Xuyên Đến Niên Đại Văn, Vợ Yêu Lão Đại Làm Giàu Mau Chóng

Chương 7

Triều Dự

2024-11-23 16:56:15

Ôn Thành lấy khăn giấy lau tay, lại bắt đầu muốn nói dài.

Ôn Noãn không muốn nghe Ôn Thành nói suông nữa: "Anh, sắp đến giờ rồi phải không? Em còn chưa thay quần áo."

"Ông chủ Phương nói là mười giờ đến, em nhanh lên."

Thói quen đúng giờ đã ăn sâu vào xương tủy của Ôn Thành, hắn ta kẹp cặp da dưới nách, thúc giục cô.

"Anh cho em mười phút, rửa mặt là xong. Đừng có bôi trét đống mỹ phẩm của em nữa, không kịp đâu."

Ký hợp đồng sao có thể đến muộn được.

"Xong ngay đây."

Ôn Noãn liếc nhìn người giúp việc đang dọn dẹp bàn ăn, nắm chặt tay, chậm rãi bước lên cầu thang.

"Anh ơi!"

Đi được nửa chừng, cô đột nhiên quay lại, đôi mắt long lanh như sao, giọng nói ngọt ngào.

"Em nhớ trong phòng anh có một quyển sách tiếng nước ngoài phải không? Anh có thể tìm giúp em không."

"Tiếng Anh à?"

Ôn Thành không đề phòng cô, bước lên, rất biết tưởng tượng: "Nói hay lắm, lát nữa lại chạy đi tìm tên nghèo kiết xác kia."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Gã nghèo kiết xác nào? Ôn Noãn nhất thời không hiểu, chỉ cúi đầu cười.

Nhưng Ôn Thành lại không nhịn được nhếch mép, nhìn là biết em gái mình đang xấu hổ, chỉ có lúc này em gái anh mới có chút dáng vẻ của một cô gái nhỏ.

"Gã đó có gì tốt, mặt trắng như tiểu bạch kiểm, nhà lại nghèo rớt mồng tơi." Ôn Thành không vui, giọng điệu đầy vẻ khinh thường nhưng vẫn cùng cô lên lầu lấy sách.

Ôn Noãn không biết Ôn Thành đang nói đến ai, không nói gì, theo sau anh vào phòng.

"Em muốn quyển nào?"

Trong phòng Ôn Thành có một tủ sách bằng gỗ đàn hương, bên trong chất đầy sách, toàn là những tác phẩm nổi tiếng, đủ mọi lĩnh vực, mới tinh như chưa từng động đến. Hai anh em họ, người nào cũng nhìn thấy sách là buồn ngủ, phí hoài cả một tủ gỗ tốt như vậy.

"Quyển trên cùng, màu sắc sặc sỡ." Ôn Noãn đảo mắt nhìn khắp phòng Ôn Thành, ánh mắt dừng lại ở chìa khóa trên mặt bàn tủ thấp.

"Được." Ôn Thành bê ghế đến.

Ôn Noãn ân cần nói: "Anh, em cầm cặp cho anh."

Ôn Thành không để ý, giẫm lên ghế. Ôn Noãn liền nhét chiếc điện thoại trên bàn trà vào túi, cẩn thận trông chừng bên dưới.

Đầu óc anh trai cô vốn không tốt, đừng để hắn ngã nữa. Ôn Noãn lo lắng vô cùng.

"Lấy được rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Đến Niên Đại Văn, Vợ Yêu Lão Đại Làm Giàu Mau Chóng

Số ký tự: 0