Lần Đầu Uống Rư...
2024-11-06 01:32:36
Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà đã sắp đến giáng sinh. Nhóm của Linh Đan cùng bọn Hải Đăng trong thời gian này cũng thường xuyên liên lạc cũng như hẹn nhau đi chơi đây đó. Thanh xuân không phải nên trôi qua tốt đẹp như vậy sao?
Giáng sinh năm nay Hải Đăng cùng Linh Đan đều không về nhà. Cả bọn hẹn nhau cùng đi Đà Lạt 3 ngày 2 đêm. Từ lúc lên kế hoạch cho chuyến đi, cả bọn đều háo hức không chịu được. Linh Đan cũng tranh thủ thiết kế cho mình một vài bộ quần áo mới. Vì thời gian có hạn, nên cả đám quyết định đi máy bay.
Hải Đăng đem theo một chiếc máy ảnh, trước khi lên máy bay thì chụp hình cả nhóm, cậu muốn lưu giữ những kỉ niệm quý giá này.
Khi đến Đà Lạt đã khoảng 2 giờ chiều. Nhóm của Linh Đan thuê một căn villa cách trung tâm thành phố khoảng 3 đến 4km. Không gian mang phong cách Pháp lãng mạn cùng sân vườn đầy hoa, đặc biệt còn có khu BBQ ngoài trời. Yên Nhi hí hửng chạy khắp xung quanh xem phòng rồi chọn cho bọn cô một căn phòng đẹp và rộng rãi nhất, nhóm Hoàng Minh ngậm ngùi nhận phòng nhỏ hơn. Sau đó lăn ra ngủ đến 5h hơn.
Theo kế hoạch đề ra, ngày đầu tiên đến đây sẽ tổ chức tiệc, ăn uống tại nhà. Cho nên cả đám kéo nhau ra siêu thị mua đồ. Vì ở đây chỉ có Linh Đan biết nấu nướng cho nên cô sẽ phụ trách mua nguyên liệu, Hải Đăng nhận việc đẩy xe giúp cô. Thiên Hương cùng Yên Nhi và Hoàng Minh sẽ đi mua đồ ăn vặt, còn Hạ Lam cùng Vũ Hàn sẽ đi mua nước uống. Trước khi chia nhau ra, Yên Nhi kéo Hạ Lam cùng Vũ Hàn lại một góc rồi thì thầm ranh mãnh:
-Này, chúng ta cũng là người lớn cả rồi, các cậu có muốn thử một chút đồ uống có cồn không?
Hạ Lam cùng Vũ Hàn nhìn nhau, như suy nghĩ một chút, Hạ Lam nói
-Các cậu ấy có chịu không chứ?
Yên Nhi lén nhìn qua bọn Hải Đăng: Thì các cậu cứ mua thôi, đến lúc đó không lẽ các cậu ấy không uống sao.
Vũ Hàn gật đầu: Vậy được, tớ sẽ chọn rượu, các cậu muốn uống loại rượu trái cây hay muốn uống loại nồng độ cao?
Yên Nhi vỗ vai Vũ Hàn: Lớn rồi, uống loại nào cho ra vẻ người lớn một chút, cậu cứ thế mà làm.
Vũ Hàn bật cười.
Bên này, Linh Đan cùng Hải Đăng đi mua nguyên liệu, thấy Linh Đan đứng phân vân giữa hai loại thịt, Hải Đăng hỏi
-Cậu nhìn gì mà chăm chú thế?
-Tớ chọn thịt để nướng, nhưng đồ có vẻ không được tươi lắm
-Hửm, còn nhìn được cái này sao.
Linh Đan đưa hai miếng thịt qua cho cậu xem: Cậu nhìn nè, loại thịt còn tươi là màu sắc sẽ từ hồng nhạt đến đỏ, thịt săn sắc và mịn, không bị nhớt. Còn miếng này có vẻ ướp lạnh khá lâu nên hơi có mùi, và màu cũng không còn đẹp mắt nữa.
Hải Đăng gật gù: Thì ra là vậy.
Linh Đan đi vòng quanh chọn tới chọn lui, Hải Đăng thấy thế thì bật cười
-Đan này, tớ cảm thấy sau này cậu sẽ làm một bà nội trợ tốt đấy.
Linh Đan cũng cười: Thật sao?
Hải Đăng gật đầu nghiêm túc.
Bên này 3 người Yên Nhi cùng Thiên Hương mua rất nhiều đồ ăn vặt, nào là bánh kẹo rồi trái cây, chất đầy cả một giỏ. Hoàng Minh thấy thế muốn cản lại
-Này, các cậu ăn có hết không thế?
Yên Nhi vỗ ngực đảm bảo: Chúng ta nhiều người như thế, chắc chắn ăn hết mà.
Hoàng Minh có vẻ không tin cho lắm: Nhưng tớ thấy hơi nhiều ấy…
Yên Nhi đấm vào vai cậu một cái: Tin tớ đi, các cậu không ăn hết thì tớ ăn hết, lo gì
Hoàng Minh vờ trêu chọc: Thế nếu cậu không ăn hết thì sao?
Yên Nhi suy nghĩ rồi nói: Thì tớ gọi cậu bằng ông nội luôn. Còn nếu tớ ăn hết, cậu phải mua đồ ăn sáng cho tớ một tuần!
Hoàng Minh cười: Chốt kèo!
Yên Nhi: Chốt kèo!
Thiên Hương nhìn hai người trước mắt, có cảm giác chị già dẫn các em đi chơi. Cô thở dài.
Hạ Lam cùng Vũ Hàn qua khu đồ uống, Hạ lam thì chẳng hiểu gì về rượu, còn Vũ Hàn thì lại rất quen thuộc, nên cô chỉ việc đi theo cậu ấy. Cả hai vừa đi vừa buôn chuyện
Vũ Hàn hỏi: Sao lúc trước cậu chọn học nghành kinh doanh quốc tế thế?
-Tớ cũng không biết nữa, lúc ấy tớ cảm thấy mình không đặc biệt yêu thích cái gì cả, thấy bạn bè học kinh doanh nhiều nên tớ cũng chọn theo.
-Vậy sao, tớ thì bắt buộc phải học để về tiếp quản công ty của gia đình.
Hạ Lam nghe như thế thì ánh mắt có chút sáng lên
-Nhà cậu kinh doanh gì thế?
-Chủ yếu là ống nhựa, sắt thép và nhiều thứ khác.
-Vậy cũng rất lớn rồi.
Vũ Hàn ngại ngùng: Cũng không lớn lắm đâu.
Hạ Lam cũng không nói gì thêm, cô có những tính toán trong lòng mà không ai biết được.
Sau khi mua sắm xong thì cả đám quay về. Có vẻ trong khoảng thời gian này mọi người đã thân nhau hơn không ít. Lúc chuẩn bị nguyên liệu, Hải Đăng vẫn chủ động giúp Linh Đan
-Tớ cần làm cái gì thế?
-Cậu đem rau này đi rửa thật sạch nhé!
- Để tớ.
Hạ Lam đi tìm Hải Đăng, thấy cậu đang ở cùng với Linh Đan nên quay ra ngoài giúp mọi người setup cho bữa tối. Trong này Hải Đăng đang loay hoay rửa rau, vì cậu mặc áo tay dài nên có chút vướng víu, nước thấm vào tay áo. Cậu quay sang bảo Linh Đan
-Đan này, cậu giúp tớ xoắn cái tay áo lên với.
Linh Đan bước lại, để không thể hiện việc mình ngại ngùng, cô cố gắng chăm chú giúp cậu kéo tay áo lên. Hải Đăng nhìn cô ở khoảng cách gần thế này, nhìn làn da non mịn cùng song mũi cao cao của cô, lại thêm một mùi hương gì đó thật sự rất dễ chịu. Trước giờ cậu biết Linh Đan rất đẹp, nhưng không nghĩ đến khi nhìn ở khoảng cách gần thế này, cô còn đẹp hơn rất nhiều.
Sau khi chuẩn bị nguyên liệu xong, cô cùng Hải Đăng đem đồ ra khu vực BBQ. Thấy Thiên Hương đang chống tay lườm Yên Nhi, cậu ấy thì đang gãi gãi mũi tỏ vẻ hối lỗi. Linh Đan thắc mắc
-Chuyện gì thế?
Thiên Hương vừa lườm Yên Nhi vừa nói: Cậu ấy bảo Vũ Hàn mua rượu, lại còn loại rượu mạnh cơ đấy.
Yên Nhi mặc dù cãi lại, nhưng giọng nhỏ xíu: Tớ chỉ là muốn thử một chút thôi.
Linh Đan bật cười, giải vây cho Yên Nhi: Cứ thử đi, tớ cũng muốn tập uống dần cho quen, sau này lớn rồi còn phải đi xã giao này nọ, biết uống sẽ là một lợi thế đấy.
Yên Nhi thấy có người giải vây cho mình, chạy lại ôm Linh Đan
-Chỉ có Đan mới tốt với tớ thôi.
Hoàng Minh ghẹo Yên Nhi:
-Ây da, vậy nhớ vừa uống vừa ăn cho hết những thứ cậu mua nhé, tớ còn đợi cậu gọi một tiếng ông nội đây này.
Yên Nhi: Hừm biết rồi, cậu cứ đợi đấy.
Cả bọn cùng ngồi vào bàn, Hải Đăng cùng Linh Đan ngồi cạnh nhau, Hạ Lam ngồi bên tay trái của cậu, Vũ Hàn ngồi bên cạnh Hạ Lam, tiếp theo là Hoàng Minh, Yên Nhi và Thiên Hương.
Vũ Hàn rót cho mỗi người một ly, cả bọn cùng nâng ly uống cạn.
Khi rượu chảy vào cổ họng khiến Linh Đan cảm thấy thật cay nóng và rát nhẹ ở cổ. Đây là cảm giác uống rượu sao?
Giáng sinh năm nay Hải Đăng cùng Linh Đan đều không về nhà. Cả bọn hẹn nhau cùng đi Đà Lạt 3 ngày 2 đêm. Từ lúc lên kế hoạch cho chuyến đi, cả bọn đều háo hức không chịu được. Linh Đan cũng tranh thủ thiết kế cho mình một vài bộ quần áo mới. Vì thời gian có hạn, nên cả đám quyết định đi máy bay.
Hải Đăng đem theo một chiếc máy ảnh, trước khi lên máy bay thì chụp hình cả nhóm, cậu muốn lưu giữ những kỉ niệm quý giá này.
Khi đến Đà Lạt đã khoảng 2 giờ chiều. Nhóm của Linh Đan thuê một căn villa cách trung tâm thành phố khoảng 3 đến 4km. Không gian mang phong cách Pháp lãng mạn cùng sân vườn đầy hoa, đặc biệt còn có khu BBQ ngoài trời. Yên Nhi hí hửng chạy khắp xung quanh xem phòng rồi chọn cho bọn cô một căn phòng đẹp và rộng rãi nhất, nhóm Hoàng Minh ngậm ngùi nhận phòng nhỏ hơn. Sau đó lăn ra ngủ đến 5h hơn.
Theo kế hoạch đề ra, ngày đầu tiên đến đây sẽ tổ chức tiệc, ăn uống tại nhà. Cho nên cả đám kéo nhau ra siêu thị mua đồ. Vì ở đây chỉ có Linh Đan biết nấu nướng cho nên cô sẽ phụ trách mua nguyên liệu, Hải Đăng nhận việc đẩy xe giúp cô. Thiên Hương cùng Yên Nhi và Hoàng Minh sẽ đi mua đồ ăn vặt, còn Hạ Lam cùng Vũ Hàn sẽ đi mua nước uống. Trước khi chia nhau ra, Yên Nhi kéo Hạ Lam cùng Vũ Hàn lại một góc rồi thì thầm ranh mãnh:
-Này, chúng ta cũng là người lớn cả rồi, các cậu có muốn thử một chút đồ uống có cồn không?
Hạ Lam cùng Vũ Hàn nhìn nhau, như suy nghĩ một chút, Hạ Lam nói
-Các cậu ấy có chịu không chứ?
Yên Nhi lén nhìn qua bọn Hải Đăng: Thì các cậu cứ mua thôi, đến lúc đó không lẽ các cậu ấy không uống sao.
Vũ Hàn gật đầu: Vậy được, tớ sẽ chọn rượu, các cậu muốn uống loại rượu trái cây hay muốn uống loại nồng độ cao?
Yên Nhi vỗ vai Vũ Hàn: Lớn rồi, uống loại nào cho ra vẻ người lớn một chút, cậu cứ thế mà làm.
Vũ Hàn bật cười.
Bên này, Linh Đan cùng Hải Đăng đi mua nguyên liệu, thấy Linh Đan đứng phân vân giữa hai loại thịt, Hải Đăng hỏi
-Cậu nhìn gì mà chăm chú thế?
-Tớ chọn thịt để nướng, nhưng đồ có vẻ không được tươi lắm
-Hửm, còn nhìn được cái này sao.
Linh Đan đưa hai miếng thịt qua cho cậu xem: Cậu nhìn nè, loại thịt còn tươi là màu sắc sẽ từ hồng nhạt đến đỏ, thịt săn sắc và mịn, không bị nhớt. Còn miếng này có vẻ ướp lạnh khá lâu nên hơi có mùi, và màu cũng không còn đẹp mắt nữa.
Hải Đăng gật gù: Thì ra là vậy.
Linh Đan đi vòng quanh chọn tới chọn lui, Hải Đăng thấy thế thì bật cười
-Đan này, tớ cảm thấy sau này cậu sẽ làm một bà nội trợ tốt đấy.
Linh Đan cũng cười: Thật sao?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hải Đăng gật đầu nghiêm túc.
Bên này 3 người Yên Nhi cùng Thiên Hương mua rất nhiều đồ ăn vặt, nào là bánh kẹo rồi trái cây, chất đầy cả một giỏ. Hoàng Minh thấy thế muốn cản lại
-Này, các cậu ăn có hết không thế?
Yên Nhi vỗ ngực đảm bảo: Chúng ta nhiều người như thế, chắc chắn ăn hết mà.
Hoàng Minh có vẻ không tin cho lắm: Nhưng tớ thấy hơi nhiều ấy…
Yên Nhi đấm vào vai cậu một cái: Tin tớ đi, các cậu không ăn hết thì tớ ăn hết, lo gì
Hoàng Minh vờ trêu chọc: Thế nếu cậu không ăn hết thì sao?
Yên Nhi suy nghĩ rồi nói: Thì tớ gọi cậu bằng ông nội luôn. Còn nếu tớ ăn hết, cậu phải mua đồ ăn sáng cho tớ một tuần!
Hoàng Minh cười: Chốt kèo!
Yên Nhi: Chốt kèo!
Thiên Hương nhìn hai người trước mắt, có cảm giác chị già dẫn các em đi chơi. Cô thở dài.
Hạ Lam cùng Vũ Hàn qua khu đồ uống, Hạ lam thì chẳng hiểu gì về rượu, còn Vũ Hàn thì lại rất quen thuộc, nên cô chỉ việc đi theo cậu ấy. Cả hai vừa đi vừa buôn chuyện
Vũ Hàn hỏi: Sao lúc trước cậu chọn học nghành kinh doanh quốc tế thế?
-Tớ cũng không biết nữa, lúc ấy tớ cảm thấy mình không đặc biệt yêu thích cái gì cả, thấy bạn bè học kinh doanh nhiều nên tớ cũng chọn theo.
-Vậy sao, tớ thì bắt buộc phải học để về tiếp quản công ty của gia đình.
Hạ Lam nghe như thế thì ánh mắt có chút sáng lên
-Nhà cậu kinh doanh gì thế?
-Chủ yếu là ống nhựa, sắt thép và nhiều thứ khác.
-Vậy cũng rất lớn rồi.
Vũ Hàn ngại ngùng: Cũng không lớn lắm đâu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Lam cũng không nói gì thêm, cô có những tính toán trong lòng mà không ai biết được.
Sau khi mua sắm xong thì cả đám quay về. Có vẻ trong khoảng thời gian này mọi người đã thân nhau hơn không ít. Lúc chuẩn bị nguyên liệu, Hải Đăng vẫn chủ động giúp Linh Đan
-Tớ cần làm cái gì thế?
-Cậu đem rau này đi rửa thật sạch nhé!
- Để tớ.
Hạ Lam đi tìm Hải Đăng, thấy cậu đang ở cùng với Linh Đan nên quay ra ngoài giúp mọi người setup cho bữa tối. Trong này Hải Đăng đang loay hoay rửa rau, vì cậu mặc áo tay dài nên có chút vướng víu, nước thấm vào tay áo. Cậu quay sang bảo Linh Đan
-Đan này, cậu giúp tớ xoắn cái tay áo lên với.
Linh Đan bước lại, để không thể hiện việc mình ngại ngùng, cô cố gắng chăm chú giúp cậu kéo tay áo lên. Hải Đăng nhìn cô ở khoảng cách gần thế này, nhìn làn da non mịn cùng song mũi cao cao của cô, lại thêm một mùi hương gì đó thật sự rất dễ chịu. Trước giờ cậu biết Linh Đan rất đẹp, nhưng không nghĩ đến khi nhìn ở khoảng cách gần thế này, cô còn đẹp hơn rất nhiều.
Sau khi chuẩn bị nguyên liệu xong, cô cùng Hải Đăng đem đồ ra khu vực BBQ. Thấy Thiên Hương đang chống tay lườm Yên Nhi, cậu ấy thì đang gãi gãi mũi tỏ vẻ hối lỗi. Linh Đan thắc mắc
-Chuyện gì thế?
Thiên Hương vừa lườm Yên Nhi vừa nói: Cậu ấy bảo Vũ Hàn mua rượu, lại còn loại rượu mạnh cơ đấy.
Yên Nhi mặc dù cãi lại, nhưng giọng nhỏ xíu: Tớ chỉ là muốn thử một chút thôi.
Linh Đan bật cười, giải vây cho Yên Nhi: Cứ thử đi, tớ cũng muốn tập uống dần cho quen, sau này lớn rồi còn phải đi xã giao này nọ, biết uống sẽ là một lợi thế đấy.
Yên Nhi thấy có người giải vây cho mình, chạy lại ôm Linh Đan
-Chỉ có Đan mới tốt với tớ thôi.
Hoàng Minh ghẹo Yên Nhi:
-Ây da, vậy nhớ vừa uống vừa ăn cho hết những thứ cậu mua nhé, tớ còn đợi cậu gọi một tiếng ông nội đây này.
Yên Nhi: Hừm biết rồi, cậu cứ đợi đấy.
Cả bọn cùng ngồi vào bàn, Hải Đăng cùng Linh Đan ngồi cạnh nhau, Hạ Lam ngồi bên tay trái của cậu, Vũ Hàn ngồi bên cạnh Hạ Lam, tiếp theo là Hoàng Minh, Yên Nhi và Thiên Hương.
Vũ Hàn rót cho mỗi người một ly, cả bọn cùng nâng ly uống cạn.
Khi rượu chảy vào cổ họng khiến Linh Đan cảm thấy thật cay nóng và rát nhẹ ở cổ. Đây là cảm giác uống rượu sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro