Vụng Trộm Với Anh Rể

Phải Bứt Ra Khỏ...

Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc

2024-09-08 16:04:42

Hạ thân còn đang cắm rút hết đợt này tới đợt khác, nhưng cô lại cảm thấy mình như cuối cùng cũng tìm được điểm dừng chân.

Đây là trải nghiệm hoàn toàn khác so với đêm trước đó.

Thay vì đòi hỏi, nụ hôn của anh càng như đang dịu dàng an ủi cô hơn.

Nhẹ nhàng mút môi cô từng chút từng chút, hôn mãi tới khi cô thở hồng hộc, hai mắt mê ly anh mới cạy mở hàm răng cô, vươn lưỡi vào trong tìm kiếm.

“Ưm… Ưm a…”

Đầu óc Lâm Nhã hoàn toàn hỗn loạn.

Dưới thế công của anh, ngoại trừ ê a rên rỉ ra cô không còn biết làm gì khác nữa.

“Ưm…”

Hình như có dòng nước mãnh liệt tràn vào trong cơ thể cô, không ngừng chồng chất, căng tràn cơ thể cô, cảm giác sung sướng vừa ma người vừa khuây khỏa dần dần biến thành đại dương mênh mông như sắp vỡ đê.

Hệt như có thứ gì đó trong cơ thể muốn phun trào ra, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn vô cùng.

Cô không nhịn được há miệng ra muốn rên rỉ, nhưng âm thanh và cả hô hấp của cô đều bị người đàn ông dùng động tác dịu dàng lại cường thế nuốt vào trong miệng.

Hệt như chú ý tới biến hóa của cô, lúc này, động tác của anh lại bắt đầu nhanh hơn. Không chỉ có thế, ngay cả lực va chạm cũng tăng thêm không ít.

Hệt như muốn cắm thịt mềm của cô thành nước, phá vỡ vách ngăn trong cơ thể cô.

Khoái cảm từ hạ thể lan tràn khắp toàn thân, thân thể Lâm Nhã bắt đầu run rẩy lẩy bẩy, ngay cả hơi thở ra cũng mang theo nức nở nghẹn ngào.



“Chậm… Chậm một chút…”

Lâm Nhã hoàn toàn không nhớ rõ trận tình ái này kéo dài bao lâu mới kết thúc.

Điều duy nhất cô biết được là, chính mình đã liên tục tiết thân rất nhiều lần, khóc tới giọng nói vừa khàn vừa câm, gần như không thể phân rõ cảnh trong mơ với hiện thực…



Ngày hôm sau khi đi học, hồi tưởng lại, cô chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô, mặt đỏ tai hồng.

Thật xấu hổ.

Cô chôn mặt mình lên bàn, cố gắng muốn rửa trôi mấy hình ảnh kỳ quái kia ra khỏi đầu óc của mình.

Chỉ là giúp chị gái mà thôi, cô không thể suy nghĩ quá nhiều.

Càng quan trọng hơn là ---

Dường như cô phải mau chóng bứt ra khỏi cảnh trong mơ kỳ quái này.

Khó khăn lắm mới kết thúc chương trình học hôm nay, Lâm Nhã cũng không vội vã rời khỏi phòng học.

Vừa hồi phục tinh thần lại cô đã móc di động ra, bắt đầu gửi tin nhắn.

【 Chị, mấy hôm nay trong trường có bài tập nhóm, buổi tối em phải làm bài với bạn nên tạm thời sẽ ngủ lại ký túc xá vài ngày. 】

Tin nhắn mới được gửi đi, di động đã đổ chuông.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vụng Trộm Với Anh Rể

Số ký tự: 0