Một Lần Nữa Đượ...
Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc
2024-09-08 16:04:42
Cảm giác được thứ kia đang đứng im trong cơ thể nhưng vẫn nảy lên thình thịch không ngừng, liên tục cọ xát thịt mềm nhỏ bé trong cơ thể cô, khiến cô bỏng rát.
Cao trào mới vừa qua, hai chân Lâm Nhã lại bắt đầu mỏi nhừ.
Đợi khi cô kết thúc anh mới bắt đầu chạy nước rút, hệt như muốn thao nát thao hư cô, đâm tới vừa hung ác vừa ngoan độc.
Mãi cho tới vài lần va chạm thật mạnh cuối cùng, anh mới thở gấp đạt tới cao trào.
Hệt như có một dòng nước hung ác bắn thẳng vào vách động, tê dại mềm ngứa, còn mang theo chút đau buốt nhè nhẹ, lượng lớn tinh dịch đậm đặc tưới thẳng vào chỗ sâu nhất trong thân thể cô, thoáng cái đã khiến đường động vốn nhạy cảm chợt trướng căng, hệt như giữa hai chân lại xuất hiện cảm giác mắc tiểu nữa.
Côn thịt chưa mềm hẳn còn đang ở trong thân thể cô. Cô thét chói tai, thất thần, ý thức hoảng hốt gào khóc, thân thể quấy lấy cơ thể anh, há miệng run rẩy, lại… cao trào.
Bắn xong, vẻ mặt Lâm Nhã dại ra, cảm giác thẹn lại lần nữa tiến tới, càng nhiều hơn vẫn là --- ảo não.
Chút tinh dịch anh bắn trong cơ thể cô gần như đều thuận theo dâm thủy cô vừa phun trào mà chảy hết ra ngoài, khiến nửa người dưới đang dính chặt của hai người càng lúc càng ướt.
Sao cô có thể không khống chế nổi như vậy?
Cố gắng suốt một đêm…
Lòng bàn tay ấm áp của người đàn ông vuốt nhẹ trên cằm cô: “Vẻ mặt này của em là thế nào?”
Rõ ràng trong mắt anh có sương mù, phảng phất như ẩn chứa rượu hoa đào, đôi mắt tự say, cũng say lòng người.
Cô chỉ cảm thấy hạ thể căng thẳng, không dám thốt nên lời, cũng không dám đối diện với anh bèn chôn mặt vào trong ngực anh.
Tối nay có thể tính là kết thúc rồi đúng không?
Không nghĩ tới một trận tính ái lại có thể kéo dài lâu như vậy, làm xong Lâm Nhã đã hơi mệt.
Cô mơ màng vùi đầu trong ngực anh nghĩ, cô rất muốn ngủ, nhưng hiện tại cô không thẻ ngủ, cô còn phải chờ anh ngủ say xong mới có thể chuồn đi được.
Cứ để chị gái đợi trong tủ quần áo như vậy --- Quá lâu, Lâm Nhã chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy thẹn thùng. Nhưng cô không dám lộn xộn, rất sợ cản trở anh tiến vào giấc ngủ.
Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên cô nhận ra có chỗ không đúng.
Cái thứ vẫn đang yên tĩnh ở lại trong cơ thể cô kia vậy mà lại lần nữa thong thả biến lớn.
Hạ thể khó khăn lắm mới được thả lỏng lại bị căng đầy, ngay sau đó là cảm giác trướng đau.
Lâm Nhã khiếp sợ, ý thức được có điểm gì đó không đúng, vừa định chạy đã bị lật người.
Cao trào mới vừa qua, hai chân Lâm Nhã lại bắt đầu mỏi nhừ.
Đợi khi cô kết thúc anh mới bắt đầu chạy nước rút, hệt như muốn thao nát thao hư cô, đâm tới vừa hung ác vừa ngoan độc.
Mãi cho tới vài lần va chạm thật mạnh cuối cùng, anh mới thở gấp đạt tới cao trào.
Hệt như có một dòng nước hung ác bắn thẳng vào vách động, tê dại mềm ngứa, còn mang theo chút đau buốt nhè nhẹ, lượng lớn tinh dịch đậm đặc tưới thẳng vào chỗ sâu nhất trong thân thể cô, thoáng cái đã khiến đường động vốn nhạy cảm chợt trướng căng, hệt như giữa hai chân lại xuất hiện cảm giác mắc tiểu nữa.
Côn thịt chưa mềm hẳn còn đang ở trong thân thể cô. Cô thét chói tai, thất thần, ý thức hoảng hốt gào khóc, thân thể quấy lấy cơ thể anh, há miệng run rẩy, lại… cao trào.
Bắn xong, vẻ mặt Lâm Nhã dại ra, cảm giác thẹn lại lần nữa tiến tới, càng nhiều hơn vẫn là --- ảo não.
Chút tinh dịch anh bắn trong cơ thể cô gần như đều thuận theo dâm thủy cô vừa phun trào mà chảy hết ra ngoài, khiến nửa người dưới đang dính chặt của hai người càng lúc càng ướt.
Sao cô có thể không khống chế nổi như vậy?
Cố gắng suốt một đêm…
Lòng bàn tay ấm áp của người đàn ông vuốt nhẹ trên cằm cô: “Vẻ mặt này của em là thế nào?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rõ ràng trong mắt anh có sương mù, phảng phất như ẩn chứa rượu hoa đào, đôi mắt tự say, cũng say lòng người.
Cô chỉ cảm thấy hạ thể căng thẳng, không dám thốt nên lời, cũng không dám đối diện với anh bèn chôn mặt vào trong ngực anh.
Tối nay có thể tính là kết thúc rồi đúng không?
Không nghĩ tới một trận tính ái lại có thể kéo dài lâu như vậy, làm xong Lâm Nhã đã hơi mệt.
Cô mơ màng vùi đầu trong ngực anh nghĩ, cô rất muốn ngủ, nhưng hiện tại cô không thẻ ngủ, cô còn phải chờ anh ngủ say xong mới có thể chuồn đi được.
Cứ để chị gái đợi trong tủ quần áo như vậy --- Quá lâu, Lâm Nhã chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy thẹn thùng. Nhưng cô không dám lộn xộn, rất sợ cản trở anh tiến vào giấc ngủ.
Đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên cô nhận ra có chỗ không đúng.
Cái thứ vẫn đang yên tĩnh ở lại trong cơ thể cô kia vậy mà lại lần nữa thong thả biến lớn.
Hạ thể khó khăn lắm mới được thả lỏng lại bị căng đầy, ngay sau đó là cảm giác trướng đau.
Lâm Nhã khiếp sợ, ý thức được có điểm gì đó không đúng, vừa định chạy đã bị lật người.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro