Truyền Thuyết Long Nữ

Chương 1

2024-11-16 09:20:25

Tôi sinh ra ở một vùng quê hẻo lánh, cứ đến mùng hai tháng hai hàng năm là lại cúng tế Long Vương.

Tôi nhớ năm tôi chín tuổi, trưởng thôn nói miếu Long Vương quá cũ nát, muốn phá đi để xây mới lại.

Người trong thôn đều sùng bái thần linh, cho rằng đây là việc tốt, cuối cùng dưới sự sắp xếp của trưởng thôn, người góp tiền kẻ góp sức…

Nhưng ngay ngày khởi công, trưởng thôn đã bị tượng Long Vương đè chết.

Người trong thôn muốn nhanh chóng di chuyển tượng Long Vương để kéo thi thể trưởng thôn ra, nhưng mười mấy thanh niên trai tráng cùng hợp sức, vậy mà không thể xê dịch pho tượng đá dù chỉ một chút.

Nghe nói cuối cùng người trong thôn phải thắp hương đốt vàng mã trong miếu Long Vương, cầu xin Long Vương khai ân, mới có thể di chuyển được tượng.

Tượng Long Vương tuy đã được dời đi, nhưng trưởng thôn nào còn sống được nữa? Toàn thân máu thịt lẫn lộn, không còn hình người…

Sau khi trưởng thôn chết, không ai dám động đến miếu Long Vương dù chỉ một viên gạch, một viên ngói.

Mấy ngày sau, những chuyện kỳ lạ liên tiếp xảy ra trong thôn. Đầu tiên là mấy đứa trẻ trong thôn nói rằng nửa đêm mơ thấy trưởng thôn gọi chúng xuống sông tắm, rồi mấy đứa trẻ đó lần lượt chết đuối trong chum nước ở nhà.

Đám tang của mấy đứa trẻ chưa qua hết bảy ngày, vợ, con trai, con dâu của trưởng thôn cũng lần lượt tự tử bằng cách treo cổ, chết một cách kỳ quái…

Mấy ngày đó, trời mưa to, bầu không khí kinh hoàng nhanh chóng lan rộng khắp thôn, ai nấy đều lo sợ.



Mỗi nhà mỗi tối đều không dám ra ngoài, đóng cửa tắt đèn từ rất sớm. Người trong thôn hoang mang lo sợ, cho rằng khi phá miếu Long Vương đã không cầu nguyện tế lễ Long Vương trước.

Vì vậy đã chọc giận Long Vương, Long Vương nổi giận đã bắt đi mấy đứa trẻ. Đồng thời, cũng khiến nhà trưởng thôn bị báo ứng, lại còn giáng mưa lớn để trừng phạt chúng tôi.

Người trong thôn sợ Long Vương giáng tội xuống nhà mình, liền kéo nhau đến miếu Long Vương thắp hương, còn mời cả thầy pháp Lưu Quan Tài ở thôn bên cạnh đến.

Lưu Quan Tài đi một vòng quanh thôn và miếu Long Vương, mắng trưởng thôn không phải người tốt, còn sai người đào lên một cái đầu rồng bằng đá từ nhà thờ tổ của trưởng thôn.

Ông ta còn nói, trưởng thôn bảo chúng tôi phá miếu Long Vương, thực chất là để phá phong thủy của miếu Long Vương, từ đó tăng cường phong thủy cho nhà tổ của mình.

Giờ Long Vương nổi giận rồi, muốn ăn thịt người, chưa ăn no thì sẽ không dừng lại, vì vậy mỗi nhà cần phải chuẩn bị một phần lễ vật.

Sau đó ra bờ sông cúng tế Long Vương để tạ lỗi, ông ta còn nói chỉ cần Long Vương dưới sông ăn no rồi, sẽ không ăn thịt người nữa.

Vì bố mẹ tôi mất sớm, nên trong nhà chỉ có bà nội và chú thím hai ở kế bên nhà.

Bà rất coi trọng chuyện này, nên sáng sớm ngày cúng tế đã lôi tôi dậy, rồi ép tôi đi ra bờ sông.

Khi đến bờ sông, tôi thấy đã có rất nhiều người tụ tập ở đó. Ngoài Lưu Quan Tài đang múa may quay cuồng, vừa hát vừa nhảy ở bờ sông, còn có rất nhiều người trong thôn vừa quỳ vừa lạy trước dòng sông, cầu xin Long Vương tha thứ.

Bà bảo tôi quỳ xuống, nhưng tôi tức giận nói không quỳ. Bà từ nhỏ đã rất thương tôi, thấy tôi không quỳ cũng không ép, chỉ bảo tôi đốt vài tờ tiền vàng mã.



Lúc đó còn nhỏ, không hiểu chuyện, thấy trên bàn cúng có rất nhiều đồ ăn ngon, liền lén lút đến dưới gầm bàn. Tranh thủ lúc không ai để ý, tôi liền lén lấy đồ cúng ăn.

Lúc đầu không ai phát hiện ra tôi, nhưng đến khi dâng lễ vật cho Long Vương, tôi đã bị bắt quả tang.

Hậu quả có thể tưởng tượng được, tôi bị chú hai đánh một trận ngay tại chỗ, cuối cùng còn bị chú hai ép lạy Long Vương nhận lỗi, trán sưng đỏ lên mới thôi.

Tôi tưởng chuyện này cứ thế là xong, nhưng đêm đó về nhà, tôi lại mơ thấy trưởng thôn và một con rồng biết bay.

Trưởng thôn đứng trên bờ sông, cười bảo tôi xuống sông tắm. Con rồng biết bay lượn trên không trung, nói muốn ăn thịt tôi.

Không chỉ vậy, mấy ngày sau, tôi liên tục bị sốt cao, cả ngày lẫn đêm đều trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê.

Và tôi luôn nhìn thấy trưởng thôn đi đi lại lại trong nhà tôi. Mỗi lần đến, ông ta đều có vẻ rất lo lắng, chạy đến bên giường nhìn tôi, hình như còn lẩm bẩm: “Sao vẫn chưa chết nhỉ?”

Mỗi lần nhìn thấy trưởng thôn đã chết, tôi đều muốn hét lên. Nhưng vừa mở miệng, tôi lại cảm thấy như có thứ gì đó nghẹn ở cổ họng, không thể phát ra tiếng.

Bố mẹ tôi đều không còn, bà và chú hai thấy tôi như vậy, lo lắng như kiến bò trên chảo nóng.

Sau đó, thím hai đã mời thầy pháp Lưu Quan Tài ở thôn bên cạnh đến. Lưu Quan Tài nhìn thấy tôi nằm thoi thóp trên giường, sắc mặt liền biến đổi, miệng hét lớn: “Cút! Xem tao có cho mày hồn bay phách tán không!”

Nói xong, Lưu Quan Tài vội vã chạy ra khỏi nhà…

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Truyền Thuyết Long Nữ

Số ký tự: 0