Vụng Trộm Với Anh Rể

Chủ Động Hôn An...

Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc

2024-09-08 16:04:42

Khi côn thịt đã gần lui ra ngoài hoàn toàn, anh lại dùng động tác giống hệt như vậy chậm rãi cắm sâu vào trong.

Anh rể khiến cô cảm thấy rất thoải mái…

Sống nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên Lâm Nhã biết được, thì ra trong cuộc đời còn có chuyện khiến người ta vui sướng như vậy tồn tại.

Hạ thể bị căng rộng từng chút từng chút tới cực hạn, côn thịt hệt như đã bổ khuyết chỗ trống thân thể thậm chí là cả linh hồn trong cơ thể cô, khiến cô chẳng còn hơi sức để tự hỏi.

“Ưm…”

Chôn mặt trong ngực người đàn ông, hai tay cô vô thức ôm chặt lấy hai tay anh, miệng phát ra tiếng nức nở nho nhỏ, ngay cả hô hấp cũng mang theo âm rung.

Cô như hành khách đang nắm lấy con thuyền nhỏ nhấp nhô trên mặt biển, hệt như chỉ khi ôm chặt cọng rơm cứu mạng dưới người cô mới không bị tình triều xóc nảy làm cho bại trận.

“Làm sao vậy?” Người đàn ông lại giảm chậm động tác hơn một chút: “Khó chịu ư?”

Cô lắc đầu, cắn môi: “Không có.”

Đêm nay lên giường, dường như chuyện anh làm nhiều nhất chính là hỏi cô có khó chịu hay không.

Mà anh cũng làm như vậy thật, mỗi một động tác đều như đang cố gắng muốn khiến cô được thoải mái nhất,

Từng lần ra vào thong thả lại hữu lực như đang châm lửa hầm xương, từng chút từng chút mà hầm nước sốt khoái cảm trong cơ thể cô ra mùi vị.



Lâm Nhã đã sớm biết đám cưới của anh rể với chị gái có thể tính là liên hôn gia tộc, cô cũng đã từng thấy sinh hoạt hằng ngày của chị gái với anh rể, biết đại đa số thời gian anh thường lãnh đạm lại hữu lễ.

Nhưng cô không nghĩ tới, lúc anh rể ở trên giường cũng có thể ôn hòa hữu lễ tới mức này…

Đáy lòng bị cảm giác chua xót lại kỳ dị lấp đầy.

Ngón tay xoắn nhẹ lấy vải áo của anh, cô không muốn nghĩ nhiều thêm nửa mà ngửa mặt, nhẹ nhàng ép qua.

Cũng có thể là tình dục có thể khiến người ta lớn mật, Lâm Nhã chủ động duỗi tay vòng lấy cổ anh.

So sánh với anh, vóc dáng cô thật sự quá nhỏ xinh, cho dù cố gắng ép lên cũng chưa thể đụng tơi môi anh được.

Cánh môi dán qua, cố gắng thật lớn nhưng cũng chỉ có thể cọ xát lung tung tới cằm anh mà thôi.

Động tác đưa đẩy phía dưới vẫn còn đang tiếp tục, khoái cảm khi cảm giác bị lấp đầy rồi lại trống rỗng không ngừng thay phiên khiến động tác hôn môi của cô trở nên trì độn mà mê loạn, tiếng rên rỉ nhỏ bé yếu ớt cùng với hơi thở ấm nóng đều phả thẳng lên mặt anh.

Người đàn ông bị vải đen che mắt như có cảm ứng, cúi đầu.

Trong bóng đêm, anh dễ như trở bàn tay tìm được đôi môi cô.

“Ưm a…”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vụng Trộm Với Anh Rể

Số ký tự: 0