Trọng Sinh Trở Về 70, Mỹ Nhân Kiều Diễm Có Một Gia Đình Sung Túc

Chương 12

2024-12-17 18:25:15

Niềm vui của Vương Xuân Phân chưa kịp vào nhà đã bị chặn đứng.

Mùi trứng thơm lừng thế này, con hồ ly Hứa Chi Miểu này chắc đã lấy hết trứng gà trong nhà làm món rồi!

Vương Xuân Phân giận đến bốc hỏa, giọng mắng còn lớn hơn: “Nhà chỉ có bấy nhiêu trứng, mà mày ăn cho hết sạch! Đồ lười biếng, còn trộm đồ trong nhà! Nếu mày không trả lại, tao sẽ không để yên!”

Đến cả bữa cơm cũng không yên ổn!

Hứa Chi Miểu cau mày, chậm rãi đưa miếng trứng cuối cùng vào miệng, thản nhiên đáp: “Không trả.”

“Cái... cái gì?!”

Vương Xuân Phân như nghe thấy điều không thể tin nổi, mất mấy giây mới phản ứng lại. Bà ta tức đến phát điên: “Mày dám nói lại một lần nữa!”

“Tôi nói...” Hứa Chi Miểu đặt bát xuống, kéo dài giọng: “Không-trả!”

Vương Xuân Phân định tiếp tục nổi giận, nhưng thấy Hứa Chi Miểu nhìn mình, cô nhếch môi nói: “Trứng này là tôi tự mua, tại sao phải trả?”

Cái gì, cô ta tự mua? Vương Xuân Phân sững người, nhanh chóng bước đến tủ, dùng chìa khóa mở khóa.

Trước khi đi, bà đã đếm kỹ tất cả mọi thứ, khóa hết trong tủ, thiếu một hạt gạo bà cũng nhận ra.

Vương Xuân Phân mở tủ, thấy trong giỏ vẫn còn nguyên mười hai quả trứng tròn trĩnh, không thiếu quả nào.

Hứa Chi Miểu nhìn cảnh bà ta lục lọi, cười lạnh một tiếng: “Bà nghĩ ai cũng như bà chắc, ăn trộm bị bắt quả tang, mất mặt đến tận trời.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hứa Chi Miểu đang nói đến một chuyện cũ của Vương Xuân Phân.

Mấy năm trước, Vương Xuân Phân từng lén hái rau trong mảnh vườn của Lưu Thuận Nga và bị bắt quả tang. Khi đó, hai người cãi nhau to, đội trưởng thôn cũng phải ra mặt hòa giải, từ đó đến nay hai người luôn không đội trời chung.

Mặt Vương Xuân Phân đỏ bừng vì xấu hổ, nhưng vẫn không chịu lép vế trước mặt Hứa Chi Miểu, lớn giọng đáp trả: “Mày nói là mày mua trứng, mày lấy đâu ra tiền? Mua ở đâu? Chẳng phải lấy trứng nhà này, vậy chắc chắn là trộm bên ngoài!”

Hứa Chi Miểu bật cười, không ngần ngại khiêu khích: “Sao tôi không có tiền chứ? Trưa nay chẳng phải vừa lấy từ bà hai tệ tiền thuốc sao? Trứng tôi mua của chị Thuận Nga trên đường về.”

Hứa Chi Miểu nhìn vẻ mặt lúng túng, lúc đỏ lúc đen của Vương Xuân Phân, bật cười khẽ.

“Đang làm cái gì đấy?!”

Ngoài sân nhà họ Tần, một người đàn ông trung niên mặc áo chàm xanh đứng nghiêm nghị, nhíu mày trầm giọng hỏi.

Hứa Chi Miểu quay lại, nụ cười trên mặt nhanh chóng tan biến. Màn chính thức bắt đầu rồi. Cô nghĩ.

Ở một nơi khác.

Dưới mái lán cạnh đập đất ở thôn Thanh Hà, huyện Thanh Hà. Vương Nhị Mã đang xì xào với Vương Dưỡng Quý.

“Dưỡng Quý, anh nhìn mặt anh Tần mà xem, căng như dây đàn ấy. Tôi không dám lại gần, anh đi đi.”

Vương Dưỡng Quý quay đầu nhìn, thấy bên đập đất là một người đàn ông trẻ, mặc áo ba lỗ trắng và quần đen.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trọng Sinh Trở Về 70, Mỹ Nhân Kiều Diễm Có Một Gia Đình Sung Túc

Số ký tự: 0