, giống như điện giật, một cỗ run rẩy khiến cho nội tâm Thời Úy trong nháy mắt dấy lên ngọn lửa, cậu vội vàng đứng lên rời khỏi người Diệp Thanh, cậu ta sợ tiếp tục gần gũi Diệp Thanh, sẽ khiến cho cậu ta làm ra một số chuyện không cách nào khắc chế.
"Phù!" Thời Úy thở hổn hển, thức dậy đi vào phòng vệ sinh giải quyết một phen, lại tắm bằng nước lạnh như băng, thật vất vả mới loại bỏ được lửa nóng.
Sáng sớm, Diệp Thanh một đêm ngủ ngon tựa vào một nơi ấm áp thoải mái, nhẹ nhàng cọ một cái, trong lòng cảm khái, gối này thật là thoải mái. Cảm khái xong còn dùng tay sờ một chút, xúc cảm bóng loáng mềm mại, bền chắc lại co dãn.
"Hừ!" Trước người truyền đến một tiếng kêu rên trầm thấp mê người, Diệp Thanh có chút nghi ngờ, tiếng gì vậy?
Hắn mơ mơ màng màng mở mắt, đập vào mắt chính là một lồng ngực cường tráng, lại ngẩng đầu lên một cái, liền đối mặt với gương mặt tuấn mỹ không tỳ vết của Thời Úy, thân thể hai người dán chặt, lúc này đôi mắt thâm thúy của Thời Úy đang âm trầm nhìn cậu.
"Tôi... Tôi không phải cố ý!", Diệp Thanh nhất thời giật mình một cái, vội vàng từ trong ngực Thời Úy bò dậy nhảy xuống giường, gò má ửng đỏ giải thích: "Tôi mới vừa rồi chưa tỉnh ngủ, không có ý gì khác!"
"A ~", Thời Úy thấy vậy khẽ cười ra tiếng, thân hình cao lớn từ trên giường bước lên sàn nhà bằng gỗ, từng bước từng bước đi về phía Diệp Thanh.
Lúc này trên người cậu ta chỉ mặc một cái quần lót, thân thể cao lớn rắn rỏi đường cong cơ bắp lưu loát hoàn mỹ, kích thích hormon nổ tung, theo từng nhịp bước đi đi lại lại của cậu ta, Diệp Thanh không cẩn thận nhìn thấy nét cao ngạo nam tính đặc thù của cậu ta.
Diệp Thanh nhất thời cảm thấy máu nóng trào ngược lên trên mặt, trên mặt trong nháy mắt trải rộng đỏ rực, ánh mắt cũng lập tức không dám nhìn nữa, né tránh dời về phía bàn bên cạnh.
Đồng thời trong lòng không nhịn được có chút đố kỵ cùng thán phục, thể lực tốt như vậy, tiền vốn còn hùng hậu như vậy, thật là làm cho cậu vừa đố kỵ lại xấu hổ, lần sau cậu quyết định tuyệt đối không cùng đi nhà vệ sinh với Thời Úy, nếu không tìm ngược!
Theo nhịp bước Thời Úy cách Diệp Thanh càng ngày càng gần, Diệp Thanh nhất thời tim đập có chút mất cân bằng, hốt hoảng xoay người, nhanh chóng trốn vào phòng vệ sinh: "Tôi đi đánh răng!"
Thời Úy nhìn Diệp Thanh chạy mất dạng, khóe miệng cong lên mỉm cười, là xấu hổ đi! Nhưng cậu ta muốn an ủi cậu một chút, sờ đầu cậu một cái, không ngờ lại đem người hù chạy.
__________________________
Editor có lời muốn nói: Tung bông cho nụ hôn đầu tiên =]]
Thời Úy nhất thời không nhịn được nhìn sang.
Sau khi tắm xong, tóc Diệp Thanh có chút ướt át tán loạn, gương mặt tinh xảo có chút hơi nước cùng ửng đỏ, làn da nõn nà, lộ ra cần cổ thon dài cùng xương quai xanh hấp dẫn, vô cùng chọc ghẹo người ta.
Lông mi dài nhọn của cậu nhẹ nhàng nhấp nháy nhìn về phía Thời Úy, làn môi đỏ mỏng nhẹ cong: "Tôi tắm xong rồi, cậu đi đi"
Trái tim Thời Úy giờ khắc này nhảy rất nhanh, yết hầu hơi chuyển động, cả người nóng ran.
Âm thầm khắc chế bản thân một chút, Thời Úy kéo cậu ngồi xuống ghế sô pha, tìm máy sấy tóc, mở ra giúp cậu thôi tóc, động tác rất nhẹ nhàng: "Tôi giúp cậu sấy khô tóc"
"Tôi có thể tự làm"
Diệp Thanh có chút ngượng ngùng, Thời Úy vẫn nhẹ nhàng giúp cậu sấy tóc, ngón tay thon dài nhẹ nhàng giao thao trên đầu cậu, làm cho da đầu Diệp Thanh có chút tê dại.
Thời Úy cúi đầu, nhìn thấy đôi tai thanh khiết như bạch ngọc của cậu hơi đỏ lên, âm thầm cong môi mỉm cười, ngón tay nhẹ động, như có như không nhẹ nhàng lướt qua vành tai trắng tinh của cậu.
"Ưm"
Diệp Thanh tựa như bị điện giật vậy, cả người tê dại, vội vàng dùng tay bịt kín lỗ tai.
"Sao vậy?"
Thời Úy giả vờ mặt đầy kinh ngạc, vẻ mặt có chút nghi ngờ.
"Không...không có gì!"
Diệp Thanh xoa xoa lỗ tai, lỗ tai cậu là nơi nhạy cảm, bị Thời Úy đụng vào như vậy, cậu có chút xấu hổ vì cảm giác của mình vừa rồi.
Thời Úy không chọc Diệp Thanh nữa, sau khi giúp cậu sấy tóc thì đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.
Diệp Thanh xoa bóp vành tai vừa rồi bị Thời Úy chạm qua, cảm giác tựa như còn có chút tê dại cùng cảm giác ngứa, cậu dứt khoát nằm sấp ở trên giường xem di động.
Sau khi vào phòng tắm, trong đầu Thời Úy không nhịn được hiện ra dáng vẻ dụ người của Diệp Thanh lúc vừa tắm xong bước ra, còn có phản ứng nhạy cảm vừa rồi bị chạm vào vành tai, tiếng "Ưm" nhẹ kia vang vọng trong đầu Thời Úy, tựa như mang một dòng điện, khiến cho sức sống ở nơi nào đó trong nháy mắt tăng lên cả trăm lần.
Đây thật là hành hạ ngọt ngào! Thời Úy cong môi.
Một lát sau, trong phòng tắm vang lên tiếng thở dốc trầm thấp u ám...
Diệp Thanh nằm sấp ở trên giường chơi điện thoại, không hiểu sao hôm nay Thời Úy tắm lâu như vậy, khoảng hơn một giờ sau mới ra ngoài.
Cửa vang lên thanh âm ken két, Thời Úy chỉ bọc khăn tắm bước ra.
"Tôi tắm xong rồi"
Diệp Thanh nghe thấy giọng Thời Úy ngẩng đầu lên, đập vào mắt là hình ảnh khiến cho cậu đỏ mặt tim đập nhanh.
Tóc Thời Úy có chút mất trật tự, một ít giọt nước chưa lau khô theo gò má vô cùng tuấn mỹ của cậu ta chảy xuống thân thể.
Thân thể cậu ta cao lớn rắn chắc, bờ vai rộng, eo thon, có đường cong lưu loát, cơ bụng hiện rõ tám khối bắp thịt, hai chân thon dài có lực từng bước từng bước đi tới hướng Diệp Thanh, lại làm cho Diệp Thanh cảm thất có chút áp bức cùng hoảng hốt vô hình, nhịp tim đập rối loạn.
"Tôi...Tôi đi xuống mua chai nước!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không biết tại sao, Diệp Thanh có chút bối rối và căng thẳng, vì hóa giải loại cảm giác kỳ quái này, cậu bỏ lại một câu như vậy rồi chạy đi mở cửa ra ngoài.
Thời Úy nhìn bóng lưng Diệp Thanh vội vàng đi ra, gương mặt lạnh lùng câu môi hiện ra một nụ cười, đây là xấu hổ sao!
Thời Úy thấy Diệp Thanh đi ra vội vàng ngay cả thẻ mở cửa phòng cũng quên cầm, sợ mình sấy tóc sẽ không nghe được tiếng gõ cửa đành mở cửa phòng ra một chút, tiện cho Diệp Thanh trở lại.
Qua mấy phút sau, Thời Úy nghe thấy có người nhẹ nhàng đẩy cửa mở ra, cho rằng Diệp Thanh đã trở lại, quay đầu nhìn sang mới phát hiện là Hạ Tuấn Hi nhiều lần tới bắt chuyện.
"Đi ra ngoài!" Thời Úy cau mày, ánh mắt lạnh như băng.
Hạ Tuấn Phi chỉ mặc một bộ đồ ngủ màu đen mang chút hấp dẫn, một người đàn ông, đồ ngủ vừa cám dỗ lại sexy, lộ ra một mảng da thịt trắng nõn.
Lúc này, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Thời Úy, thấy cậu ta chỉ quấn khăn tắm làm hắn nuốt nước bọt một cái, ánh mắt quyến rũ nhìn về phía Thời Úy: "Máy nước nóng phòng tôi bị hỏng, có thể tới đây mượn dùng một chút không?"
Nói xong thậm chí còn nhẹ nhàng vén áo lên, lộ ra bả vai cùng bộ ngực phong phanh.
Thời Úy tự nhận tính khí bản thân coi như không tệ, mặc dùng hơi lạnh lùng một chút nhưng không tính là nóng nảy, có thể lúc này, cậu ta chỉ muốn ném người trước mặt ra bên ngoài.
"Bây giờ, ngay, lập tức, biến mất khỏi phòng tôi!"
Giờ khắc này gương mặt Thời Úy lạnh lùng, ánh mắt lạnh như băng khiến cho cậu ta toát ra mấy phần nguy hiểm.
Hạ Tuấn Hi bị ánh mắt Thời Úy nhìn có chút nhũn chân, nhưng vẫn cố chấp không thay đổi, lại giả vờ dáng vẻ như vô tình không đứng vững, nhào về phía Thời Úy.
Mà Diệp Thanh mua xong nước đi lên, chính là đúng lúc lúng túng này trở về, cậu vừa vặn thấy Hạ Tuấn Hi ăn mặc quần áo hở hang sexy nhào về phía trong ngực Thời Úy.
Một loại ưu tư không vui khó hiểu xông lên đầu, Diệp Thanh cau mày nhìn hai người, đang lúc cậu cho rằng Thời Úy sẽ đỡ Hạ Tuấn Hi, không ngờ Thời Úy lại trực tiếp vung một nắm đấm ra ngoài, Hạ Tuấn Hi nhất thời kêu thảm một tiếng, trên mặt nhiều thêm một quầng thâm mắt.
Chuyện xảy ra bất ngờ làm cho Diệp Thanh sửng sốt một giây, nhìn thoáng qua Hạ Tuấn Hi che mắt kêu rên, nhất thời có một loại xúc động đặc biệt muốn cười, nhưng mà bây giờ người ta thống khổ như vậy, cậu cười lại không hay, chỉ có thể cố gắng kìm nén.
Thời Úy kéo Diệp Thanh ra phía sau, rút cái khăn giấy lau nắm tay một chút, nói với Hạ Tuấn Hi: "Cút! Nếu không tôi không ngại làm cho vết thương trên mặt cậu trở nên cân đối hơn một chút!"
Hạ Tuấn Hi nghe vậy cũng không đoái hoài tới dụ dỗ Thời Úy nữa, nhất thời hình tượng gì đều mất hết, khóc lóc chạy đi.
Đóng cửa lại, Diệp Thanh rốt cuộc không cần kìm nén, bật cười: "Tại sao tôi lại cảm thấy buồn cười như vậy! Haha"
Thời Úy cau mày, đi rứa tay, mới dùng sức xóa bóp đầu Diệp Thanh một chút: "Cười cái gì, hắn thật sự quá phiền!"
"Ha ha"
Diệp Thanh cười nói: "Đột nhiên tôi phát hiện, cậu có lúc rất thú vị!"
"Phải không? Cậu là người đầu tiên nói tôi như vậy!"
Chưa từng có ai nói cậu ta thú vị, từ nhỏ cậu ta đã thành thục chững chạc hơn những đứa trẻ cùng lứa, hơn nữa không quá thích cười, người khác nói về cậu ta nhiều nhất là lạnh lùng, chững chạc, thông minh.
"Đúng vậy, tôi cảm thấy cậu rất thú vị!"
"Vậy cậu thích không?" Thời Úy bất ngờ hỏi ra câu này.
"...Thích"
Diệp Thanh dừng lại một chút, luôn cảm thấy lời này có chút kỳ quái, nhưng nếu như khi làm bạn với cậu ta, cậu thật sự rất thích, cho nên trả lời thích.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thời Úy biết "thích" Diệp Thanh nói lúc này, chẳng qua là thích đối với bằng hữu, nhưng cậu ta tin tưởng, sớm muộn sẽ có một ngày, Diệp Thanh nói thích với cậu ta sẽ biến thành một loại thích khác.
Phòng lớn chỉ có một giường, một chăn. Mặc dù tương đối lớn, nhưng hai người thanh niên thân cao chân dài cùng đắp vẫn có chút nhỏ, sau khi hai người chui vào trong chăn phải dựa vào gần một chút mới có thể cùng đắp.
Ban đêm nhiệt độ trên núi có thể thấp hơn một chút so với dưới núi, Diệp Thanh đang đắp chăn, có thể cảm giác được nhiệt độ cơ thể Thời Úy, cái này làm cho cậu có chút không quen cùng căng thẳng.
"Đi ngủ!" Thời Úy vỗ nhẹ lên lưng Diệp Thanh, đã sớm phát hiện cậu căng thẳng.
Mặc dù lúc này cậu rất muốn ôm Diệp Thanh vào trong lòng, nhưng vì từng bước phát triển không thể dọa cậu, cậu ta chỉ có thể âm thầm nhẫn nại.
Coi như không có ôm ấp hôn nhẹ, chỉ đơn giản dựa chung một chỗ như vậy, thân thể cậu ta cũng không nhịn được nổi lên phản ứng.
Thì ra cùng người mình thích ngủ chung một chỗ, nhẫn nhịn không đi đụng chạm, ôm ấp lại khó đến vậy, đây thật là loại cám dỗ ngọt ngào.
"Tôi bóp vai cho cậu, không chừng cậu sẽ ngủ nhanh hơn một chút"
"Không cần, cậu cũng mệt cả ngày rồi, đi ngủ đi!"
"Không sao!"
Vì hóa giải căng thẳng của Diệp Thanh, ngón tay thon dài của Thời Úy đè lên bả vai Diệp Thanh, nhẹ nhàng xoa lên cổ gáy cùng bả vai cậu, không biết qua bao lâu, cho đến khi nghe thấy hô hấp Diệp Thanh trở nên đều đều, thấy cậu ngủ, Thời Úy mới dừng lại.
Thời Úy nhìn Diệp Thanh ngủ say, hai người cách nhau gần như vậy, cậu ta nghiêng đầu là có thể nhìn thấy vẻ mặt an tĩnh tốt đẹp lúc ngủ của cậu.
Tầm mắt từ lông mi dày đặc xoắn lên của cậu, chuyển tới chóp mũi cao thẳng, rơi vào trên môi đỏ thắm mê người của cậu, giờ khắc này sự khắc chế của cậu ta rốt cuộc cũng sụp đổ, cũng không kìm nén được cảm thụ trong lòng nữa, chậm rãi cúi đầu, cẩn thận hôn lên.
Hai đôi môi dán vào nhau, giống như điện giật, một cỗ run rẩy khiến cho nội tâm Thời Úy trong nháy mắt dấy lên ngọn lửa, cậu vội vàng đứng lên rời khỏi người Diệp Thanh, cậu ta sợ tiếp tục gần gũi Diệp Thanh, sẽ khiến cho cậu ta làm ra một số chuyện không cách nào khắc chế.
"Phù!" Thời Úy thở hổn hển, thức dậy đi vào phòng vệ sinh giải quyết một phen, lại tắm bằng nước lạnh như băng, thật vất vả mới loại bỏ được lửa nóng.
Sáng sớm, Diệp Thanh một đêm ngủ ngon tựa vào một nơi ấm áp thoải mái, nhẹ nhàng cọ một cái, trong lòng cảm khái, gối này thật là thoải mái. Cảm khái xong còn dùng tay sờ một chút, xúc cảm bóng loáng mềm mại, bền chắc lại co dãn.
"Hừ!" Trước người truyền đến một tiếng kêu rên trầm thấp mê người, Diệp Thanh có chút nghi ngờ, tiếng gì vậy?
Hắn mơ mơ màng màng mở mắt, đập vào mắt chính là một lồng ngực cường tráng, lại ngẩng đầu lên một cái, liền đối mặt với gương mặt tuấn mỹ không tỳ vết của Thời Úy, thân thể hai người dán chặt, lúc này đôi mắt thâm thúy của Thời Úy đang âm trầm nhìn cậu.
"Tôi... Tôi không phải cố ý!", Diệp Thanh nhất thời giật mình một cái, vội vàng từ trong ngực Thời Úy bò dậy nhảy xuống giường, gò má ửng đỏ giải thích: "Tôi mới vừa rồi chưa tỉnh ngủ, không có ý gì khác!"
"A ~", Thời Úy thấy vậy khẽ cười ra tiếng, thân hình cao lớn từ trên giường bước lên sàn nhà bằng gỗ, từng bước từng bước đi về phía Diệp Thanh.
Lúc này trên người cậu ta chỉ mặc một cái quần lót, thân thể cao lớn rắn rỏi đường cong cơ bắp lưu loát hoàn mỹ, kích thích hormon nổ tung, theo từng nhịp bước đi đi lại lại của cậu ta, Diệp Thanh không cẩn thận nhìn thấy nét cao ngạo nam tính đặc thù của cậu ta.
Diệp Thanh nhất thời cảm thấy máu nóng trào ngược lên trên mặt, trên mặt trong nháy mắt trải rộng đỏ rực, ánh mắt cũng lập tức không dám nhìn nữa, né tránh dời về phía bàn bên cạnh.
Đồng thời trong lòng không nhịn được có chút đố kỵ cùng thán phục, thể lực tốt như vậy, tiền vốn còn hùng hậu như vậy, thật là làm cho cậu vừa đố kỵ lại xấu hổ, lần sau cậu quyết định tuyệt đối không cùng đi nhà vệ sinh với Thời Úy, nếu không tìm ngược!
Theo nhịp bước Thời Úy cách Diệp Thanh càng ngày càng gần, Diệp Thanh nhất thời tim đập có chút mất cân bằng, hốt hoảng xoay người, nhanh chóng trốn vào phòng vệ sinh: "Tôi đi đánh răng!"
Thời Úy nhìn Diệp Thanh chạy mất dạng, khóe miệng cong lên mỉm cười, là xấu hổ đi! Nhưng cậu ta muốn an ủi cậu một chút, sờ đầu cậu một cái, không ngờ lại đem người hù chạy.
__________________________
Editor có lời muốn nói: Tung bông cho nụ hôn đầu tiên =]]
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro