Trọng Sinh Đổi Chồng Với Em Gái, Tôi Vượng Phu Làm Phú Bà

Chương 6

2024-11-22 04:10:21

Thẩm Đường nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

Nhưng dù sao cô cũng là người chủ động nhìn chằm chằm người ta trước.

Thêm nữa, bây giờ cô đang cần nhờ vả, nên dù thái độ của anh ta có tệ đến đâu, cô vẫn quyết định nhịn, mạnh dạn ngồi xuống đối diện anh ta.

“Chào anh, tôi là Thẩm Đường, chị gái của Thẩm Mai.

Do một số việc xảy ra, người kết hôn với anh sẽ là tôi.

Tôi biết có lẽ anh không muốn kết hôn, cũng không thích bị người khác quản thúc.

Tôi có thể hứa với anh, nếu chúng ta kết hôn, anh thế nào trước đây, sau này vẫn vậy.

Anh muốn làm gì thì làm, tôi tuyệt đối không can thiệp.

Tôi cũng không yêu cầu anh điều gì, nếu cần thiết, tôi còn có thể giúp anh che giấu mọi chuyện.

Dù sao thì anh cũng phải lấy vợ, vậy tại sao không cân nhắc tôi?”

Ngụy Trì đánh giá cô gái nhỏ ngồi trước mặt.

Dáng người cô thanh mảnh, đôi môi đỏ mọng, hàm răng trắng ngần, đôi mắt to ướt át, hàng mi cong dài như đang gõ nhịp trong lòng anh.

Chỉ có điều, mái tóc khô vàng đã tố cáo rằng cô thiếu dinh dưỡng trầm trọng.

Bộ quần áo tuy sạch sẽ nhưng đã cũ đến bạc màu, cho thấy cô sống không mấy dễ dàng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hoàn toàn khác xa vẻ ngoài rực rỡ của em gái cô, Thẩm Mai, người mà anh từng gặp.

Cô gái này trông vô cùng trong sáng, không hề có chút sát khí, như thể không thể gây hại cho ai.

Nhưng vừa mở miệng, cô đã đánh trúng điểm yếu của anh.

Ngụy Trì bắt đầu thấy thú vị.

Anh nghiêng người về phía cô, hai tay chống lên bàn, khuôn mặt đẹp trai phóng đại trước mắt Thẩm Đường.

“Oh? Cô muốn lấy tôi thật à?”

Đối diện với gương mặt quyến rũ này, tim Thẩm Đường bất giác đập nhanh, suy nghĩ cũng chậm đi nửa nhịp.

Hiểu ra anh vừa nói gì, cô thành thật gật đầu, định nói thêm vài lời để thuyết phục anh.

“Tôi biết rồi.”

Ngụy Trì uống cạn ly rượu, một tay nhấc áo khoác vắt lên vai rồi sải bước đi thẳng ra ngoài.

Thẩm Đường ngồi sững tại chỗ.

Câu “tôi biết rồi” nghĩa là sao? Đồng ý hay không đồng ý đây?

Cô còn rất nhiều điều chưa nói, sao người này lại bỏ đi như vậy?

Người trưởng thành mà, không đồng ý nghĩa là từ chối, đúng không?

Thẩm Đường ôm khuôn mặt đỏ bừng, hét lên trong lòng:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Aaaaaaa, làm sao đây, hỏng chuyện rồi!

Cô muốn khóc quá. Vất vả phấn đấu nửa đời người mới có được mọi thứ.

Còn chưa kịp tận hưởng cuộc sống, sao đã trọng sinh về những năm 70 thiếu ăn thiếu mặc này.

Không có chứng minh thư, sổ hộ khẩu thì bị mẹ kế giữ chặt.

Ra ngoài làm gì cũng cần giấy giới thiệu, mua một hạt gạo cũng phải có tem phiếu lương thực.

Ngoài kết hôn, Thẩm Đường không nghĩ ra cách nào để thoát khỏi mẹ kế và ông bố tồi tệ.

Nhưng ngay cả chuyện cưới xin cô cũng làm hỏng, khiến cô chán nản đến cùng cực.

***

Thẩm Đường trở về nhà, thấy cả Thẩm Gia Vượng, Lý Thiến Thiến và Thẩm Mai đều đang đợi ăn cơm.

Thật là hiếm khi.

“Cuối cùng cũng chịu về rồi? Người không biết còn tưởng cô đi theo gã đàn ông nào chẳng ra gì nữa chứ.”

Lý Thiến Thiến mở miệng là kiểu giọng điệu châm chọc quen thuộc.

Thẩm Đường định nói lại thì Thẩm Gia Vượng đã lên tiếng trước.

“Sao lại nói thế? Có bà mẹ nào nói con mình như vậy không?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Đổi Chồng Với Em Gái, Tôi Vượng Phu Làm Phú Bà

Số ký tự: 0