Tướng Quân Đích Thê Xuyên Không

Chương 17

2024-09-16 18:11:51

Nguyên Duy Minh nghe đến tên Tư Phương Vân, cảm giác như đầu mình bạc trắng.

Hắn không sợ Tư Phương Vân, mà hắn sợ Tư Nguy và Tư gia.

Nếu không, sao hắn có thể ngậm đắng nuốt cay nỗi giận không có con?

Tư Phương Vân không thể sinh, nên khiến cho tất cả nữ nhân của hắn đều không thể sinh.

Trước đây Nguyên Duy Minh bảo Vi Sinh Miểu phá thai, chỉ là lời nói lúc tức giận thôi. Nếu Vi Sinh Miểu dám giết con của hắn, hắn sẽ là người đầu tiên giết nàng ta.

Vi Sinh Miểu tiếp tục nức nở: “Nhưng ta còn chưa lừa được Tiết Đường, phải làm sao đây?”

Nguyên Duy Minh bực bội day day mi tâm: “Chuyện này, ta không thể can thiệp, nếu không Tư Phương Vân sẽ lần theo manh mối, phát hiện ra nàng. Mấy tỷ muội trong đoàn của nàng thì sao, cả mấy tiểu thư thế gia và nha hoàn lớn tuổi mà bình thường nàng kết giao nữa, hãy để bọn họ tung tin thay nàng. Ngày mai khi người người đều biết chuyện, dù Tần gia có nhận hay không, thì ít nhất nàng cũng an toàn trong tầm mắt của Tư Phương Vân.”

Tiếng khóc của Vi Sinh Miểu đột nhiên im bặt, nàng ta oán hận nhìn bóng lưng của Nguyên Duy Minh.

Con là của hắn, sao phải dùng danh nghĩa của người khác để bảo vệ? Đã đến nước này, sao không để nàng ta rời khỏi kinh thành?

Nếu làm ầm ĩ lên, xác nhận đứa trẻ là con của Tần Minh Nguyên thì nàng ta không còn đường lui nữa. Sau này Tần Minh Nguyên trở về, chắc chắn nàng ta còn chết thảm hơn.

Lúc này, nha hoàn ở ngoài vội vàng gõ cửa, báo: “Lão gia, đoàn xe của Tư gia đã vào thành rồi.”

Tim Nguyên Duy Minh đập thình thịch.

Vi Sinh Miểu cũng hoảng hốt, lau sạch nước mắt, xuống giường: “Ta đi tìm bọn họ để tung tin đồn.”

“Được.”

Nhưng Vi Sinh Miểu chưa kịp ra khỏi cửa, Nguyên Duy Minh cản nàng ta lại: “Đợi đã, Lý đoàn trưởng nói mấy hôm nay nàng không đến đoàn Nam Khúc.”

Vi Sinh Miểu nén cơn giận, trả lời: “Còn không phải ở nhà nghĩ xem đối phó Tiết Đường thế nào sao?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Vậy cũng phải đến tập. Vở diễn của nàng rất quan trọng. Nếu có thể biểu diễn tốt ở tiệc trừ tịch trong cung, trước mặt bệ hạ và các quý tộc, sau này nàng sẽ có chỗ đứng trong đoàn kịch Nam Khúc. Như vậy, dù Tư Phương Vân có tính toán đối phó nàng cũng sẽ phải suy nghĩ cẩn thận.”

“Nhưng, trừ tịch cũng là lúc ta sinh con.”

Nguyên Duy Minh ôm lấy vai nàng ta, nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Chẳng phải đã nói là chờ đứa bé được bảy tháng thì sẽ tìm người đỡ đẻ sớm cho nàng sao? Yên tâm, ta đã tìm một bà đỡ tốt rồi, chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì.”

Vi Sinh Miểu cắn môi, kìm lại lửa giận trong mắt, đáp: “Ta biết rồi.”

Nguyên Duy Minh bước ra khỏi cửa trước.

Đợi hắn đi rồi, Vi Sinh Miểu tức giận hất đổ chén trà trên bàn.

Nàng ta phí hết tâm sức trèo lên giường của Nguyên Duy Minh, không phải vì không muốn sau này phải hát kịch nữa, không muốn sau này phải nghiêm túc thành kính xoay quanh những người đó nữa sao?

  

Kết quả, nàng ta lại tìm được một kẻ vô dụng đến vậy.

Nàng ta lại bắt đầu đố kị với Tiết Đường.

Sao Tiết Đường lại may mắn như vậy, trèo lên giường Tần Minh Nguyên.

Dù cho Tiết Đường là một kẻ vô dụng, sau này có bị Tần Minh Nguyên đuổi ra khỏi nhà đi chăng nữa, gia sản mà Tiết Đường mang từ Tần gia đi cũng đủ để nàng sống cuộc đời mà người khác không bao giờ dám tưởng tượng.

Giờ nàng ta ước gì mình thật sự là người của Tần Minh Nguyên, nàng ta sẽ mang theo con thay thế Tiết Đường, trở thành chủ mẫu của Tần gia.



Đoàn kịch Nam Khúc.

Lý đoàn trưởng đang sứt đầu mẻ trán.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Tìm thấy chưa?”

“Chưa.”

“Tiếp tục tìm.”

Lý đoàn trưởng râu ria đầy mặt, ngồi trên đất: “Trời muốn giết ta rồi!”

Một tiểu sinh mới đến đứng bên, mặt đầy nghi ngờ: “Rõ ràng hai ngày trước Vi Sinh Miểu cũng không đến, cũng có việc gì đâu?”

Một tiểu sinh khác tiến lại gần, thấp giọng nói: “Không phải Vi Sinh Miểu, mà là một đại gia khác mất tích.”

“Ai thế? Có thể khiến đoàn trưởng lo lắng như vậy?”

“Minh Thư! Người từng diễn chung với Vi Sinh Miểu mà hát không ra cảm xúc đoàn trưởng muốn. Hai ngày trước, đoàn trưởng bảo Minh Thư diễn thử, kết quả tốt hơn mong đợi, thế là đoàn trưởng nâng niu người trong lòng bàn tay. Nhưng sáng sớm hôm qua, Minh Thư đã biến mất một cách bí ẩn. Thế nên, dù phải đóng cửa, mọi người cũng phải tìm ra vị tổ tông đó.”

Vi Sinh Miểu nghe thấy cuộc trò chuyện này khi nàng ta bước vào đoàn Nam Khúc.

  

Minh Thư.

Ban đầu, hắn ta không thích xem hát, chỉ tự hát thử một đoạn, ai ngờ lại nổi tiếng. Mỗi vở kịch đáng giá bao nhiêu, thế gia công tử tiểu thư có mua hay không, người ta đều chẳng quan tâm, cũng không dám gây sự với hắn ta, vì hắn ta là người có địa vị mà họ không thể quấy rầy.

Sau này Vi Sinh Miểu mới tình cờ biết được vị Minh Thư này là Tần Minh Thư, Tần Nhị công tử.

Vi Sinh Miểu từng dùng thủ đoạn quyến rũ Tần Minh Thư, nhưng hắn không cắn câu, nên Vi Sinh Miểu rút lui, và câu được Nguyên Duy Minh.

Lúc này, sau một đêm ấp ủ, tin Vi Sinh Miểu mang thai cốt nhục của Tần Minh Nguyên đã lan truyền khắp nơi.

Mọi người ở đây nhìn Vi Sinh Miểu với đủ loại ánh mắt khác nhau, có ngưỡng mộ, có đố kỵ, có sợ hãi, cũng có những ánh mắt muốn lấy lòng,...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tướng Quân Đích Thê Xuyên Không

Số ký tự: 0