Vụng Trộm Với Anh Rể

Ướt Rồi Sẽ Khôn...

Gia Lê Chàng Nãi, Tùy Lộc

2024-09-08 16:04:42

Mặt hướng xuống, người đàn ông từ phía sau bao phủ lên, bàn tay dán lên bụng cô khiến cô không thể động đậy.

“Một lần nữa.” Giọng nói khàn khàn truyền tới từ sau lưng. Anh vừa cắn vành tai cô vừa nói nhỏ: “Có thể chứ?”

Giọng nói ôn hòa bình tĩnh, hệt như đang trưng cầu ý kiến của cô.

Nhưng Lâm Nhã biết sự thật vốn không phải như vậy!

Bởi vì ngay chớp mắt khi một chữ cuối cùng rơi xuống, cự vật của anh đã xâm nhập vào giữa hai chân đang khép lại của cô, cũng thuận theo hoa khẩu trơn trượt cắm thẳng vào!

Sau đó, tư thế cắm rút khiến cô cảm thấy thống khổ.

“Ưm a… Quá sâu…”

Đỉnh tới cô đau đớn cực kỳ…

Cô không nhìn thấy mặt anh, chỉ có thể cảm nhận được thân thể anh, đây là một tư thế chiếm hữu tuyệt đối.

Thậm chí cô còn không thể nào thay đổi tư thế của mình, chỉ có thể bị động đón nhận từng đợt tiến vào của anh.

Rõ ràng anh đã bắn một lần, nhưng cự căn vẫn to tới dọa người, phảng phất như muốn bổ nứt nơi giữa hai chân cô.

Lâm Nhã phát ra tiếng rên rỉ khó nhịn: “Ưm… A… A a… Nhẹ, nhẹ chút…”

Anh liếm liếm nhẹ lên vành tai cô, tay trái thuận theo bụng dưới hướng thẳng lên trên, nhẹ nhàng sờ vào ngực phải của cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bị anh nắm lấy bầu vú vuốt ve từ phía sau, đồng thời cảm thụ được từng cú ra vào phía dưới, tư thế và cảm giác như vậy khiến cô cảm thấy kỳ dị vô cùng.

Đầu vú vì cảm giác thẹn mà dựng lên cao cao.

Lòng bàn tay người đàn ông dịu dàng đảo quanh quầng ngực, bóp nhẹ một chút sau đó hơi dừng lại trên hạt đậu đang dựng thẳng kia, chậm rãi vuốt niết nhẹ.

Nơi thánh khiết từ trước tới nay chưa từng bị người nhúng chàm của thiếu nữ lại trở thành đồ chơi trong tay anh.

Đáng hận hơn là cô lại không cảm thấy chán ghét, còn muốn anh cứ tiếp tục đùa bỡn mình mãi, tạo ra từng luồng sóng triều cuộn trào.

Bụng dưới vô thức run rẩy, mật dịch thuận theo nơi hai người kết hợp tràn ra ngoài.

Cô xấu hổ tới cả người căng cứng, hừ nhẹ: “Ưm a… Đừng, đừng đùa bỡn nó nữa…”

“Ướt hơn một chút…” Anh lại giải thích cho cô, chỉ là nghiễm nhiên giọng nói của anh cũng đã bị tình dục nhuộm đẫm, vừa trầm vừa khàn: “Sẽ hết đau.”

Nghe thấy giọng nói của anh, Lâm Nhã chỉ cảm thấy thân thể như mềm rớt mất một nửa.

Lúc ngày, cô chỉ cảm thấy giọng nói của anh rể dễ nghe cực kỳ, là giọng rất có cảm xúc lại mang theo ý lạnh đặc biệt.

Nhưng cô thật không ngờ, giọng nói dễ nghe kia khi lên tới trên giường lại có thể… ma người như vậy.

“Ưm a…”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Vụng Trộm Với Anh Rể

Số ký tự: 0