Hạ Thể Bị Liếm...
Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc
2024-09-08 16:04:42
Đúng vậy, dưới động tác dịu dàng vô cùng, cô không cảm giác được chút đau đớn khó chịu nào, phảng phất như cảm giác sưng đau trước đó chỉ là ảo giác, thay vào đó là… kỳ dị, cảm giác như có một cơn sóng triều tình dục đang ào ạt đổ ập về phía cô.
Đầu lưỡi liếm khe thịt đỏ bừng tới ướt đẫm nước rồi, cuối cùng cũng chịu đẩy hai cánh hoa ra thăm dò vào phía trong.
Hô hấp của cô trở nên dồn dập, mông không chịu nổi mà run lên, ngón tay đang nắm thành giường cũng vì dùng sức mà trở nên trắng bệch.
Cô cắn môi, cố gắng đè nén tiếng rên rỉ trong cổ họng.
Nhưng tiếng rên rỉ có thể nhịn, còn phản ứng phía dưới lại là thứ cô muốn cỡ nào cũng không khống chế nổi. Đường động đã sớm tràn lan, từng luồng từng luồng dâm dịch nối đuôi nhau tràn ra phía ngoài hoa khẩu.
Sao cô có thể ướt tới như vậy…
Lâm Nhã hỏng mất mà nghĩ.
Cuối cùng đầu lưỡi của người đàn ông cũng quét tới phụ cận hoa khẩu, sau đó động tác hơi ngừng lại…
Lâm Nhã xấu hổ tới độ hai chân run rẩy. Chắc chắn là anh đã phát hiện…
Nơi đó toàn là dâm thủy chảy ra từ trong người cô, ẩm ướt mang theo hương thơm ngọt ngấy của thiếu nữ, sao người đàn ông có thể không cảm giác được?
Nhưng anh chỉ hơi dừng động tác, sau đó lại tiếp tục.
Lâm Nhã có thể cảm giác được đầu lưỡi mềm mại của anh nhẹ nhàng cuốn lấy dâm dịch mới vừa chảy ra, một cảm giác kỳ dị phảng phất như gió lốc thổi quét qua thân thể cô.
Cùng lúc đó còn có hơi lạnh mang theo cảm giác tê dại không ngừng tàn phá bừa bãi ở nơi riêng tư của cô.
Cô nhắm mắt lại, chỉ có thể phát ra tiếng rên hừ hừ yếu ớt như mèo kêu, hệt như đang nằm mơ, đại não không cách nào tự hỏi.
“Còn đau nữa không…”
Giọng nói của anh như tiếng ca truyền tới từ ven hồ, mờ mịt lại dụ người: “… Thoải mái không?”
Lâm Nhã thật sự bị anh dụ.
“Ưm a… A a…”
Hai mắt cô nhắm chặt, khóe mắt bị nước mắt nhuộm đỏ, vừa cất tiếng rên rỉ nhỏ vụn vừa liều mạng khống chế xung động muốn chạy trốn.
Rất thoải mái, đặc biệt thoải mái, đời này cô chưa bao giờ được thoải mái như thế.
Đầu lưỡi kia uyển chuyển nhẹ nhàng lại mềm mại khắc chế, nhưng cũng lại khiến cô cảm thấy hồn phách như đều bị anh mút mất.
Dâm dịch dính nhớp bị anh dùng đầu lưỡi quét khắp nơi riêng tư, hạ thể hoàn toàn ẩm ướt. Có thể cảm giác được anh đang muốn cắm vào chỗ càng sâu hơn, ngoại trừ trêu đùa miếng thịt nhỏ đang giấu ở bên trong ra, anh còn liếm mút cánh hoa tới ngã trái ngã phải.
Đầu lưỡi liếm khe thịt đỏ bừng tới ướt đẫm nước rồi, cuối cùng cũng chịu đẩy hai cánh hoa ra thăm dò vào phía trong.
Hô hấp của cô trở nên dồn dập, mông không chịu nổi mà run lên, ngón tay đang nắm thành giường cũng vì dùng sức mà trở nên trắng bệch.
Cô cắn môi, cố gắng đè nén tiếng rên rỉ trong cổ họng.
Nhưng tiếng rên rỉ có thể nhịn, còn phản ứng phía dưới lại là thứ cô muốn cỡ nào cũng không khống chế nổi. Đường động đã sớm tràn lan, từng luồng từng luồng dâm dịch nối đuôi nhau tràn ra phía ngoài hoa khẩu.
Sao cô có thể ướt tới như vậy…
Lâm Nhã hỏng mất mà nghĩ.
Cuối cùng đầu lưỡi của người đàn ông cũng quét tới phụ cận hoa khẩu, sau đó động tác hơi ngừng lại…
Lâm Nhã xấu hổ tới độ hai chân run rẩy. Chắc chắn là anh đã phát hiện…
Nơi đó toàn là dâm thủy chảy ra từ trong người cô, ẩm ướt mang theo hương thơm ngọt ngấy của thiếu nữ, sao người đàn ông có thể không cảm giác được?
Nhưng anh chỉ hơi dừng động tác, sau đó lại tiếp tục.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Nhã có thể cảm giác được đầu lưỡi mềm mại của anh nhẹ nhàng cuốn lấy dâm dịch mới vừa chảy ra, một cảm giác kỳ dị phảng phất như gió lốc thổi quét qua thân thể cô.
Cùng lúc đó còn có hơi lạnh mang theo cảm giác tê dại không ngừng tàn phá bừa bãi ở nơi riêng tư của cô.
Cô nhắm mắt lại, chỉ có thể phát ra tiếng rên hừ hừ yếu ớt như mèo kêu, hệt như đang nằm mơ, đại não không cách nào tự hỏi.
“Còn đau nữa không…”
Giọng nói của anh như tiếng ca truyền tới từ ven hồ, mờ mịt lại dụ người: “… Thoải mái không?”
Lâm Nhã thật sự bị anh dụ.
“Ưm a… A a…”
Hai mắt cô nhắm chặt, khóe mắt bị nước mắt nhuộm đỏ, vừa cất tiếng rên rỉ nhỏ vụn vừa liều mạng khống chế xung động muốn chạy trốn.
Rất thoải mái, đặc biệt thoải mái, đời này cô chưa bao giờ được thoải mái như thế.
Đầu lưỡi kia uyển chuyển nhẹ nhàng lại mềm mại khắc chế, nhưng cũng lại khiến cô cảm thấy hồn phách như đều bị anh mút mất.
Dâm dịch dính nhớp bị anh dùng đầu lưỡi quét khắp nơi riêng tư, hạ thể hoàn toàn ẩm ướt. Có thể cảm giác được anh đang muốn cắm vào chỗ càng sâu hơn, ngoại trừ trêu đùa miếng thịt nhỏ đang giấu ở bên trong ra, anh còn liếm mút cánh hoa tới ngã trái ngã phải.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro