Trúc Mã Ốm Yếu Của Tôi Phân Hoá Thành Alpha Đỉnh Cấp

Phiên Ngoại 1....

Trì Tiểu Gia

2025-03-17 07:44:27

Tân sinh viên chật vật làm quen với nhịp sống đại học, nửa đầu học kỳ trôi qua hối hả, chớp mắt đã đến kỳ thi cuối kỳ.Chung Niên Sơ và nhóm bạn thi cuối kỳ tương đối sớm, lúc Lạc Tinh còn đang vùi đầu vào sách vở thì họ đã được nghỉ. Thế là, căn nhà nhỏ của họ mở ra một cảnh tượng Lạc Tinh ngập trong đống tài liệu, Chung Niên Sơ ngày ba bữa cơm nước hầu hạ.Lạc Tinh học các môn chuyên ngành rất chắc. Chỉ trừ toán. Toán cao cấp ở đại học L là nỗi ám ảnh của bao thế hệ sinh viên, với tỉ lệ trượt môn ngất ngưởng, tựa như ngọn núi sừng sững, thách thức mọi kẻ chinh phục. Tuy nói Lạc Tinh không đến mức trượt môn, nhưng cậu muốn lấy học bổng, mua cho Chung Niên Sơ một món quà đắt tiền, cho nên môn toán ít nhất phải được 85 điểm trở lên mới được.10 giờ tối, Chung Niên Sơ bưng một đĩa hoa quả vào thư phòng, Lạc Tinh vẫn đang cắn bút miệt mài học tập.Anh ôn tồn nói: "Tiểu Tinh, ăn chút hoa quả rồi học tiếp đi."Lạc Tinh dường như không nghe thấy, vẫn đang vật lộn với một bài tích phân bất định.Chung Niên Sơ gọi thêm một tiếng, vẫn không lay chuyển được cậu, anh cúi người, ghé sát tai Lạc Tinh."Tiểu Tinh.""Bảo bối.""Heo con."Lạc Tinh bịt tai lại: "Đừng gọi, đừng gọi, anh gọi nữa là em bị choáng á, cuối kỳ trượt môn bây giờ."Chung Niên Sơ cười xoa đầu Lạc Tinh: "Ăn hoa quả trước đi, tối nay anh ôn tập cùng em."Khuôn mặt đang căng thẳng bỗng bừng sáng như hoa nở, Lạc Tinh cầm hoa quả lên ăn ngay.Táo lê gọt vỏ sạch sẽ, để tiện cho Lạc Tinh ăn, Chung Niên Sơ còn bóc sẵn vỏ quýt, tách thành từng múi nhỏ."Anh, anh thật đảm đang, sau này ai lấy được anh chắc chắn hạnh phúc lắm." Lạc Tinh ôm đĩa hoa quả, ăn đến mặt mày hớn hở."Có thể lấy được người đó, anh cũng hạnh phúc lắm." Giọng Chung Niên Sơ trầm thấp, tràn đầy ngọt ngào.Lạc Tinh ngậm một quả dâu tây, ngẩn người một chút, chớp mắt nhìn Chung Niên Sơ, bị anh cắn mất nửa quả. Nước dâu tây đỏ tươi chảy xuống cằm trắng nõn của Lạc Tinh, lại bị môi lưỡi Chung Niên Sơ li.ếm sạch. Trong không gian tĩnh lặng của thư phòng, chỉ còn tiếng thở nhẹ nhàng hòa quyện, và vị ngọt ngào của dâu tây tan chảy trên đầu lưỡi, đánh dấu khoảnh khắc yêu thương nồng nàn.Có Chung Niên Sơ bầu bạn, tâm trạng bực bội vì toán cao cấp của Lạc Tinh dần bình tĩnh lại.Ngoài trời mưa rơi, cậu và Chung Niên Sơ tựa vào nhau, làm bài dưới ánh đèn vàng ấm áp, mệt thì dựa vào vai đối phương nghỉ ngơi một chút, nghe tiếng kim giây tích tắc trôi qua.Tất cả mọi thứ, dường như thời gian quay ngược, trở về thời trung học – những ngày tháng họ cùng nhau học tập, cùng nhau tiến bộ.Thi xong môn cuối cùng, Lạc Tinh không thể chờ đợi được nữa, cùng ngày đã cùng Chung Niên Sơ lên máy bay về nhà.Lạc Dũng và Tống Anh Hồng ra sân bay đón họ, lâu ngày không gặp hai đứa con, Tống Anh Hồng nhớ nhung vô cùng, ôm chặt từng người.Hai vợ chồng đã đặt sẵn nhà hàng, trực tiếp đưa hai người đi ăn một bữa thịnh soạn.Với tư cách là người một nhà.Đây là lần đầu tiên, Lạc Tinh và Chung Niên Sơ chính thức xuất hiện trước mặt ba mẹ cậu với tư cách người yêu.Lúc đầu, cậu còn thấy hơi ngại ngùng, trên xe còn rụt rè không dám nắm tay, chỉ dám lén lút nắm tay dưới gầm bàn, sau đó mới phát hiện, ba mẹ cậu căn bản không coi chuyện yêu đương của hai người là to tát, vẫn ăn uống bình thường, vẫn đối xử với họ như trước đây.Thế là cậu cũng thoải mái, cùng Chung Niên Sơ vô tư thể hiện tình cảm.Cuối cùng, Lạc Dũng uống say, bắt đầu tâm sự với Chung Niên Sơ, vẻ mặt nghiêm túc nói những lời sâu sắc."Sau này con nhất định phải đối xử tốt với Lạc Tinh, như vậy ba mới yên tâm gả thằng bé cho con."Lạc Tinh phun cả ngụm trà, đỏ mặt hét lên: "Ba đừng có giả vờ thông thái, nói xa xôi thế làm gì?"Mẹ cậu ở bên cạnh tiếp lời: "Chẳng lẽ sau này nhóc Sơ lấy người khác không phải con à?"Lạc Tinh nghe vậy liền dựng đứng cả người lên, liếc nhìn Chung Niên Sơ rồi phồng má chất vấn: "Anh dám!!!"Chung Niên Sơ dùng khẩu hình nói "Không dám"."Thế thì được rồi, phòng ngừa chu đáo vẫn tốt hơn." Ba cậu nói xong, lau nước mắt, có cảm giác như bắp cải nhà mình cuối cùng cũng được heo ủi đi.Lạc Tinh: "..."Ba cậu chưa bao giờ mất mặt như vậy, thật không dám nhìn, chắc ngày mai tỉnh rượu sẽ không dám nhìn mặt ai.Lạc Tinh thầm chê bai, nhưng trong mùa đông lạnh giá, lòng cậu lại ấm áp vô cùng.Cảm giác hạnh phúc khi được tình thân và tình yêu thay phiên oanh tạc, ai trải nghiệm mới biết. Hôm sau về nhà, Lạc Tinh và Chung Niên Sơ đã bị Lý Hoa gọi đến quán thịt nướng.Lý Hoa và đám bạn đã mài dao hơn ba tháng, cuối cùng cũng chờ được ngày này."Cặp đôi lừa đảo chuẩn bị đền mạng đây!"Lúc hai người bước vào phòng riêng, Lý Hoa và Tôn Tinh Di mỗi người một bên chặn cửa.Lạc Tinh nói: "Không phải chứ, yêu đương thôi mà, tội không lớn đến mức đó chứ?"Tiêu Âm nói: "Hai người đây là yêu đương đơn thuần à? Hai người đây là lừa đảo trắng trợn, lôi kéo người ta vào rồi giết cẩu độc thân đấy!""Ôi má ơi, trong nhóm đã phê bình chán chê rồi, xin hãy tha cho đôi tình nhân đáng thương này đi." Lạc Tinh nói, đáng thương dựa vào lòng Chung Niên Sơ.Lúc trước, hai người họ cùng nhau rời nhóm, bị Lý Hoa bắt về như tội phạm, ngoan ngoãn ở trong nhóm chịu tội trước ba người độc thân.Lúc mới biết hai người họ tiêu hóa nội bộ, ba người đúng là sốc muốn chết, nhưng nghĩ lại, bộ dạng dính nhau như sam của họ mỗi ngày, không yêu đương thì là gì?Chính vì thế, họ mới mất cảnh giác, coi Chung Niên Sơ và Lạc Tinh là hai người không thể yêu nhau nhất.Chiêu trò giấu trời trăng này, vô địch!Ba người cũng không tha cho cặp đôi lừa đảo này, bắt uống rượu phạt, Lạc Tinh tửu lượng quá kém, thuộc dạng một ly nổi điên hai ly say khướt, Chung Niên Sơ không dám để cậu uống, trực tiếp uống thay cậu hai ly.Ba người bên cạnh tỏ vẻ lại bị đút cơm chó rồi.Lạc Tinh thấy kỳ lạ, cậu và Chung Niên Sơ rõ ràng không làm gì cả, tại sao đám bạn thân của cậu cứ như thể bị tổn thương hàng vạn điểm vậy?Cậu thành tâm hỏi: "Độc thân lâu ngày sẽ khiến người ta yếu đuối à?"Vừa dứt lời, đã bị Lý Hoa nhét cho cái đùi gà to đùng.Ăn uống no say, họ ra ngoài đi dạo tiêu cơm.Năm người ở bốn thành phố khác nhau, khó khăn lắm mới gặp lại nhau, không thể kìm nén được sự phấn khích và nhớ nhung, kể chuyện cuộc sống đại học hơn hai tiếng đồng hồ.Đêm Giang Thị vẫn phồn hoa, trên đường đầy sinh viên vừa được nghỉ như họ.Đi ngang qua trường trung học số 3, cổng trường đóng chặt, khu dạy học đèn đuốc sáng trưng, từng ô vuông trắng xóa.Họ cũng từng bước ra từ một trong những ô vuông đó, nơi cất giấu những ước mơ ban đầu của họ.Quán đá bào bên cạnh trường vẫn mở cửa, chờ tiếng chuông tan học vang lên, học sinh trung học năng lượng dồi dào, mùa đông ăn đá bào cũng không thành vấn đề.Bà chủ quán nghe nói họ là sinh viên từ nơi khác về, nhiệt tình chào đón họ, gọi cậu con trai đang học tiểu học ra, hỏi họ đang học trường đại học nào.Khi Chung Niên Sơ và Lạc Tinh báo tên trường, bà chủ quán lập tức vỗ vai con trai: "Nghe thấy chưa, sau này phải giống hai anh này, cố gắng học tập, vào đại học danh tiếng, trở thành người có ích cho xã hội!"Lạc Tinh và Chung Niên Sơ nghe xong, nhìn nhau, chỉ cười không nói.Bà chủ quán đã quên mất, một năm rưỡi trước, Chung Niên Sơ và Lạc Tinh trốn tiết tự học buổi tối đến đây ăn đá bào, bà đã dạy con trai đừng giống hai người họ, không chịu học hành, sau này thi trượt đại học, trở thành đồ bỏ đi của xã hội.Ngồi trong quán ăn xong đá bào cũng đã đến 10 giờ tối.Ngoài trời rét buốt, Chung Niên Sơ nắm lấy đôi tay lạnh cóng của Lạc Tinh, nhẹ nhàng sưởi ấm.Lý Hoa chìa tay về phía Tôn Tinh Di: "Tinh Tinh, hay là em sưởi ấm cho anh đi.""Cút!" Tôn Tinh Di trợn mắt, quay sang khoác tay Tiêu Âm.Một cặp tình nhân, một cặp bạn thân, Lý Hoa cô đơn lẻ bóng, không khỏi buồn bã, lấy điện thoại ra gửi tin nhắn làm phiền cho nam thần Kỷ Triết Vũ.Khi đến ngã tư đường, năm người chia tay theo bốn hướng, chỉ có Chung Niên Sơ và Lạc Tinh đi cùng một con đường.Trúc mã trúc mã thành đôi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Trúc Mã Ốm Yếu Của Tôi Phân Hoá Thành Alpha Đỉnh Cấp

Số ký tự: 0